Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 661-663




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

661: Đạo Tắc Thứ Hai!


Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên ngây người, bên dưới đầm lầy này còn có không gian khác?

Lúc này, đại thần tầng hai nhìn về phía hắn, Diệp Huyên gật đầu: “Biết rồi! Biết rồi!”

Nói xong, hắn đáp xuống, sau đó tiếp tục đi xuống dọc theo thềm đá.

Còn đại thần tầng hai thì trở lại trong tháp Giới Ngục, rõ ràng nàng ta vẫn không thể ra ngoài quá lâu! Diệp Huyên đi xuống dọc theo thềm đá, bên trong một mảnh tối đen, không thể không nói hắn vẫn hơi sợ, vì mỗi một đạo tắc đều không đơn giản, đạo tắc thứ nhất là có cô gái bí ẩn giúp đỡ, hắn lấy được rất dễ dàng.

Còn lấy được đạo tắc Không Gian hoàn toàn là chó ngáp phải ruồi!

Mà đạo tắc thứ hai này, hắn cũng không biết có còn may mắn thế không nữa!

Cho dù là thế nào thì cũng phải cẩn thận mới được!

Diệp Huyên tiếp tục đi xuống, đi khoảng nửa canh giờ mới đến đáy!

Chỗ không xa trước mặt hắn là một tòa cung điện, trước cung điện là rất nhiều thi thể! ! Ít nhất là hơn trăm thi thể!

Nhìn thấy cảnh này, mí mắt Diệp Huyên hơi giật một cái, quả nhiên chuyện này không đơn giản chút nào!

Diệp Huyên đi tới trước những thi thể này, nhìn từ ngoài mặt có lẽ đã chết cực kỳ lâu rồi.

Ngoài ra nhìn ngoài mặt những thi thể này đều không có vết thương, chết rất bình thản, giống như ngủ thiếp đi vậy!

Kỳ lạ!


Diệp Huyên chần chừ một lát, sau đó nói: “Đại thần tầng hai, nơi này không được an toàn lắm!”

Đại thần tầng hai nhẹ giọng hỏi: “Sợ à?”

Diệp Huyên cười, cũng không phải hắn sợ, mà là bây giờ hắn hiểu được một đạo lý! Không thể xem thường bất cứ chuyện gì và bất cứ một ai, vì rất có thể đối phương sẽ khiến ngươi phải ngạc nhiên!

Diệp Huyên tiếp tục tiến lên, dù nơi này nguy hiểm, nhưng vẫn phải tiếp tục tiến lên! Dù sao cũng đã đồng ý với đại thần tầng hai là sẽ thả nàng ta ra rồi.

Diệp Huyên đi tới trước cung điện, hắn không chút do dự đẩy cửa cung điện ra, trong điện, trống không!

Diệp Huyên đi vào, trong điện vô cùng yên tĩnh, tiếng bước chân của hắn có vẻ vô cùng vang dội, mà trong điện cũng chỉ có tiếng bước chân của hắn.

Lúc này, một ông già đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, lưng ông lão rất gù, người gần như cong hết lại, trên mặt ông ta mọc những cái mủ độc, khuôn mặt cực kỳ dữ tợn.

Lúc này, ông ta cứ nhìn Diệp Huyên như thế.

Diệp Huyên vẻ mặt bình tĩnh, đang định nói chuyện, ông lão đột nhiên nói: “Ngươi đến vì thứ kia sao?”

Thứ kia?

Diệp Huyên thầm rùng mình, sau đó nói: “Phải!”

Ông lão chợt nở nụ cười u ám.


Diệp Huyên lắc đầu: “Ông lão, ông đừng có dọa ta!”

Ông lão cười lạnh: “Dọa ngươi? Chàng trai trẻ, nhìn thấy những thi thể bên ngoài không? Những người đó đều là vết xe đổ trước ngươi đấy!”

Diệp Huyên cười nói: “Ông có biết ta là ai không?”

Ông lão nhìn Diệp Huyên: “Ngươi là ai?”

Diệp Huyên lắc đầu cười: “Khiêm tốn, ta phải khiêm tốn một chút”.

Mặt ông lão không chút cảm xúc: “Khiêm tốn? Ngươi cảm thấy bây giờ ngươi còn có thể ra ngoài sao?”

Diệp Huyên cau mày: “Có ý gì?”

Nói xong, hắn xoay người đi ra ngoài điện, lúc đi tới cửa, một tấm chắn vô hình chặn lại trước mặt hắn!

Không đi ra được!

Đại thần tầng hai lạnh lùng đáp: “Vạn vật trong thiên địa đều có linh hồn, huống hồ là đạo tắc này? Đạo tắc Đại Địa và đạo tắc Không Gian vẫn còn đang ngủ say, nếu không phải thế, ngươi cho rằng đạo tắc đều vô dụng như thế à? Nếu chúng nó tỉnh lại, giống như đạo tắc Không Gian này của ngươi, một suy nghĩ của nó đã có thể hủy diệt không gian của Thanh Thương giới rồi”.

Diệp Huyên hơi thẹn thùng, thật ra nghĩ lại thấy cũng đúng, có thể trấn áp những kẻ mạnh trong tháp Giới Ngục, những đạo tắc này chắc chắn không hề đơn giản.

Nhưng nếu đạo tắc thứ hai này tỉnh lại rồi, thì vấn đề khá lớn đấy!

de-nhat-kiem-than-661-0

662: Hóa Ra Tiểu Linh Nhi Này Đánh Nhau Giỏi Thế…

Thuyết phục!  

Diệp Huyên cảm thấy đại thần tầng hai đang giễu cợt mình!  

Nhưng đại thần tầng hai lại nói: “Có thể thử xem!”  

Diệp Huyên nặng nề hỏi: “Vì sao không trực tiếp dùng tháp thu phục nó?”  

Đại thần tầng hai nhẹ giọng đáp: “Nếu linh trí của nó chưa thức tỉnh, dùng tháp chắc chắn không thành vấn đề. Nhưng nói đã khôi phục chút ý thức rồi, nếu ép nó, có lẽ ngươi là người chết đầu tiên đấy!”  

“Vì sao?”, Diệp Huyên hơi khó hiểu.                “Vì ngươi đánh không lại nó!”  

Diệp Huyên: “…”  

Thuyết phục!  

Diệp Huyên đi tới đi lui trong điện, mẹ nó, thuyết phục bằng cách nào đây? Tưởng đối phương là Tiểu Linh Nhi, dụ dỗ một lát là được sao?  

Ông lão ở bên cạnh nhìn Diệp Huyên: “Ngươi làm gì đấy?”  

Diệp Huyên lắc đầu: “Đau đầu! Ta đi vòng vòng một lát!”  

Ông lão: “…”  

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nhìn về phía ông lão: “Ông từng tiếp xúc với nó chưa?”  

Ông lão lắc đầu: “Chưa từng tiếp xúc, nhưng có thể cảm nhận được nó ở trong bóng tối”.  

Trong bóng tối!  !             Diệp Huyên cau mày, rốt cuộc đạo tắc thứ hai này là đạo tắc gì?  

Muốn thuyết phục, đầu tiên phải để nó xuất hiện mới được!  

Còn nếu sử dụng tháp Giới Ngục, rất có thể sẽ khiến đối phương đề phòng, nếu đối phương thật sự ra tay với hắn, khi đó thật sự là phiền phức lớn rồi!  

Im lặng một lát, giữa lông mày Diệp Huyên lặng lẽ ngưng tụ một chữ Thổ.  

Đạo tắc Đại Địa!  

Đều là đạo tắc, có lẽ cũng có quen biết nhỉ?  

Lúc này, một sức mạnh thần bí đột nhiên đánh về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên còn chưa kịp phản ứng, người đã đập vào vách tường xa xa.  


Oành!  

Cả vách tường không ngừng rung lên!  

Diệp Huyên còn chưa kịp đứng dậy, hắn đột nhiên cảm thấy buồn ngủ, cũng muốn chìm vào giấc ngủ, mà lúc này, một tiếng hét phẫn nộ chợt vang lên từ trong đầu hắn: “Tỉnh lại!”  

Diệp Huyên như bị nước lạnh xối xuống đầu, thoáng chốc tỉnh táo hơn rất nhiều, tỉnh táo lại rồi, trên trán Diệp Huyên lập tức đổ mồ hôi lạnh!  

Nghĩ lại mà sợ!  

Vì khoảnh khắc khi nãy đã cho hắn biết, chỉ cần hắn ngủ, thì e rằng sẽ không tỉnh lại được nữa!  

Hơn nữa trong khoảnh khắc khi nãy, hắn còn cảm thấy trong người có thứ gì đó đang chảy đi!  

Diệp Huyên nặng nề thầm hỏi: “Đó là sức mạnh gì vậy?”  

Sau một hồi yên tĩnh, đại thần tầng hai nói: “Sau này ngươi sẽ biết thôi!”  

Diệp Huyên lại hỏi: “Vì sao ta sử dụng đạo tắc Đại Địa, nó lại ra tay với ta?”  

Đại thần tầng hai đáp: “Trong tháp có tổng cộng chín đạo tắc, lúc trước chín đạo tắc này cùng tồn tại trong tháp, giữa chúng có cái hòa thuận, cũng có cái không hòa thuận! Rõ ràng đạo tắc Thổ này rất không hòa thuận với nó!”  

Diệp Huyên đen mặt lại, thứ nhảm nhí gì vậy, giữa mấy đạo tắc này còn có ân oán nữa sao?  

Trời ạ, sau này nếu chín đạo tắc tề tụ, chẳng phải cả tháp Giới Ngục sẽ ầm ĩ cả lên sao?  

Diệp Huyên thôi suy nghĩ, hỏi tiếp: “Vậy nó và đạo tắc Không Gian có ân oán không?”  

Đại thần tầng hai nhẹ giọng nói: “Không biết! Ngươi thử là biết thôi!”  

Mặt Diệp Huyên đen lại, thử? Lỡ như có ân oán thì chẳng phải mình sẽ xong đời sao?  

Nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định thử một lần, chẳng mấy chốc, đạo tắc Không Gian đã xuất hiện ở giữa lông mày hắn, mà lúc này, xung quanh lại không có chút động tĩnh nào!  

Thấy thế, Diệp Huyên lập tức thở phào nhẹ nhõm!  

Rõ ràng đạo tắc thứ hai không có ân oán với đạo tắc thứ ba!  

Lúc này, một tia sáng trắng đột nhiên bay đến trước mặt Diệp Huyên, trong quầng sáng trắng có một chữ, nhưng có hơi mơ hồ, Diệp Huyên không thấy rõ lắm.  

Đạo tắc!  

Nhìn thấy ánh sáng trắng này, Diệp Huyên lập tức hơi kích động!  


Còn ông lão bên kia thì cực kỳ ngạc nhiên.  

Lúc này, ánh sáng trắng kia di chuyển quanh người Diệp Huyên, tựa như đang quan sát gì đó.  

“Thuyết phục!”  

Lúc này, giọng nói của đại thần tầng hai đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Mau thuyết phục!”  

Diệp Huyên: “…”  

Đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nhìn thấy Tiểu Linh Nhi, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, hắn vội nói: “Ngươi ra ngoài làm gì?”  

Tiểu Linh Nhi nhìn ánh sáng trắng kia, hơi hưng phấn hỏi: “Đây là gì?”  

Diệp Huyên đang định cất lời, Tiểu Linh Nhi chợt ôm lấy ánh sáng trắng kia, mà lúc này, tia sáng trắng đột nhiên bộc phát ra một hơi thở mạnh mẽ, hơi thở đó lập tức đánh bay Tiểu Linh Nhi!  

Sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, vội đỡ lấy Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi hơi sửng sốt, một giây sau, cô bé giận tím mặt, nhìn về phía ánh sáng trắng kia: “Ngươi đánh ta!”  

Nói xong, cô bé bay ra ngoài, một giây sau, trong ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Huyên, cô bé biến thành một luồng khí trắng đánh lên trên ánh sáng trắng.  

Ầm!  

Ánh sáng trắng lập tức bay ra ngoài, va sập vách tường ở phía xa!  

Nhưng một giây sau, ánh sáng trắng kia lại xông về phía Tiểu Linh Nhi, cô bé đột nhiên vỗ tay một cái, một sức mạnh cường đại lập tức tập trung trong lòng bàn tay của cô bé. Ngay sau đó, cô bé quát khẽ một tiếng, đánh về phía trước: “Đi chết đi!”  

Ầm!  

Ánh sáng trắng kia lại bị đánh bay một lần nữa, bay một cái, lập tức va sập cả đại điện.  

Diệp Huyên gật đầu: “Được được, ngươi dẫn nó vào chơi đi!”  

Tiểu Linh Nhi chớp mắt, rất hào hứng: “Vậy ta dẫn nó đi đây!”  

Diệp Huyên gật đầu, nghiêm túc nói: “Được!”  

Cứ thế, Diệp Huyên ôm đạo tắc kia trở về trong tháp Giới Ngục…  

Diệp Huyên ở bên ngoài rất khó hiểu: “Vì sao đạo tắc thứ hai đánh không thắng cô bé?”  

Đại thần tầng hai giải thích: “Đạo tắc thứ hai có năng lực đặc biệt, đối với vài người, nó là nhân vật vô địch, nhưng với một vài tồn tại, nó chẳng là gì cả. Tiểu Linh Nhi này là bản nguyên thiên địa, nói đúng hơn thì cô bé chính là linh thể, mà năng lực đặc biệt của nó hoàn toàn không có tác dụng với cô bé, hiểu chưa?”


663: Kiếm Trong Mơ!

Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức hiểu ra!  

Nói thẳng ra là Tiểu Linh Nhi đánh thắng đạo tắc tầng thứ hai, nhưng chưa chắc cô bé có thể đánh thắng đạo tắc Đại Địa và đạo tắc Không Gian!  

Nhưng dù thế nào thì cũng coi như thu phục được đạo tắc thứ hai này rồi!  

Diệp Huyên muốn đi, nhưng lúc này, ông lão cách đó không xa đột nhiên nói: “Ngươi lấy được nó rồi?”                Diệp Huyên xoay người nhìn ông lão, cười nói: “Chỉ là trả nó về với chủ cũ mà thôi!”  

Nói xong, hắn bèn muốn rời đi.  

Ông lão lại nói: “Tiểu hữu đợi đã!”  

Diệp Huyên dừng bước: “Có chuyện gì sao?”  

Ông lão chần chừ một chốc, sau đó nói: “Lúc trước vì có được nó, lão phu đã hy sinh quá nhiều quá nhiều…”  

Nói đến đây, vẻ mặt ông ta hơi phức tạp: “Xin hỏi tiểu hữu, rốt cuộc thứ này là gì vậy?”  

Diệp Huyên cười nói: “Một loại thần vật, còn việc rốt cuộc nó là gì, nói thật thì ra cũng không rõ lắm”.  !             Ông lão gật đầu: “Hiểu rồi1”  

Diệp Huyên chào: “Tạm biệt!”  

Nói xong, hắn lại muốn đi, nhưng ông lão lại nói: “Nơi này là cấm địa Xiển U, phía sau chính là nơi ở của Xiển U Tông năm đó, nhưng tuy Xiển U Tông này đã bị tiêu diệt, nhưng trận pháp bảo vệ vẫn còn đang tự động vận hành, nếu tiểu hữu có năng lực phá đi, của cải của Xiển U Tông này sẽ thuộc về tiểu hữu!”  

“Xiển U Tông?”  

Diệp Huyên hơi nhíu mày: “Chưa từng nghe tới!”  


Ông lão cười nói: “Một tông môn rất lâu đời!”  

Diệp Huyên hơi do dự, sau đó nói: “Thực lực của Xiển U Tông này thế nào?”  

Nói thật, với số của cải của hắn bây giờ, những thế lực bình thường này hoàn toàn không thể lọt vào mắt hắn. Nếu chỉ là một tông môn nhỏ, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian.  

Ông lão cười nói: “Xiển U Tông này là một thế lực rất lâu đời, năm đó, nó chỉ đứng sau Liên Minh Hộ Giới, Thương Kiếm Tông và Huyền Môn. Mà thời kỳ đỉnh cao của nó còn có thể sánh vai với mấy thế lực này nữa!”  

Nghe vậy, Diệp Huyên lập tức hơi động lòng.  

Hắn không biết Liên Minh Hộ Giới giàu có đến mức nào, nhưng cũng biết được một chút về độ giàu có của Thương Kiếm Tông! Chỉ khu vực Mộ Kiếm kia đã vô cùng vô cùng đáng sợ rồi.   

Mà Xiển U Tông này lại có thể sánh vai với Liên Minh Hộ Giới, chắc chắn không đơn giản!  

Diệp Huyên cười nói: “Mong tiền bối dẫn ta đi xem thử!”  

Ông lão nhìn Diệp Huyên, sau đó dẫn hắn ra khỏi đại điện, ông lão nhìn thoáng qua những thi thể bên ngoài đại điện, lắc đầu thở dài, ông ta không nói gì, dẫn Diệp Huyên đi về phía sau.  

Đi một lúc, một sơn môn rất lớn xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Sơn môn này còn lớn hơn của sơn môn của Thương Kiếm Tông!  

Mà phía sau sơn môn này là những tòa đại điện.  

Khí phách!  

Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Huyên!  


Lúc này, hắn đã tin lời ông lão rồi!  

Xiển U Tông này thật sự không đơn giản!  

Diệp Huyên vừa định đi qua, lúc này, ông lão đột nhiên lắc đầu: “Có trận pháp!”  

Nói xong, ông ta giẫm nhẹ chân phải, một viên đá bay qua, nhưng còn chưa đến gần sơn môn đã biến mất!  

Thấy thế, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên hơi nặng nề.  

Ông lão không nói gì, chỉ nhìn về phía Diệp Huyên, rõ ràng là nếu Diệp Huyên không có cách thì thật sự phải chịu thôi.  

Sau khi im lặng một lát, Diệp Huyên đi tới trước sơn môn, hắn đang muốn lấy kiếm ra thử, ông lão bên cạnh vội nói: “Đừng nghĩ đến chuyện dùng bạo lực, nếu dùng bạo lực, trận pháp sẽ lập tức khởi động, khi đó, chúng ta đều phải chết ở đây!”  

Diệp Huyên cười khổ: “Nếu không dùng bạo lực thì thật sự hết cách rồi!”  

Ông lão gật đầu: “Ta hiểu rồi, tiểu hữu nhớ cẩn thận!”  

Lâm Ẩn gật đầu, xoay người đi vào.  

Mà đi chưa bao lâu, vẻ mặt Diệp Huyên dần trở nên nặng nề, vì hắn nhìn thấy một vài thi thể trên đường, những thi thể này cũng không có vết thương gì trên người, trông rất bình thản, giống như ngủ thiếp đi vậy!  

Diệp Huyên dừng bước, nặng nề hỏi: “Tiền bối, rốt cuộc đạo tắc thứ hai này có năng lực đặc biệt gì vậy?”  

Đại thần tầng hai im lặng một lúc lâu mới đáp: “Mộng Chi Lực… Nó có thể tiến vào giấc mơ của người khác, im hơi lặng tiếng gi3t chết người đó!”  

Diệp Huyên ngây người, sau đó vô thực nói: “Vậy nếu ta ngưng tụ nó thành kiếm, chẳng phải sẽ trở thành kiếm trong mơ sao?”