*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tiểu Đạo nhíu mày: “Ai đồn?”
<
Ma Chung đáp: “Tin tức truyền đến từ Ngũ Duy! Bây giờ, tin tức này đã truyền khắp Đạo giới rồi!”
Tiểu Đạo im lặng một lát, nàng đi đến cửa đại điện, nhìn về phía chân trời xa xăm, nhẹ giọng nói: “Là hắn!”
Ma Chung hơi khó hiểu: “Có ý gì?”
Tiểu Đạo trầm giọng nói: “Chắc chắn hắn biết tình huống của chúng ta, cho nên mới tung tin này ra, thu hút sự chú ý!”
Ma Chung cau mày: “Sao hắn biết tình huống của chúng ta được?”
Tiểu Đạo nhìn về phía Ma Chung: “Lục Duy!”
Nghe vậy, Ma Chung lập tức hiểu ra.
Lục Duy giúp Diệp Huyên đã không phải là chuyện bí mật nữa!
Ma Chung trầm giọng nói: “Cô gia làm thế…”
Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Tiểu Đạo: “Có thể nhìn ra cô gia rất quan tâm tiểu thư, tiểu thư không nhìn lầm người!”
Tiểu Đạo: “…”
Ma Chung lại nói: “Nhưng hắn làm như vậy, hắn sẽ gặp nguy hiểm!”
Tiểu Đạo gật đầu: “Rất nguy hiểm! Bây giờ tất cả sự chú ý của Đạo giới đều sẽ tập trung vào hắn!”
Dứt lời, trong mắt nàng lộ vẻ phức tạp: “Thật là một tên ngốc!”
…
Đạo Kinh ở Ngũ Duy!
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Đạo giới chẳng khác nào bệnh dịch!
Lúc này, những người đang tìm cô gái váy trắng bắt đầu dời mục tiêu!
Vũ trụ Ngũ Duy!
Nhưng bọn họ nhanh chóng gặp rắc rối, vì bọn họ không xuống được!
Không phải tất cả mọi người đều có thể đi xuống vũ trụ Ngũ Duy!
Giáo hoàng của Thần Đình và Các chủ Khương Vũ của Tiên Các đang đứng trên một vùng mây.
Trước mặt hai người họ là Lý Miện và Mạc Đạo vừa đi lên từ vũ trụ Ngũ Duy.
Giáo Hoàng khẽ nói: “Hắn biết hai người các ngươi muốn đi xuống à?”
Lý Miện trầm giọng nói: “Đúng thế! Hai chúng ta vừa mới đến Ngũ Duy đã thấy Diệp Huyên đang đứng đợi, sau đó hắn sử dụng một trận pháp làm hai người chúng ta bị thương nặng!”
Giáo hoàng hỏi: “Có biết là trận pháp gì không?”