Người đàn ông áo trắng hơi do dự!
Diệp Huyên cười nói: “Có phải ngươi đang nói đùa không?”
Người đàn ông áo trắng cười khổ: “Diệp công tử nói gì vậy? Sao mà ta dám chứ? Nếu Diệp công tử muốn đi xem thì ta sẽ dẫn cậu đi xem thử!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta đi cùng bạn ta!”
Người đàn ông áo trắng nhìn thoáng qua Vân Kỳ, sau đó gật đầu: “Được!”
Diệp Huyên nhìn về phía Vân Kỳ, cười nói: “Đi thôi!”
Vân Kỳ nhẹ nhàng gật đầu: “Được!”
Dứt lời, nàng ta quay đầu nhìn ông lão: “Mọi người đợi ở đây!”
Ông lão cúi người hành lễ.
Người đàn ông áo trắng dẫn hai người nhóm Diệp Huyên đi về phía xa!
Trên đường đi, người đàn ông áo trắng đột nhiên nói: “Sao Diệp công tử lại đột nhiên đến đây vậy? Không phải cậu đang ở vũ trụ tứ phương ư?”
Diệp Huyên đáp: “Đến để rèn luyện!”
Người đàn ông áo trắng cười nói: “Thì ra là thế!”
Diệp Huyên cất lời: “Xưng hô thế nào?”
Người đàn ông áo trắng đáp: “Bạch Tướng!”
Diệp Huyên gật đầu: “Bạch Tướng huynh, Thiên Đạo trước kia có để lại bảo vật gì ở nơi này không?”
Nghe vậy, Bạch Tướng nhất thời hơi cạn lời!
Vân Kỳ ở bên cạnh cũng nói: “Đúng thế, nếu không để lại bảo vật gì thì chúng ta đi đây!”
Bạch Tướng lắc đầu: “Không có bảo vật gì cả!”
Nghe vậy, Vân Kỳ lập tức dừng lại!
Diệp Huyên nói: “Đi xem thử đi!”
Vân Kỳ chần chừ một lát, sau đó bất đắc dĩ nói: “Được!”
Bạch Tướng ở bên cạnh lắc đầu cười khẽ.
Bạch Tướng nhanh chóng dẫn hai người đi tới một đỉnh núi, trên đỉnh núi mây mù lượn quanh, cực kỳ thanh tịnh.
Diệp Huyên nhìn về phía cách đó không xa, trên một tảng đá lớn có một cô gái áo trắng đang nằm!
Cô gái đặt hai tay trên bụng, mắt nắm lại, hoàn toàn không có hơi thở!
Vân Kỳ cất lời: “Mục Thiên Đạo!”
Nghe vậy, Bạch Tướng nhìn Vân Kỳ: “Cô nương biết Mục đại nhân à?”
Vân Kỳ không đáp.
Diệp Huyên hỏi: “Đây là Thiên Đạo bị vây công trước đây ư?”