Vì vết thương trên người Diệp Huyên đang phục hồi với tốc độ rất đáng sợ.
Huyết mạch Bất Tử!
Lúc này huyết mạch Bất Tử trong cơ thể Diệp Huyên đang điên cuồng khôi phục thân thể cho hắn.
Mà huyết mạch Phong Ma của Diệp Huyên cũng không ngăn cản huyết mạch Bất Tử.
Vào thời khắc mấu chốt, huyết mạch Phong Ma không phá rối…
Đương nhiên không phải nó không phá rối mà là do Kiếm Linh!
Kiếm Linh ở đây, huyết mạch Phong Ma vẫn phải nể mặt nó.
Chẳng mấy chốc, vết thương trên người Diệp Huyên đã gần như bình phục.
Mục Tiểu Đao nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Hai huyết mạch của ngươi thật sự quá biến thái!”
Đúng lúc này, Diệp Huyên ở đằng xa đột nhiên gằn giọng: “Xin ngươi đánh chết ta!”
Lúc này hắn vẫn chưa thực sự đi vào trạng thái Phong Ma!
Bởi vì hắn vẫn còn chuyện rất quan trọng phải làm, vì thế hắn không dám để mình hoàn toàn rơi vào trạng thái Phong Ma!
Bắt buộc phải giữ lại một chút tỉnh táo.
Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên: “Thật ngông cuồng!”
Nói rồi phi đao trong tay ả ta chợt bay ra.
Diệp Huyên đâm kiếm tới.
Keng!
Phi đao bị nhất kiếm của hắn ép dừng tại chỗ, ngay sau đó, Diệp Huyên đột nhiên biến mất.
Mục Tiểu Đao giơ đao ngăn lại.
Bùm!
Kiếm quang màu máu bắn ra, Mục Tiểu Đao bị chém lùi.
Nhưng Diệp Huyên vẫn chưa dừng lại, tiếp tục lao lên.
Sau đó hai người lại chiến đấu ác liệt.
Diệp Huyên vẫn hơi rơi vào thế yếu, nhưng hắn càng đánh càng mạnh.
Nhất là dựa vào khả năng hồi phục bá đoạ của huyết mạch Bất Tử, hắn càng đánh càng mạnh.
Hai loại Huyết Mạch Chi Lực san bằng khoảng cách giữa hắn và Mục Tiểu Đao.
Đương nhiên, quan trọng nhất là hiện tại hắn là Phàm Cảnh!
Huyết mạch Phong Ma sau khi tiến vào Phàm Cảnh càng kinh khủng hơn.