Trong căn phòng nào đó, Trương Văn Tú ngồi xếp bằng dưới đất, quanh người nàng máu huyết sôi trào, mà hơi thở của nàng lúc này cũng càng lúc càng trở nên mạnh hơn.
Thật ra, bản thân nàng cũng không ngờ rằng mình sẽ đột phá!
Ban đầu, sau khi nàng và Diệp Huyên tách ra, nàng đã phát hiện Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể mình đột nhiên trở nên khác lạ!
Là do song tu sao?
Trương Văn Tú không nghĩ nhiều!
Mặc kệ thế nào, hiện tại, lần đột phá này đối với nàng chính là cơ hội trăm năm mới gặp được một lần, nàng nhất định phải nắm chắc! Bởi vì đến cấp bậc như nàng, muốn tiến lên một bước nữa thật sự có thể nói còn khó hơn lên trời.
Đây là cơ hội của nàng, bắt buộc phải nắm chắc!
Thế nhưng, nàng cũng biết, Phệ Linh tộc sẽ không để mình thuận lợi đột phá, vì vậy nàng lập tức cho người thông báo Diệp Huyên và Phù Văn Tông.
Cứ vậy, thời gian trôi qua từng chút một, hơi thở quanh người Trương Văn Tú càng lúc càng mạnh, sức mạnh hơi thở này đã tràn ra bên ngoài phòng, toàn bộ thư viện Vạn Duy đều có thể cảm nhận được luồng hơi thở này!
Có thể nói, thư viện Vạn Duy hiện tại thu hút toàn bộ ánh mắt của các cao thủ trên vũ trụ Ngũ Duy này!
Người đời đều biết Trương Văn Tú là người đứng đầu, chỉ sau sáu đại cao thủ, nếu nàng ta lại tăng thực lực lên tiếp, có nghĩa là trên thế gian này không chỉ có lục đại cao thủ, mà sẽ có bảy đại cao thủ!
Lúc đó, thư viện Vạn Duy sẽ có hai cao thủ siêu cấp!
Thư viện Vạn Duy này là muốn vùng dậy sao?
Mà cao thủ của Phù Văn Tông cũng đã mau chóng đến thư viện Vạn Duy. Lần này, có thể nói Phù Văn Tông đã đưa ra hết những người tinh nhuệ, bọn họ hiểu rõ nếu Trương Văn Tú đột phá có ý nghĩa gì, hiện tại Phù Văn Tông và thư viện Vạn Duy đều ngồi chung thuyền, có thể nói cùng vinh cùng bại!
Vì vậy, lần này Phù Văn Tông cũng muốn ra sức bảo vệ Trương Văn Tú bình an đột phá!
Thế nhưng Diệp Huyên lại chưa đến!
Cứ như vậy, ước chừng hai canh giờ sau, hơi thở Trương Văn Tú đã mạnh đến mức lan tràn ra phạm vi mười mấy vạn dặm xung quanh!
Chuyện này không hề nói quá chút nào, bởi vì nếu Trương Văn Tú lại đột phá nữa, chính là đạt đến Nhân Quả Cảnh, mà với thực lực chiến đấu hiện tại của nàng ta, nếu đạt đến Nhân Quả Cảnh cũng chính là cao thủ thứ bảy vững chắc!
Mà ngay lúc này, một uy lực vô hình đột nhiên bao trùm cả thư viện Vạn Duy.
Bên dưới, tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn.
Phệ Linh tộc đến rồi!
Bầu trời trên thư viện Vạn Duy.
Áp lực kia càng lúc càng mạnh, mặc dù cao thủ Phệ Linh tộc không hiện thân, nhưng dựa vào uy lực này càng khiến nhiều cao thủ của thư viện Vạn Duy biến sắc.
Nghẹt thở!
Bị uy lực này bao trùm bên dưới, mọi người đều cảm thấy nghẹt thở.
Ngay lúc này, một luồng u quang đột nhiên từ trong thư viện phóng thẳng lên trời.
Ầm!
Luồng uy lực mạnh mẽ kia chớp mắt đã biến mất không còn dấu tích.
Diệp Liên!
Trong không trung, Diệp Liên nhìn về phía xa, vẻ mặt vô cảm, Tu La Thứ lẳng lặng bay lơ lửng bên cạnh nàng.
Lúc này, Nguyên Thiên xuất hiện trước mặt Diệp Liên không xa, hắn ta vẫn ở dạng linh hồn!
Bên cạnh Nguyên Thiên còn có một thanh niên, chính là A La Liên kia, chẳng qua lúc này A La Liên đã không còn là A La Liên lúc trước!
Linh hồn hiện tại trong cơ thể này chính là của Vô Địch Tông mấy trăm nghìn năm trước.
Nguyên Thiên nói: “A La huynh, ngươi kiềm chế người phụ nữ này, được không?”
A La Liên quan sát Diệp Liên, ánh mắt hắn ta có chút nghiêm trọng: “Rất mạnh!”
Nguyên Thiên cười nói: “Một trong lục đại cao thủ của vũ trụ Ngũ Duy hiện tại, ngươi nói có mạnh hay không?”
A La Liên nói: “Ta chỉ có thể cầm chân nàng ta!”
Nguyên Thiên nói: “Đã đủ rồi!”
A La Liên gật đầu, thân hình khẽ rung chuyển, lập tức xông về phía Diệp Liên, ở phía xa, Diệp Liên cầm Tu La Thứ trong tay đột nhiên đâm về phía trước.
Vù!
Không gian trước mặt Diệp Liên mỏng manh như tờ giấy, lập tức bị xé rách!
Mà lúc này, một quyền ảnh chợt nổ ầm phía trên Tu La Thứ.
Ầm ầm!
Tu La Thứ chợt rung mạnh, lập tức bị đẩy lùi, cùng lúc đó, xung quanh Diệp Liên đột nhiên xuất hiện các hư ảnh, những hư ảnh này tựa như đang diễn võ.
Diệp Liên khẽ nhíu mày, ngay lúc này, một nắm đấm đánh úp từ bên trái nàng, đến rất chậm giống như một đứa trẻ đánh quyền.
Diệp Liên cầm Tu La Thứ đâm về bên trái.
Ầm!
Nắm đấm kia như bị điện giật rụt lại quay về, nhưng ngay lúc ấy trên đỉnh đầu nàng, một nắm đấm chợt bùng nổ…
Cứ như vậy, Diệp Liên lập tức bị vô số quyền ảnh bao phủ.
Ở bên kia, Nguyên Thiên liếc nhìn phương hướng của Diệp Liên, hắn ta biết, A La Liên không cầm chân được Diệp Liên bao lâu!
Lúc này, một ông lão xuất hiện trước mặt Nguyên Thiên: “Ra tay sao?”
Nguyên Thiên quét mắt nhìn xung quanh: “Tại sao không thấy Diệp Huyên kia?”
Ông lão lắc đầu: “Đã tra rồi, người này không biết đang ở đâu!”
Nghe vậy, Nguyên Thiên nhíu chặt mày: “Trương Văn Tú này đột phá, Diệp Huyên kia chắc chắn không thể không đến, mà lúc này không thấy bóng dáng hắn, chắc chắn có bẫy!”
Ông lão thấp giọng nói: “Ý của Thiên tôn là?”
Nguyên Thiên trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Bảo Nhị thúc tạm thời đừng ra tay, đề phòng chuyện đột phá!”
Ông lão gật đầu: “Được!”
Nói xong, ông ta yên lặng lui xuống.
Nguyên Thiên quét mắt nhìn xung quanh, không thấy Diệp Huyên, trong lòng hắn ta có chút bất an, nhưng lúc này hắn đã không còn quan tâm nhiều nữa!
Hôm nay dù thế nào cũng không thể để Trương Văn Tú này đột phá, nếu không Phệ Linh tộc muốn đoạt thư phòng Vạn Duy này thì sẽ khó càng thêm khó!
Nguyên Thiên gác lại suy nghĩ, hắn ta nhìn xuống bên dưới, lúc này, cao thủ Phù Văn Tông và thư viện Vạn Duy đều có mặt, nhất là Phù Văn Tông, gần như toàn bộ tông đều đã huy động!
Đây là trận chiến ác liệt!
Nguyên Thiên không nghĩ nữa, nhẹ giọng nói: “Tế trận!”
Vừa dứt lời, không gian sau lưng hắn ta đột nhiên nứt ra, ngay sau đó một cơn lốc xoáy màu trắng lập tức xuất hiện phía sau hắn ta, ngay tiếp đó, linh khí xung quanh biến mất với tốc độ độ gần như có thể thấy bằng mắt thường.
Bên dưới, tất cả mọi người như đối mặt với kẻ địch!
Sắc mặt Lâm Tiếu Thư vô cùng khó coi, ông ta biết, Phệ Linh tộc này muốn ra tay thật rồi.
Rất nhanh sau đó, đột nhiên trong cơn lốc xoáy màu trắng đó ngưng tụ thành một bàn tay màu trắng to lớn, ngay khi bàn tay màu trắng to lớn xuất hiện cả bầu trời lập tức trở nên hư ảo!
Sức lực đó đã vượt qua giới hạn mà không gian này có thể chịu đựng!
Trong không trung, Nguyên Thiên chợt nói: “Xuống!”
Hắn ta vừa nói xong, bàn tay màu trắng to lớn kia đột nhiên từ trong không trung đè xuống, khoảnh khắc khi bàn tay màu trắng to lớn rơi xuống, không gian dần dần sụp đổ từng chút một!
Nếu để bàn tay này rơi xuống thư viện Vạn Duy thì cả thư viện Vạn Duy này chắc chắn sẽ hoá thành tro bụi!
Bên dưới, vẻ mặt Lâm Tiếu Thư càng khó coi.
Con bài mạnh nhất hiện tại của thư viện Vạn Duy chính là đại trận Trảm Nhân kia!
Nếu sử dụng đại trận này thì có thể chém được Nguyên Thiên trước mắt trong chớp mắt, nhưng không có ý nghĩa gì cả!
Giết chết một Nguyên Thiên không có ý nghĩa gì cả, hơn nữa, một khi sử dụng đại trận này, thư viện Vạn Duy sẽ không còn con bài nào nữa!
Lúc đó, có thể chính là thời khắc diệt vong của thư viện Vạn Duy.
Nói đơn giản, không phải không thể lấy ra, nhưng muốn lấy ra con bài này thì phải trả giá, ví dụ như, giết chết cao thủ mạnh nhất của Phệ Linh tộc!