Huyền Sơ lại nói: “Trưởng lão đừng quên, hắn là một kiếm tu!”
Kiếm tu!
Ông già trầm mặc.
Không thể không nói, cái tên kiếm tu này với kiếm tu mà ông ta nghĩ không giống nhau cho lắm!
Đúng lúc này, một đạo hư ảnh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt ông già và Huyền Sơ.
Chính là Liên Tôn của Ám giới!
Liên Tôn cung tay hành lễ, cười nói: “Hai vị chắc là tới từ thế giới Bà Sa đúng không?”
Ông già nhìn Liên Tôn: “Người của Ám giới?”
Liên Tôn cười đáp: “Đúng vậy!”
Ông già mặt không cảm xúc: “Có chuyện gì?”
Liên Tôn gật đầu: “Các hạ, chi bằng chúng ta hợp tác?”
Ông già khẽ chau mày: “Hợp tác?”
Liên Tôn cười nói: “Tên Diệp Huyên đó không đơn giản, đằng sau hắn không chỉ có cường giả thần bí, còn có chút nguồn gốc với Cổ Thần Uyên, điều quan trọng nhất là…”
Ông già đột nhiên ngắt lời Liên Tôn: “Đạo Kinh chẳng phải đang ở trong tay Ám giới các ngươi sao?”
Liên Tôn hơi ngây người, sau đó nói: “Ai nói thế?”
Ông già đáp: “Diệp Huyên!”
Diệp Huyên!
Liên Tôn: “…”
Ông già lại nói: “Sao, không ở trong tay Ám giới ngươi?”
Liên Tôn trầm giọng nói: “Thực không dám giấu, Ám giới ta có hai quyển Đạo Kinh, còn trong tay Diệp Huyên có tận sáu quyển Đạo Kinh!”
Ông già khẽ chau mày: “Hắn nói đều đã bị các ngươi cướp đi mất rồi!”
Liên Tôn lắc đầu: “Hắn nói bậy!”
Sắc mặt của ông già có chút khó coi.
Diệp Huyên này lừa ta?
Lúc này, Huyền Sơ ở một bên bỗng lên tiếng: “Ngươi nói, trong tay hắn có sáu quyển Đạo Kinh?”
Liên Tôn gật đầu: “Đúng vậy!”
Huyền Sơ nhìn Liên Tôn: “Tại sao các ngươi không ra tay cướp lại?”