Đạo tắc trấn áp!
Kiếm vực trấn áp!
Tự thân chứng Đạo!
Hiện tại, Diệp Huyên trực tiếp dùng hết những át chủ của mình.
Vì hắn biết, đối mặt với Âm Ti Vương, hắn chỉ có một cơ hội.
Nếu đánh lâu với đối phương sau đó tới khi nào mới dùng ra tuyệt chiêu?
Hoàng toàn không thể vì hắn sẽ hao tổn quá nhiều, hơn nữa cũng khá lãng phí thời gian.
Đánh rề rà như thế làm chi?
Muốn đánh phải liều mạng mà đánh!
Khi Diệp Huyên dùng hết tuyệt chiêu, sắc mặt mọi người ở đó đều thay đổi.
Gồm cả Âm Ti Vương!
Ông ta không ngờ Diệp Huyên lại là một người hộ Đạo, hơn nữa hắn còn có tới tận hai ấn của Thần!
Quan trọng hơn là, Diệp Huyên lại có ba loại vực, hơn nữa kiếm này của hắn cũng không tầm thường, một nhát này đã hơn hẳn kiếm tâm cảnh giới Tự Tại.
Âm Ti Vương biết mình không thể khinh thường nhưng trong lòng ông ta đã phạm lỗi này mất rồi.
Ông ta nên dè chừng người trước mặt.
Không hề nghĩ nhiều, Âm Ti Vương đột nhiên quát: “Vạn Âm Quy Thể!”
Ông ta chọn phòng thủ, giờ ông ta cũng chỉ còn nước phòng thủ mà thôi, vì ông ta mất đi cơ hội nắm thế chủ động rồi!
Âm thanh vừa dứt, quanh người Âm Ti Vương đột nhiên xuất hiện vô số thân thể của âm hồn, vô số âm hồn đang bảo vệ ông ta!
Còn một kiếm của Diệp Huyên cũng đã tới.
Một kiếm này có thể nói là một kiếm mạnh nhất của hắn tới giờ vì hắn đã lợi dụng đồ của thần để tăng cảnh giới của mình lên Chứng Đạo Cảnh.
Một kiếm chém xuống...
Ầm!
Vô số âm hồn thét lên thảm thiết, sức mạnh hủy trời diệt đất bùng nổ. Một kiếm này của Diệp Huyên tuy đã chém chết vô số âm hồn nhưng vẫn không thể phá hủy Vạn Âm Quy Thể của Âm Ti Vương!
Âm Ti Vương nhìn Diệp Huyên, nở nụ cười dữ tợn: “Đây là Âm phủ, ngươi phá không nổi Vạn Âm Quy Thể của ta đâu, lúc này đến lượt ngươi chết!”
Nói xong, khi ông ta định ra tay thì Thiên Tru trong tay Diệp Huyên biến thành Trấn Hồn.