Bạch Đế Tử trầm giọng nói: “Chân Võ, ngươi…”
Chân Võ Thần Quân nhìn về phía Bạch Đế Tử: “Nếu như hôm nay tất cả mọi người Đạo Đình ta cùng lúc xông lên, mặc dù có thể giết được hắn, thế nhưng, lại sẽ trở thành trò cười của Đạo Chủng! Vả lại, giết một tên thiếu niên, chúng ta cần cùng lúc xông lên sao?”
Bạch Đế Tử đã hiểu.
Khí thế!
Không phải tất cả mọi người đều biết mối uy hiếp to lớn của Diệp Huyên, lúc này nếu bọn họ lựa chọn đánh hội đồng Diệp Huyên, vậy thì đồng nghĩa với việc không tự tin, làm suy yếu thế lực của Đạo Đình.
Xét cho cùng, Diệp Huyên đang thách đấu với Chân Võ Thần Quân, hơn nữa còn là kẻ yếu thách đấu với kẻ mạnh.
Trong trường hợp này, Đạo Đình mà còn muốn lựa chọn đánh hội đồng, vậy thì coi là gì chứ?
Phải biết rằng trong Đạo Đình đa số đều là người bảo vệ Đại Đạo, đám những người này đều có ngạo khí.
Bạch Đế Tử thấp giọng thở dài, ông ta không nói thêm gì nữa.
Ông ta ở trong Đạo Đình là quan văn, mà suy nghĩ và cách làm của đám võ giả này, ông ta có thể không hiểu, nhưng bắt buộc phải tôn trọng.
Cường giả có lòng kiêu hãnh của cường giả!
Đặc biệt là lúc này, khí thế đối với Đạo Đình mà nói là vô cùng quan trọng.
Bạch Đế Tử lùi sang một bên.
Chân Võ Thần Quân nhìn về phía Diệp Huyên: “Xuất kiếm đi!”
Diệp Huyên gật đầu, hắn đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.
Xoẹt!
Một đạo kiếm quang chém đến.
Ở phía xa, Chân Võ Thần Quân đột nhiên rút kiếm ra chém một nhát, nhát chém này mạnh mẽ dứt khoát, mang theo uy lực của sấm sét.
Ầm!
Tia kiếm quang kia của Diệp Huyên trực tiếp bị chém thành từng mảnh, cùng lúc đó, một luồng kiếm thế lớn mạnh trực tiếp đánh bay Diệp Huyên ra xa mấy trăm trượng, mà ngay khi Diệp Huyên vừa dừng lại, không gian tinh không ở xung quanh hắn ngay lập tức liền nổ tung!