*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Phàm kia lại là một kiếm tu cấp bậc Đại Thánh Nhân!
Diệp Huyên cười nói: “Lâu chủ, ta không có việc sẽ không đến cửa! Lần này đến là muốn hỏi thăm ông một chuyện!”
Lâu chủ Tiểu Lâu nói: “Diệp công tử cứ nói!”
Diệp Huyên nói: “Nấm Mồ Thần Linh ở nơi nào?”
Nghe vậy, vẻ mặt Tiểu Lâu chủ sửng sốt: “Diệp công tử, ngươi…”
Diệp Huyên khẽ cười, không nói gì.
Tiểu Lâu im lặng một lúc, rồi lấy ra một cuộn giấy đưa cho Diệp Huyên: “Lối vào Nấm Mồ Thần Linh ở trên cuộn giấy này!”
Diệp Huyên nhận lấy cuộn giấy, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn chứa đồ đưa cho Tiểu Lâu: “Đa tạ!”
Lâu chủ Tiểu Lâu nhìn nhẫn chứa đồ, vội vàng lắc đầu: “Cái này không cần!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi nói: “Giúp ta để ý hướng đi các thế lực, nhất là của Nấm Mồ Thần Linh!”
Hắn không muốn chuyện như của Lý Tu Nhiên lại xảy ra nữa!
Lâu chủ Tiểu Lâu cười nói: “Chuyện này không vấn đề!”
Diệp Huyên lấy lại nhẫn chứa đồ: “Vậy xem như ta nợ ngươi ân tình!”
Lâu chủ Tiểu Lâu vui mừng trong lòng, mục đích của ông ta chính là như vậy, là để Diệp Huyên nợ ân tình!
Ân tình vĩnh viễn có giá hơn với thần phẩm nhiều!
Diệp Huyên cũng không nói nhiều, hắn ôm quyền: “Cáo từ!”
Nói xong, hắn quay người biến mất nơi chân trời.
Lâu chủ Tiểu Lâu nhìn bầu trời, nhẹ giọng nói: “Hắn muốn đi tiêu diệt Nấm Mồ Thần Linh sao?”
Tiêu diệt Nấm Mồ Thần Linh!
Nghĩ đến đây, Lâu chủ Tiểu Lâu không nhịn được lắc đầu cười khổ.
Thật sự quá hoang đường!
…
Diệp Huyên ngự kiếm đi, chưa đến một canh giờ, hắn đã đến lối vào Nấm Mồ Thần Linh.
Nấm Mồ Thần Linh độc chiếm một giới, mà lối vào của bọn họ lại ở trong một vùng tinh không.
Diệp Huyên đứng trước một động sao màu trắng khổng lồ, xuyên qua động sao này chính là Nấm Mồ Thần Linh!
Nhưng, hắn lại không đi vào!
Hắn không hiểu biết quá rõ về Nấm Mồ Thần Linh này, tùy tiện đi vào, e là sẽ bị vây lại đánh chết!