*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thấy ông lão xuất hiện cản đường, Nhị Nha tròn mắt nhìn không chớp, chẳng biết lại đang bắt đầu tính kế gì.
Không được chủ động gây sự.
Nhưng cũng không thể để mặc người khác hà hiếp!
Diệp Huyên cười cười, quay sang hỏi Hoa Nhất Y: “Hoa cô nương muốn giữ chúng ta lại sao?"
Hoa Nhất Y bỗng sải chân bước đến, ông lão còn chưa kịp mở miệng thì đã bị nàng ta tống cho một cú đấm vào bụng.
Uỳnh!
Thân xác ông ta vụn vỡ, linh hồn bay vụt đi.
Chỉ một đấm đã xóa sổ thân xác!
Những cường giả khác thấy vậy thì biến sắc.
Mà ông lão kia thì mang gương mặt tràn ngập khó tin.
Hoa Nhất Y: “Ta cho phép ngươi cản đường Diệp công tử sao?"
Giữ hắn lại?
Nàng ta đương nhiên không có lá gan này.
Ban đầu nàng ta quả thật có ý với Linh tổ, nhưng sau khi chứng kiến sức mạnh của người đàn ông áo xanh thì đã từ bỏ quyết ý nghĩ này.
Toàn bộ cường giả bán bộ Ý Cảnh góp lại chưa chắc đã đủ để làm đối thủ của y.
Vậy mà còn muốn đụng đến Linh tổ thì phải não tàn đến trình độ nào?
Hoa Nhất Y khẽ thi lễ với Diệp Huyên: “Xin lỗi Diệp công tử”.
Diệp Huyên chỉ cười: “Xem ra Hoa cô nương cũng không thật sự nắm quyền toàn bộ Vô Biên Thành nhỉ?"
Sắc mặt Hoa Nhất Y sa sầm: “Diệp công tử yên tâm, lần sau sẽ không có chuyện như vậy nữa”.
"Không có lần sau đâu. Hoa cô nương, ta không cần Vô Biên Thành gia nhập Thần Đình Vũ Trụ”.
Diệp Huyên nói rồi lập tức rời đi.
Hoa Nhất Y ngẩn ra, đang muốn gọi với theo thì bị Nhị Nha quay lại nhìn: “Đừng đến gần, bằng không ta đánh chết ngươi”.
Hoa Nhất Y: “...”
Nhóm Diệp Huyên nhanh chóng đi mất dạng.
Sắc mặt Hoa Nhất Y xấu xí vô cùng.
Một người đàn ông trung niên bỗng lên tiếng: “Thành chủ, việc này...”