*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên hơi khó hiểu.
Lúc này ông lão áo bào đen chợt lên tiếng: “Sơn chủ đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa, xin Sơn chủ lượng thứ!”
Sơn chủ!
Khoé miệng Diệp Huyên giật giật, hắn biết thân phận của cô gái này rồi.
Sơn chủ của Linh Sơn – Ngôn Bạn Sơn!
Ngôn Bạn Sơn đột ngột đứng dậy, đi tới trước mặt Diệp Huyên: “Đi theo ta”.
Nói xong nàng ta quay lưng bỏ đi.
Diệp Huyên do dự: “Hay là chúng ta tiêu diệt Chấp Pháp Tông đã rồi đi?”
Nghe vậy, ông lão áo bào đen cau mày nhìn Diệp Huyên, vẻ bình tĩnh trong mắt đã trở nên lạnh lẽo.
Ngôn Bạn Sơn dừng bước, quay lại nhìn Diệp Huyên: “Ngươi diệt đi, ta xem!”
Nói xong nàng ta đi đến bên cạnh ngồi xuống, nhìn Diệp Huyên.
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ.
Ngôn Bạn Sơn nhìn Diệp Huyên: “Diệt đi! Ta đang xem đây”.
Diệp Huyên: “…”
Mà ông lão áo bào đen cũng đang nhìn hắn.
Ông ta dè chừng Ngôn Bạn Sơn, nhưng Chấp Pháp Tông thật sự không sợ Ngôn Bạn Sơn, dù sao nàng ta cũng chỉ có một mình. Đương nhiên ông ta cũng không muốn động đến cô gái này, hiện tại nàng ta là một trong ba cao thủ mạnh nhất được Đạo Lâm giới công nhận.
Điều quan trọng nhất là nàng ta thật sự cô đơn lẻ bóng!
Nhân tài kiểu này là đáng sợ nhất, vì nàng ta không có gánh nặng nào, đánh được thì đánh, không đánh được thì chạy! Chấp Pháp Tông cũng không thể tới san bằng Linh Sơn được mà phải không?
Cho dù có thể thì cũng không dám!
Tổ tiên của Linh Sơn là ai?
Là A Đạo Linh đấy, một cường giả siêu cấp!
Điều quan trọng nhất là nếu Ngôn Bạn Sơn có thể gọi được tổ tông.
Đúng lúc này, Ngôn Bạn Sơn chợt bảo: “Tiêu diệt đi!”
Ông lão áo bào đen nhìn Diệp Huyên: “Diệp công tử muốn tiêu diệt Chấp Pháp Tông của ta? Được! Tới đây! Toàn bộ tông ta đều đang chờ!”