Cũng đâu thể đi cướp của Lục Duy đúng không?
Dù vũ trụ Ngũ Duy bây giờ đã đủ mạnh, nhưng nếu khai chiến với Lục Duy thì chẳng khác nào tự đào hố chôn mình.
Một khi Lục Duy liên thủ với Đạo giới, vũ trụ Ngũ Duy sẽ không còn chút khả năng thắng nào cả!
Sau khi Quan Âm rời đi, Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Mạt ở cách đó không xa, cười nói: “Thiên Mạt cô nương có chuyện gì sao?”
Thiên Mạt nhìn Diệp Huyên: “Huyết mạch của ta sắp đột phá!”
Diệp Huyên hơi sửng sốt, sau đó cười nói: “Chuyện tốt mà!”
Thiên Mạt nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Còn thiếu một chút nữa”.
Diệp Huyên hỏi: “Cần ta giúp à?”
Thiên Mạt nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.
Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Thiên Mạt cô nương, nếu cô cần giúp gì có thể nói với ta, nếu trong khả năng cho phép, Diệp Huyên ta nhất định sẽ cố gắng hết sức!”
Thiên Mạt im lặng một lát rồi nói: “Ta cần Huyết Mạch Chi Lực của ngươi giúp đỡ!”
Diệp Huyên ngây người, sau đó nhẹ giọng nói: “Song…”
Thiên Mạt nhìn Diệp Huyên, một khắc sau, cả hai lập tức biến mất.
Hai người nhanh chóng xuất hiện ở một vùng hư không, đây là một không gian phong bế.
Vào lúc xuất hiện trong không gian này, Thiên Mạt chắp ngón tay chỉ lên ngực Diệp Huyên, tháp Giới Ngục trong người Diệp Huyên lập tức bị nàng ta lấy ra, đương nhiên là Diệp Huyên phối hợp, nếu không, tháp Giới Ngục hoàn toàn không thể bị nàng ta khống chế.
Sau khi đóng kín tháp Giới Ngục, Thiên Mạt nhìn Diệp Huyên: “Chỉ là tu luyện thôi!”
Dứt lời, quần áo của nàng ta và Diệp Huyên lập tức biến thành tro bụi…
Hai người nhanh chóng quấn quýt lấy nhau.
Trong đầu Diệp Huyên chỉ có một suy nghĩ: Mình bị cưỡng hiếp! Mình không thể phản kháng! Mình không thể dùng sức…
Khi hai người hoà hợp một lần nữa, huyết dịch trong người cả hai lại sôi trào một lần nữa.
Hai loại huyết dịch như nước sữa hoà vào nhau, đương nhiên người được lợi nhiều hơn vẫn là Thiên mạt, vì Huyết Mạch Chi Lực của Diệp Huyên mạnh hơn của nàng ta, huyết mạch của nàng ta có thể mượn Huyết Mạch Chi Lực của Diệp Huyên để đột phá!
Cứ thế, thời gian từng chút trôi qua, trong lúc đó, hai người không chỉ lo hưởng thụ như lần đầu tiên, mà sử dụng công pháp song tu Thiên Đạo đưa, lần này, hai người đều không muốn lãng phí.
Quanh người cả hai dần có huyết quang xuất hiện, những huyết quang này bao quanh lấy hai người, sau đó bị hai người hấp thu từng chút một, hơi thở của hai người cũng ngày càng mạnh hơn, đặc biệt là Thiên Mạt, hơi thở của nàng ta mạnh lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Khoảng hai canh giờ sau, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên cuộn trào ra từ trong người Thiên Mạt, hơi thở mạnh mẽ này khiến Diệp Huyên phải bay xa mấy trượng.