Hai người tìm một chỗ ngồi xuống, Diệp Huyên nhìn ông chủ phía xa, cười nói: “Hai tô mì!”
Ở phía xa, ông chủ cười nói: “Được!”
Không lâu sau, tiểu nhị bưng hai tô mì để trước mặt hai người.
Diệp Huyên nhìn hai tô mì trước mặt, im lặng.
Lúc này, hắn lại nhớ đến Diệp Liên!
Liên Nhi!
Bây giờ muội đang ở nơi nào rồi?
Lúc này, Niệm Niệm chợt nói: “Sao vậy?”
Diệp Huyên không nghĩ nữa, cười nói: “Không có gì! Ăn mì đi!”
Niệm Niệm đang định nói thì lúc này, một cô gái đột nhiên đi đến bên cạnh hai người.
Người đến chính là Huyền Sơ!
Huyền Sơ trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Diệp Huyên, Diệp Huyên sửng sốt, sau đó cười nói: “Huyền Sơ cô nương! Lại gặp mặt rồi!”
Huyền Sơ nhìn Diệp Huyên: “Đạo Kinh trong tay ngươi, có đúng không?”
Diệp Huyên cười nói: “Xem ra, Huyền Sơ cô nương đã gặp Ám giới rồi!”
Vẻ mặt Huyền Sơ vô cảm: “Tại sao lại gạt người?”
Diệp Huyên trầm mặc.
Huyền Sơ nhìn Diệp Huyên, lại hỏi: ‘Tại sao lại gạt ta!”
Diệp Huyên cười khổ: “Huyền Sơ cô nương, nếu cô là ta, cô sẽ làm thế nào?”
Sắc mặt Huyền Sơ lạnh lẽo, không nói gì.
Diệp Huyên lại nói: “Cô mạnh như vậy, nếu ta không dùng cách này, thì cô và vị trưởng lão kia của cô sẽ tha cho ta sao? Chắc chắn là không rồi!”
Huyền Sơ nói: “Đạo Kinh kia là của Bà Sa Tông…”
Diệp Huyên nhếch miệng: “Cô chắc chắn?”
Huyền Sơ khẽ nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”
Diệp Huyên cười nói: “Theo ta biết, Đạo Kinh này là từ thế giới Bà Sa truyền ra, chứ không phải thuộc về Bà Sa Tông, có đúng không?”
Huyền Sơ lắc đầu: “Ngươi nến biết, vật này ở trên người ngươi, sẽ chỉ mang lại cho ngươi tai họa cho ngươi mà thôi.”
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Các người và Ám giới hợp tác với nhau rồi sao?”
Huyền Sơ lắc đầu: “Không có! Nhưng trưởng lão rất có khả năng sẽ hợp tác với bọn họ.”
Diệp Huyên bỗng nói: “Huyền Sơ, chi bằng chúng ta hợp tác đi?”
Huyền Sơ nhìn Diệp Huyên: “Chúng ta hợp tác?”
Diệp Huyên gật đầu: “Chúng ta hợp tác, cùng đối phó với Ám giới!”
Huyền Sơ nhìn Diệp Huyên: “Trưởng lão sẽ không hợp tác với ngươi!”
Diệp Huyên khó hiểu: “Tại sao?”
Huyền Sơ nói: “Bởi vì thực lực của ngươi yếu hơn Ám giới!”
Diệp Huyên: “…”
Huyền Sơ lại nói: “Hơn nữa, Đạo Kinh của ngươi nhiều hơn Ám giới!”
Nói rồi, nàng ta chợt dừng lại, rồi nói tiếp: “Ta có thể xem những Đạo Kinh kia không?”
Diệp Huyên cười nói: “Đương nhiên có thể!”