Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 3761




Diệp Huyên hỏi: “Các người sắp sửa tỉnh lại đúng không?"  

A Mục nhìn hắn với vẻ hiếu kỳ: “Ngươi đến đây làm gì?"  

"Ta đến tìm giếng Luân Hồi và Phần Mộ”.  

A Mục hơi nhăn mày lại: “Phần Mộ? Giếng Luân Hồi?"  



Thấy hắn gật đầu, nàng ta nói: “Ta sẽ dẫn ngươi đến Phần Mộ”.  

Thấy nàng ta xoay gót đi, Diệp Huyên vội vàng chạy đến ngang hàng, hỏi: “A Mục cô nương, Phần Mộ kia có nguy hiểm không?"  



"Ngươi đi một mình thì có”.  

"Nó rốt cuộc là gì?"  

A Mục nhẹ giọng nói: “Phần Mộ, tức cái chết, cái chết tức luân hồi”.  

Diệp Huyên còn muốn hỏi thêm thì nàng ta đã sải bước nhanh hơn. Chẳng mấy chốc sau, họ đi đến một khu rừng rậm, bên trong là một phần mộ khổng lồ, bốn phía trải rộng phù văn màu đỏ, ở phía trước là một bia mộ không khắc chữ.  

Diệp Huyên nhìn sang am, nghe nàng ta nói: “Vào đi, thứ bên trong có thể giúp ngươi hiểu được luân hồi”.  

Diệp Huyên do dự: “Có nguy hiểm không?"  

"Có”.  

Diệp Huyên: “...”  

A Mục nhìn hắn: “Vào đi thôi”.  

Diệp Huyên lại do dự: “Nhưng nguy hiểm...”  

A Mục: “Không sao đâu”.  

Diệp Huyên ngẫm nghĩ một hồi rồi cất bước đi đến phần mộ. Khi hắn đứng trước nó, một luồng sức mạnh khổng lồ bỗng tuôn trào từ bên trong.  

Hắn nheo mắt, rút kiếm chém ra.  

Uỳnh!  

Khi luồng sức mạnh khi bị chém nát, một cái bóng màu đen bỗng xuất hiện trước mặt hắn, tung ra một cú đấm khi hắn còn chưa kịp hoàn hồn.  

Diệp Huyên biến sắc, chỉ trong một khắc đã lui lại hơn mấy trăm trượng. Hắn vừa dừng lại đã phát hiện giáp Chúc Long trước ngực nứt vỡ, phần giáp còn lại cũng chi chít vết rạn.  

Diệp Huyên nhìn về phía phần mộ, thấy một người đàn ông trung niên đang đứng trước lối vào.  

Khi ông ta lần nữa biến mất, hắn nheo mắt, dùng khiên Tu Di đẩy về trước.  

Một nắm đấm từ đối phương nện vào khiên.  

Oành!  

Diệp Huyên bay vút ra ngoài, tấm khiên trong tay nứt thành mấy mảnh.

Khiên Tu Di đã