Lúc này, Nguyên Thiên ở cuối chân trời cười nói: “Báo xuống bên dưới, điều tra nàng ta kỹ càng, ta muốn biết tất cả thông tin về nàng ta”.
Lúc này, sắc mặt của hắn ta cực kỳ u ám, không biết cô gái này đến từ đâu, thật là đáng sợ.
Nếu như cô gái này vẫn luôn giúp đỡ Diệp Huyên, vậy Phệ Linh tộc căn bản không chơi lại được.
Nhưng vấn đề là rốt cuộc cô gái này là người phương nào?
Không ngờ trên đời này còn có người mạnh hơn sáu vị cường giả đứng đầu.
Nhìn màn ra tay vừa rồi, thực lực của cô gái này tuyệt đối cao hơn sáu vị cường giả đứng đầu.
Vũ trụ Ngũ Duy còn có cường giả bậc cao đến vậy sao?
Trong đầu Nguyên Thiên ngập tràn nghi vấn.
Ở chân trời phía xa, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, sau khi xác định không có cường giả của Phệ Linh tộc đuổi theo, hắn mới kéo Đệ Cửu ra.
Nhìn Đệ Cửu ở trước mặt, Diệp Huyên rơi vào trầm tư.
Rốt cuộc cô gái này bị làm sao vậy?
Ban nãy vẫn còn ổn mà.
Lúc này, Liên Thiển xuất hiện bên cạnh Diệp Huyên, tháp Giới Ngục đã khôi phục lại bình thường.
Liên Thiển nhìn Đệ Cửu không còn hơi thở nào trước mặt, nàng ta hơi nhíu mày: “Quái lạ!”
Diệp Huyên liếc mắt quan sát Đệ Cửu, sau đó nói: “Liên Thiển cô nương, cô có biết là chuyện gì không?”
Liên Thiển lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Huyên im lặng.
Lúc này, Liên Thiển đột nhiên nói: “Đánh thức linh hồn của nàng ta xem”.
Linh hồn!
Diệp Huyên bỗng bừng tỉnh, hắn vội vàng lấy kiếm Trấn Hồn ra: “Tiểu Hồn, liên hệ với linh hồn của nàng ta đi”.
Tiểu Hồn hơi rung rung, một lát sau, Tiểu Hồn nói không nên lời: “Tiểu chủ, nàng ta…”
Diệp Huyên hỏi: “Sao thế?”
Tiểu Hồn nói: “Nàng ta, nàng ta không có linh hồn”.
Không có linh hồn!
Diệp Huyên ngẩn người, sau đó kinh ngạc nói: “Sao có thể không có linh hồn chứ!”
Tiểu Hồn nói: “Nàng ta thực sự không có linh hồn”.
Không có linh hồn!
Diệp Huyên sa sầm mặt mày, cô gái này không có linh hồn, chuyện gì thế này?
Lúc này, Liên Thiển nhìn về phía Diệp Huyên: “Sao rồi?”