*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi thấy Huyền Âm trưởng lão đến ngăn cản Diệp Huyên, Hư Vô Tâm nhìn về phía Cùng Kỳ, Cùng Kỳ liền thả người nhảy lên.
Ầm!
Toàn bộ Bất Tử giới phải rung lên!
Hư Vô Tâm híp mắt lại: "Đại trưởng lão!"
Vừa nói xong, một ông lão áo bào đen đột nhiên bay ra từ phía sau ả, ông lão chắp hai tay lại với nhau: "Thiên Địa Ngự Thủ!"
Ầm!
Một lá chắn vô hình đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hai người, ngăn lại bước tiến của Cùng Kỳ, thế nhưng trong nháy mắt khi Cùng Kỳ húc vào lá chắn đó, nó lập tức rạn nứt. Hư Vô Tâm nhìn Cùng Kỳ ở phía trên rồi hét lên: "Các ngươi ngăn nó lại!"
Nói xong, ả ta liền biến mất không thấy đâu.
Trong một vùng tinh không nào đó, Tiểu Tháp lao nhanh một đường.
Tìm chủ nhân!
Nó biết, chỉ có chủ nhân mới có thể bảo vệ những tộc nhân của Bất Tử Đế tộc này!
Hơn nữa, nó còn muốn tìm chủ nhân để đến cứu Diệp Huyên!
Đúng lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiểu Tháp, Tiểu Tháp đành dừng lại.
Cô gái mặc một bộ váy trắng như tuyết, không nhiễm phải một hạt bụi nào, trong tay nàng còn cầm một quyển sách cổ.
Cô gái nhìn Tiểu Tháp, khẽ mỉm cười: "Tháp nhỏ, ngươi đang định đi đâu đấy?"
Tiểu Tháp im lặng một lát rồi đáp: "Chỉ là... đi dạo loanh quanh thôi..."
Cô gái trừng mắt: "Hay là, đi dạo với ta đi?"
Tiểu Tháp xoay người bỏ chạy!
Cô gái hơi cong khóe miệng lên: "Định!"
Vừa nói xong, toàn bộ tinh không liền ngưng lại, ngay cả các vì sao cũng phải tắt sáng.
Phía xa xa, Tiểu Tháp bị đóng đinh ngay tại chỗ, không cách nào nhúc nhích được!
Tiểu Tháp rên lên: "Toi rồi!"
Cô gái xuất hiện trước mặt Tiểu Tháp, nàng ta khẽ mỉm cười: "Đi theo ta đi!"
Nói rồi, nàng ta đưa tay bắt lấy Tiểu Tháp.