Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 3251-3257




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nguyên Thiên nói: “Chìa khóa kia ở trên người Diệp Huyên!”



Nguyên Chiến trầm mặc.




Nguyên Thiên đột nhiên nói: “Nhị thúc, ta không phải đường đột, ngươi nghĩ đi, từ khi bắt đầu đến hiện tại, tốc độ lớn mạnh của Diệp Huyên này kinh khủng đến mức nào? Nếu tiếp tục để mặc như vậy, ta e đến cuối cùng chúng ta muốn giết hắn cũng không giết nổi!”



Nguyên Chiến trầm mặc một lúc, bèn gật đầu: “Người này đúng thật là một tai họa!”



Nguyên Thiên đang định nói thì Nguyên Chiến lại lên tiếng: “Ngươi có từng nghĩ đến một tình huống của Phệ Linh tộc ta chưa?”



Nguyên Thiên nói: “Nhị thúc có ý gì?”




Nguyên Chiến khẽ nói: “Phu tử kia xuất hiện, sau đó lại thêm Trương Văn Tú đột phá, vũ trụ Ngũ Duy hiện tại đã không còn thế lực nào sẽ liên thủ với chúng ta nữa rồi, bọn họ sẽ tọa sơn quan hổ đấu, đợi chúng ta và thư viện Vạn Duy đánh đến khi lưỡng bại câu thương!”



Nguyên Thiên trầm mặc.



Nguyên Chiến nhìn Nguyên Thiên: “Diệp Huyên phải giết, nhưng thư phòng kia chúng ta cũng phải giành được, chỉ có lấy được thư phòng đó mới có thể thay đổi toàn bộ vận mệnh Phệ Linh tộc ta!”



Nguyên Thiên gật đầu: “Ta hiểu!”



Nói rồi, hắn ta nhìn A La Liên cách đó không xa: “Các hạ, Vô Địch Tông ngươi còn bao nhiêu cao thủ còn sống?”



A La Liên trầm mặc.



Nguyên Thiên nói: “Các hạ phải hiểu một điều, mục tiêu của các người tuy là Đệ Cửu kia, nhưng rõ ràng Đệ Cửu và Diệp Huyên là một giuộc, mà quan hệ giữa Diệp Huyên với Phù Văn Tông và thư viện Vạn Duy ngươi cũng nhìn thấy rồi! Cho nên, hai bên chúng ta nhất định phải liên thủ, nếu không ai cũng không có cơ hội!”



A La Liên trầm mặc một lúc, khẽ cười: “Ngươi nói không sai! Nhưng ta vẫn phải nhắc nhở một chút, một khi Diệp Huyên khiến Đệ Cửu thức tỉnh thì lúc đó, chúng ta đều sẽ vô dụng, không đảnh nổi!”



Đệ Cửu!



Nghĩ đến cô gái kia, vẻ mặt Nguyên Thiên bất giác cũng trở nên nghiêm trọng.



Hắn ta thật sự kiêng dè cô gái đó, thực lực cô gái đó có thể còn mạnh hơn lục đại cao thủ, có thể nói dù là Nguyên Chiến, có khả năng cũng không phải là đối thủ!



Lúc này, A La Liên lại nói: “Ta tán thành lời của Nguyên Thiên, giữa thư phòng gì đó và Diệp Huyên, chúng ta nên giết Diệp Huyên trước, giết chết Diệp HUyên rồi thì các người không những có thể giành được chìa khóa khai quan thư phòng kia, mà còn có thể giải quyết được tai họa Diệp Huyên này, nếu không, cho dù các ngươi giành được thư phòng gì đó, nhưng chỉ cần Diệp Huyên chưa chết, Đệ Cửu chưa chết thì bọn họ đều có khả năng trở mình. Các người cũng đừng có nói Phệ Linh tộc các ngươi đã từng huy hoàng gì đó, thực lực thật sự của cô gái kia sẽ khiến các ngươi tuyệt vọng thôi!”



Nói rồi hắn ta nhìn Nguyên Chiến: “Diệp Huyên này nhất định phải chết! Hơn nữa, hiện tại chính là lúc các người dễ dàng giết chết Diệp Huyên nhất!”



Nguyên Chiến chợt nói: “Cô gái Đệ Cửu kia rốt cuộc có lai lịch thế nào?”



Nguyên Chiến lắc đầu: “Không biết, chỉ biết nàng ta đột nhiên xuất hiện ở thời đại chúng ta, còn về chuyện từ nơi nào đến thì không ai biết, thân phận của nàng ta cũng là một chuyện bí ẩn, không một ai biết”.



Nguyên Chiến nhíu mày: “Không một ai biết?”


A La Liên gật đầu: “Nàng ta rất thần bí, mà tại sao nàng ta lại phong ấn bản thân ở Vô Địch Tông ta cũng là chuyện chúng ta không biết! Thế nhưng, có thể có liên quan đến số kiếp nào đó!”
Nguyên Thiên nhìn A La Liên: “Số kiếp? Số kiếp gì?”



A La Liên lắc đầu: “Không có gì, ta chỉ muốn nói, nhiệm vụ cấp bách hiện tại của chúng ta là trừ khử Diệp Huyên, giải quyết mối tai họa này. Mục tiêu của Vô Địch Tông ta là giết chết Đệ Cửu phía sau Diệp Huyên, còn mục tiêu của các ngươi là giết chết Diệp Huyên, còn về chuyện tấn công thư viện Vạn Duy tiếp đó, Vô Địch Tông ta sẽ không làm cùng các ngươi!”



Nói rồi, vẻ mặt hắn ta đã vô cùng lạnh lẽo.




Lần này, Vô Địch Tông đã bị tổn thất một cao thủ, mà tổn thất vị cao thủ này lại không mang lại giá trị gì!



Theo A La Liên thấy, lần này là một vụ đầu tư thua lỗ!



Nguyên Thiên liếc nhìn A La Liên, sau đó nhìn Nguyên Chiến: “Nhị thúc, giết Diệp Huyên trước?”



Nguyên Chiến gật đầu: “Có thể! Nhưng phải lập kế hoạch, không thể liều mạng với Nữ đế Tu La với cả nữ phu tử và Trương Văn Tú kia, cho dù chúng ta thắng thì cũng chỉ uổng công để người ta có lợi!”




Nguyên Thiên gật đầu: “Ta đã có kế hoạch!”



Nguyên Chiến nhìn Nguyên Thiên: “Nói xem!”



Nguyên Thiên thấp giọng: “Theo ta biết, Diệp Huyên đã thiết lập một thế lực ở vũ trụ Tứ Duy, gọi là Bắc Minh, mà trong Bắc Minh còn có rất nhiều bạn bè của hắn, chúng ta có thể xuống tay từ chỗ này, ép buộc hắn quay về vũ trụ Tứ Duy, bởi vì hắn không thể không quay về!”



Nói đến đây, hắn dừng lại một chút lại nói: “Nhưng, theo chúng ta biết thì người này ở vũ trụ Tứ Duy dường như cũng có một chỗ dựa vững chắc, hình như là một nữ kiếm tu”.



Lúc này, A La Liên kia chợt nói: “Không sao, người này giao cho ta là được, ta đi giết chết người này!”







Phù Văn Tông.



Diệp Huyên quay về Phù Văn Tông, và phía sau hắn còn có mười mấy vị cường giả siêu cấp nữa.



Mười mấy người này đều do hắn bỏ tiền ra mua về.



Lần này đi Phệ Linh tộc hắn cũng không đi một mình, mà lợi dụng thân phận Thần Phù Sư của mình mời một số cường giả đi cùng.



Diệp Huyên nhìn lão già phía sau, cười nói: “Lão Chiêm, lần này đa tạ ông”.



Lão Chiêm!



Để mời được người này, hắn đã phải dùng tới một tấm bùa bảy sắc, mười mấy người còn lại cũng vậy, tổng cộng hắn đã dùng hơn mười tấm bùa bảy sắc. Nhưng tất cả đều đáng giá.



Nếu không có mười mấy người này, hắn và thiết kỵ Tu La, tử vệ Tu La sẽ không thể đánh thẳng một mạch vào Linh Giới dễ dàng như vậy.



Lão Chiêm nhìn qua Diệp Huyên, cười nói: “Hợp tác vui vẻ”.



Diệp Huyên mỉm cười, hắn đưa mắt nhìn mọi người: “Chư vị, hợp tác vui vẻ”.



Nói xong, hắn bấm đốt ngón tay, trước mặt mọi người hiện lên một chiếc nhẫn chứa đồ.



Bên trong nhẫn chứa đồ có khoảng một vạn viên Mật Tinh.



Nhìn thấy cảnh này, mọi người trong sân khẽ thay đổi sắc mặt.


Một vạn viên Mật Tinh không phải một con số nhỏ.
Lão Chiêm nhận lấy nhẫn chứa đồ, chắp tay nói: “Diệp thần sư, sau này nếu có việc gì cần, cứ liên hệ trực tiếp với chúng ta”.



Những người còn lại cũng đều gật đầu.



Diệp Huyên này thật là hào phóng.




Diệp Huyên cười nói: “Mọi người cũng biết đấy, kẻ thù của ta rất nhiều, cũng rất nguy hiểm”.



Lão Chiêm cười lớn nói: “Vốn dĩ ta luôn chờ mối làm ăn này, nếu sợ nguy hiểm thì còn làm gì nữa? Sau này nếu có việc gì có thể kiếm sống, mong Diệp thần sư cứ trực tiếp liên hệ với ta”.



Diệp Huyên cười nói: “Vậy cứ quyết định thế đi”.



Lão Chiêm gật đầu: “Diệp thần sư, ta xin cáo từ! Nếu ngày sau có thời gian rảnh, hoan nghênh tới Tội Thành tụ họp”.




Nói xong, ông ta và mọi người liền rời đi. Lúc này, một cỗ hơi thở cường đại đột nhiên nổi lên khắp bốn phía. Ngay sau đó, Diệp Liên bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.



Nhìn thấy Diệp Liên, vẻ mặt của đám Lão Chiêm đột nhiên thay đổi, giống như đang đối mặt với kẻ thù.



Hiển nhiên, bọn họ có quen biết Diệp Liên!



Diệp Huyên vội vàng cười nói: “Lão Chiêm, giới thiệu một chút, đây là Diệp Liên muội muội của ta, nhưng con bé còn có một thân phận khác, chính là người đứng đầu địa ngục Tu La”.



Muội muội?



Đám người Lão Chiêm sững sờ.



Diệp Liên nhìn qua đám người Lão Chiêm và khẽ gật đầu xem như chào hỏi.



Hiển nhiên nàng vẫn để lại mặt mũi cho Diệp Huyên.



Nhìn thấy Diệp Liên chào hỏi mình, đám người Lão Chiêm thụ sủng nhược kinh, vội vàng cung kính thi lễ.



Đây chính là Nữ đế Tu La!



Một trong những cường giả mạnh nhất hiện tại.



Mà giờ phút này lại chào hỏi đám người bọn họ…



Đám người lão Chiêm cảm thấy có chút gì đó không chân thực.



Một lát sau, đám người lão Chiêm rời đi.



Diệp Huyên nhìn về phía Diệp Liên: “Nàng ta đột phá chưa?”



Diệp Liên gật đầu: “Chắc hẳn đã đột phá rồi”.



Nghe vậy, trong lòng Diệp Huyên thả lỏng, lại hỏi: “Nữ phu tử xuất hiện rồi?”



Diệp Liên gật đầu: “Xuất hiện rồi”.



Diệp Huyên cười nói: “Thật sự rất mạnh sao?”



Diệp Liên nhàn nhạt nói: “Cũng được”.



Diệp Huyên cười ha ha, sau đó nói: “Liên Nhi, các muội hiện tại đã đạt tới giai đoạn trì trệ, phải thế nào mới có thể đột phá?”

1642411867114.png


Diệp Huyên thấy hơi khó hiểu: “Luân hồi? Là sao?”



Diệp Liên nhẹ giọng nói: “Cảnh giới cuối cùng chính là Luân Hồi Cảnh, trước mắt mà nói cảnh giới này đã được Tiên Tri đạt tới trước rồi. Nhưng bởi vì muội đã từng đi tìm Tiên Tri tiến vào Luân Hồi, vì thế nên muội lờ mờ lần mò được chút ít. Vốn muốn bế quan tìm hiểu, nhưng tình hình bây giờ…”



Diệp Huyên nói: “Hay là muội cứ bế quan đi”.




Diệp Liên lắc đầu: “Huynh sẽ gặp nguy hiểm”.



Diệp Huyên đang định nói chuyện, Diệp Liên lại nói: “Tình cảnh hiện giờ của huynh không được tốt cho lắm, sau khi phu tử trở về, thư viện Vạn Duy có hai cường giả siêu cấp. Trong thời gian ngắn, Phệ Linh tộc hẳn là sẽ không đi tìm bọn họ gây phiền phức đâu”.



Diệp Huyên im lặng.



Hắn hiểu ý của Diệp Liên, tiếp theo đây, rất có thể Phệ Linh tộc sẽ đối phó hắn.




Diệp Liên nhìn Diệp Huyên: “Trong thời gian này đừng chạy lung tung”.



Diệp Huyên gật đầu: “Ta biết rồi”.



Diệp Liên khẽ gật đầu: “Muội đi gặp người phụ nữ kia, huynh có đi cùng luôn không?”



Diệp Huyên hỏi: “Nữ phu tử sao?”



Diệp Liên gật đầu: “Đúng vậy”.



Diệp Huyên cười nói: “Được, cùng đi gặp nàng ta đi”.



Diệp Liên kéo tay Diệp Huyên, ngay sau đó, hai huynh muội bọn họ lập tức biến mất tại chỗ.



Thư viện Vạn Duy.



Bên trong sân viện, nữ phu tử đang ngồi dựa vào ghế, tay trái cầm một cuốn sách cổ.



Đúng lúc này, nữ phu tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trước mặt, ánh mắt rơi xuống vị trí Diệp Huyên và Diệp Liên xuất hiện.



Ánh mắt của nữ phu tử lập tức dừng lại trên người Diệp Huyên, nàng ta buông cuốn sách cổ xuống, sau đó đi tới trước mặt Diệp Huyên, nàng ta đột nhiên đặt tay trái lên vai Diệp Huyên. Một lát sau, nàng ta nhíu mày: “Sao có thể như vậy…”



Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Làm sao vậy?”



Nữ phu tử nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đến từ Tứ Duy ư?”



Diệp Huyên gật đầu.



Nữ phu tử trầm mặc một lát, sau đó nàng ta nhẹ giọng nói: “Ta không tính ra được số mệnh của ngươi”.



Số mệnh?



Diệp Huyên trừng mắt nhìn: “Là tiên đoán số mệnh cho ta sao?”



Nữ phu tử gật đầu: “Có thể nói như vậy”.



Diệp Huyên cười nói: “Được”.


Nữ phu tử cười nói: “Ngươi không ngại chứ?”
Diệp Huyên cười nói: “Ngại gì chứ? Người khác đều nói kiếp trước ta thế nào, thực ra ta cũng rất tò mò. Nhưng trước đây đã từng có người tính cho ra rồi, có điều bọn họ đều thất bại”.



Nữ phu tử cười nói: “Để ta thử xem”.



Diệp Huyên gật đầu: “Ngươi thử đi”.




Nữ phu tử xòe lòng bàn tay ra, nhẹ giọng nói: “Mệnh!”







Giọng nói vừa dứt, một luồng sáng trắng đột nhiên bao phủ lấy Diệp Huyên. Rất nhanh trên đỉnh đầu Diệp Huyên đã xuất hiện một sợi rễ cây nhỏ, những sợi này đều là sợi nhân quả của Diệp Huyên. Sau khi đạt tới Nhân Quả Cảnh có thể lợi dụng những nhân quả đó để tính toán kiếp trước và kiếp này.



Tất nhiên, không phải cường giả nào của Nhân Quả Cảnh cũng hiểu về xem tướng số.




Nữ phu tử nhìn những sợi nhân quả của Diệp Huyên, nàng ta niệm thầm gì đó trong miệng. Nữ phu tử nhìn thấy cuộc đời này của Diệp Huyên bên trong những sợi nhân quả đó. Từ khi hắn sinh ra tới giờ, ngoại trừ một vài chuyện đặc biệt ra, còn lại đều bị nàng ta thấy một cách rõ ràng.



Nhưng nàng ta chỉ nhìn được đến chuyện của ngày hôm nay, còn chuyện ngày mai nàng ta căn bản không tính ra được.



Sau khi nữ phu tử trầm mặc một lát, nàng ta đột nhiên nhẹ giọng nói: “Kiếp trước!”



Giọng nói của nàng ta vừa dứt, nàng ta thấy một thế giới xám xịt mờ mịt từ một trong những sợi nhân quả của Diệp Huyên. Một cậu bé trai cõng một cô bé gái trên lưng đang chạy như điên. Mà đúng lúc này, tại nơi nào đó xa xôi trong vũ trụ Tứ Duy, một cô gái mặc váy trắng đột nhiên dừng bước, nàng ấy ngẩng đầu lên, nhíu mày: “Hử?”



Trong phút chốc, trong vũ trụ Ngũ Duy, sắc mặt của nữ phu tử trước mặt Diệp Huyên đột nhiên đại biến, nàng ta lùi về sau mấy bước, còn sợi nhân quả trên đỉnh đầu Diệp Huyên cũng trực tiếp biến mất không thấy tăm hơi.



Trong lòng Diệp Huyên hoảng sợ: “Phu tử, người…”



Nữ phu tử không để ý tới Diệp Huyên mà cúi đầu nhìn lại. Một cái liếc mắt xuyên qua ngân hà, đi tới vũ trụ Tứ Duy.



Ngũ Duy!



Tứ Duy!



Hai người phụ nữ đối diện ngăn cách nhau bởi tinh không.



Cô gái váy trắng nhìn nữ phu tử: “Muốn chết sao?”



Tại Ngũ Duy, nữ phu tử nhìn cô gái váy trắng: “Ngươi đang ngăn cản nhân quả thay hắn”.



Cô gái váy trắng không thay đổi sắc mặt: “Niệm tình ngươi không có ác ý với hắn, tha chết cho ngươi! Nếu còn dám nhìn trộm kiếp trước và kiếp này của hắn, ta liền một kiếm giết chết ngươi”.



Nói xong, nàng ấy thu hồi ánh mắt.



Tại vũ trụ Ngũ Duy, nữ phu tử thu hồi ánh mắt, luồng sáng trắng trên người Diệp Huyên cũng đã biến mất.



Nữ phu tử nhẹ giọng nói: “Một người thật mạnh!”



Diệp Huyên thấp giọng nói: “Phu tử, tra được gì rồi?”



Nữ phu tử nhìn Diệp Huyên: “Không tra được gì cả, bị người khác ngăn cản rồi”.



Diệp Huyên hỏi: “Ai?”



1642411883950.png


Đọc sách?



Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Thích!”



Nữ phu tử khẽ mỉm cười: “Vậy hay là ở lại thư viện, ngươi có thể đọc sách trong thư viện và cả những cuốn sách ta sưu tầm được nữa”.




Diệp Huyên hơi lưỡng lự, sau đó nói: “Ta là người của Phù Văn Tông”.



Nữ phu tử cười nói: “Vậy thì có liên quan gì?”



Diệp Huyên nói: “Người không để ý sao?”




Nữ phu tử lắc đầu: “Không để ý, nếu ngươi thích, bất cứ lúc nào cũng có thể đến thư viện. Hiện tại ngươi đã đạt tới Sinh Tử Cảnh, muốn đột phá lên tới Thiên Cơ Cảnh, nhất định phải tích lũy nhiều kiến thức”



Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.



Nữ phu tử nói: “Ta thấy ngươi có đạo tắc Không Gian, đạo tắc Đại Địa, đạo tắc Mộng Chi và cả đạo tắc Phong Ấn…”



Nói xong, nàng ta lấy ra bốn cuốn sách cổ đưa tới trước mặt Diệp Huyên: “Đây là tác phẩm của Thầy viết khi nghiên cứu về đạo tắc hồi đó, chắc là sẽ giúp đỡ ngươi rất nhiều, nó cũng có thể khiến ngươi phát huy hết sức mạnh của những đạo tắc này nên có”.



Diệp Huyên ngẩn người, sau đó hắn nhìn về phía Diệp Liên, Diệp Liên nói: “Quý giá!”



Lúc này, giọng nói của Liên Thiển lại vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Rất quý giá đấy, mau nhận lấy đi, bởi những cuốn sách cổ này có thể giúp chúng ta tự mình trưởng thành”.



Nghe vậy, Diệp Huyên vội vàng nhận lấy bốn cuốn sách cổ, hắn liếc nhìn nữ phu tử, sau đó nói: “Phu tử, cái này… Lần này vừa gặp mặt đã cho ta phần quà lớn như vậy, ta…”



Nữ phu tử cười nói: “Khi thư viện gặp nạn ngươi cũng giúp đỡ ít nhiều. Mấy cuốn sách này không tính là gì”.



Diệp Huyên chắp tay: “Đa tạ”.



Nữ phu tử khẽ gật đầu, nàng ta lại lấy ra hai cuốn sách cổ nữa: “Đây là Phù Văn Đạo, cũng là thứ mà năm đó tiên sinh đã để lại. Thật ra, phía trên bùa bảy sắc còn có một loại bùa khác, chính là bùa Thiên Địa. Lấy thiên địa làm giấy, lấy ngân hàng làm vật dẫn, lấy núi xuyên qua sông làm đường, tập hợp sức mạnh đất trời tụ thành bùa, chiếc bùa này có uy lực cực lớn, có thể dùng hủy thiên diệt địa để hình dung. Năm đó cũng chỉ có tiên sinh và Phù Tiểu Thiên mới có thể vẽ ra loại bùa này. Tuy uy lực của chiếc bùa này lớn, nhưng điều kiện để vẽ được ra chiếc bùa này cũng cực kỳ hà khắc, có thể vẽ thành công hay không phải xem tạo hóa của ngươi”.



Bùa Thiên Địa!



Diệp Huyên vội vàng nhận lấy cuốn sách cổ, sau khi hắn nhìn lướt qua một lượt, sắc mặt lập tức thay đổi.



Nếu hắn có thể vẽ ra loại bùa này, ngoại trừ thứ biến thái như Đệ Cửu ra, cho dù là sáu vị cường giả đứng đầu, hắn cũng có thể đấu một trận.



Đồ tốt!



Diệp Huyên mừng rỡ như điên, hắn lại chắp tay với nữ phu tử: “Phu tử, đa tạ!”



Nữ phu tử cười nói: “Ngươi đi nghiên cứu đi, ta nói chuyện với muội muội ngươi”.



Diệp Huyên nhìn qua Diệp Liên, sau đó gật đầu: “Được, hai người từ từ nói chuyện”.



Nói xong, hắn ôm mấy cuốn sách cổ xoay người rời đi.



Tại chỗ, nữ phu tử nhìn Diệp Liên: “Nữ đế, có biết thân phận của hắn không?”



Diệp Liên trầm mặc một lát, sau đó nói: “Biết!”