Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 10142: Quen biết rộng luôn tốt thế đấy!  




Thứ Nguyên Tinh thần bí!



Diệp Huyên nhất thời động lòng.



Bất kể là tu luyện hay mở thư viện đều không thể thiếu tiền.



Dù là thế giới thế tục hay là thế giới tu luyện thì cũng đều cần có tiền!







Lúc này, Cổ Thiên Đế đột nhiên mỉm cười, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời rồi thấy được Thánh Vương Điện của vũ trụ thứ nguyên chín xa xôi.



Một người đối mặt với chín người!



Cổ Thiên Đế khẽ cười một tiếng: “Vẫn chưa tiến bộ gì!”





Nói xong, thân thể của ông ta hoàn toàn biến mất.



Giờ thì, ông ta thực sự biến mất khỏi cuộc đời này.



Trên thế gian không còn Cổ Thiên Đế nữa!



Diệp Huyên thầm thở dài trong lòng.



Giờ phút này, hắn đột nhiên hiểu rõ một chuyện.



Muốn làm chuyện gì thì phải làm đến khi trở nên mạnh nhất!



Tu luyện cũng vậy, đã bước lên con đường tu luyện này thì sẽ phải học tập Thanh Nhi, tu luyện đến mức vô địch!



Vì nếu không vô địch thì sẽ có ngày phải chết.



Cần phải mạnh đến mức không ai có thể giết được mình.



Tay phải của Diệp Huyên nắm chặt lấy kiếm Thanh Huyền, ánh mắt vô cùng kiên định.



Nhìn thấy Cổ Thiên Đế biến mất hoàn toàn, sắc mặt của những người có mặt đều ảm đạm hẳn.



Bọn họ biết, trên thế gian này sẽ không còn Cổ Thiên Đế nữa rồi.



Thời đại của Cổ Thiên Đế đã hoàn toàn đi vào dĩ vãng.



Dường như nghĩ tới gì đó, đám người lại nhìn về phía ba người Diệp Huyên.



Đó chính là ba người mà Cổ Thiên Đế đã lựa chọn.



Lúc này, Diệp Trần đột nhiên nhìn sang Diệp Huyên, sau đó nói: “Diệp huynh, nếu rảnh thì tới Diệp gia chơi nhé!”



Diệp Huyên mỉm cười: “Được!”



Diệp Trần gật đầu: “Gặp sau nhé!”



Nói xong, y quay người rời đi.



Y không có địch ý với Diệp Huyên, mà cũng chẳng cần thiết, tuy giữa Diệp gia và Diệp Huyên từng có một vài mâu thuẫn nhỏ nhưng cũng chẳng phải thâm cừu đại hận gì.



Cổ Thiên Đế là người thế nào?



Người được ông ấy nhìn trúng sao có thể tầm thường được chứ?



Quen biết rộng luôn tốt thế đấy!







Hơn nữa, nếu sau này y muốn đối phó với vũ trụ thứ nguyên, vậy thì giờ hãy kết giao thêm với vài cường giả siêu cấp nữa cũng sẽ có lợi hơn với y.







Sở Thiên ở một bên khẽ liếc Diệp Huyên, sau đó nói: “Sau này gặp lại!”







Nói rồi, hắn ta cũng quay người rời đi.







Cũng như Diệp Trần, hắn ta không hề căm thù gì Diệp Huyên.