2859: Xa Lạ Chưa Từng Thấy!
Giọng nói run rẩy.
Diệp Liên không nói gì, tay phải nàng đột nhiên cách không nắm lại.
Ầm!
Đường ánh sáng trắng kia trực tiếp nổ tung, sau đó biến mất.
Diệp Liên nhìn tháp Giới Ngục trong tay, sau đó xoay người rời đi, lúc này sau lưng nàng truyền đến một giọng nói yếu ớt: “Liên...!Liên Nhi…”
Diệp Liên dừng bước: “Tình cảm nhân gian, có đáng để ngươi đem tính mạng ra để đánh đổi không?”
Ý thức của Diệp Huyên vẫn còn có chút mơ hồ, yếu ớt nói: “Liên...!Đừng đi...”
Diệp Liên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, sau một hồi, nàng xoay người nhìn về phía Diệp Huyên, sau đó, tháp Giới Ngục trong tay nàng đột nhiên bay tới trước mặt hắn: “Ngươi cứu ta, ta sẽ không lấy thứ này, ngày khác gặp lại ở Ngũ Duy, ta nhất định sẽ không thủ hạ lưu tình!”
Dứt lời, nàng đột nhiên hóa thành một đường sáng màu đen bay lên trời.
Xoẹt!
Chân trời, không gian trực tiếp bị xé nát, trong nháy mắt, Diệp Liên trực tiếp đã biến mất nơi chân trời.
Ở phía dưới, Diệp Huyên ngây người.
Trong hư không, Diệp Liên một đường xuyên qua không gian, cuối cùng, nàng đã đến tấm chắn của vũ trụ Tứ Duy và vũ trụ Ngũ Duy, đây từng là cấm chế do Tiên Tri thiết lập!
Diệp Liên vừa xuất hiện, một chữ “Dừng” hư ảo đột nhiên bay ra.
Mặt Diệp Liên không chút cảm xúc, nàng đột nhiên biến mất ngay tại chỗ.
Ầm!
Trong mảnh không gian hư vô này, một tiếng nổ đột nhiên vang lên, một lúc sau, tấm chắn đó trực tiếp vỡ ra, Diệp Liên bước vào trong, mà sau lưng nàng, bích chướng đó bắt đầu từ từ khép lại.
Chính vào lúc này, thân thể Diệp Liên đột nhiên run lên, nàng dừng lại, chính vào lúc tấm chắn đó sắp khép lại hoàn toàn, nàng xoay người nhìn một cái, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không nỡ: “Ca…”
Lúc này, ánh mắt nàng đột nhiên trở nên lãnh đạm.
Nàng nhìn sâu xuống phía dưới, sau đó xoay người rời đi.
Bên dưới.
Diệp Huyên cứ thế nằm trên mặt đất, trong mắt hắn tràn đầy vẻ mờ mịt khó hiểu.
Diệp Liên vừa rồi, lại xa lạ đến vậy!
Xa lạ chưa từng thấy!
Hắn biết rằng Diệp Liên vừa rồi, có khả năng đã không phải là Diệp Liên kia mà hắn quen biết.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Huyên nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi!.
Có điều, hắn biết rõ một chuyện, đó chính là Diệp Liên đã đến Ngũ Duy!
Mà nàng, chắc đã thành công rồi!
Một lúc sau, hai mắt Diệp Huyên chậm rãi nhắm lại, hai tay hắn nắm chặt, một lúc lâu sau, hắn đột nhiên mở mắt ra: “Đi Ngũ Duy!”
Mặc kệ Diệp Liên đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng phải đến Ngũ Duy để tìm nàng!
Diệp Huyên đứng dậy, tay phải tung ra một chiêu, kiếm Thiên Tru ở một bên đã bay vào trong tay, cùng lúc đó, hắn thu hồi tháp Giới Ngục lại, sau đó bước ra ngoài.
Bên ngoài Kiếm giới vào lúc này, một nhóm người đang chờ đợi.
Cường giả của Lưỡng Giới Thiên!
Người đứng đầu chính là Trần các lão kia!
Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Huyên bước ra, tay phải của Trần các lão khẽ run lên.
Bởi vì Kiếm giới đã không còn!
Kiếm giới đã không còn nữa rồi!
Trần các lão hồi phục tâm tình một chút, sau đó bước đến trước mặt Diệp Huyên, khẽ mỉm cười nói: “Tiểu hữu, Kiếm Tông này...”
Diệp Huyên không nói gì, rất nhanh đã biến mất ở nơi xa.
Lúc này, Trần Thời Nhất đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần các lão, Trần Thời Nhất trầm giọng nói: “Các lão, tất cả người của Kiếm Tông, toàn bộ đều đã ngã xuống, không ai còn sống sót!”
Nghe đến đây, Trần các lão vô cùng sửng sốt.
Trong sân, các cường giả của Lưỡng Giới Thiên kia cũng ở ngây người ngay tại chỗ!
Kiếm Tông, một tông môn mạnh nhất của vũ trụ Tứ Duy hiện nay, vậy mà cứ thế đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
Đều là Diệp Huyên làm sao?
Trong lòng đám người Trần các lão trở nên vô cùng căng thẳng.
Sau khi Diệp Huyên rời khỏi Kiếm giới, hắn đã trực tiếp trở về Bắc Cảnh.
Lúc nhìn thấy Diệp Huyên, đám người An Lan Tú ở Bắc Cảnh đều thở phào nhẹ nhõm.
Sống sót trở về!
Có điều, tâm tình bọn họ vẫn nặng nề, bởi vì không nhìn thấy Diệp Liên!
Diệp Huyên trở về phòng của mình, trong phòng, Diệp Huyên yên lặng ngồi xuống.
Ngũ Duy!
Hắn lấy tháp Giới Ngục ra, hắn biết, muốn đi đến Ngũ Duy thì phải dựa vào tháp Giới Ngục này.
Bởi vì với thực lực hiện giờ của hắn, vốn không thể xông vào Ngũ Duy!
Lúc này, Liên Thiển xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, nàng ta liếc nhìn Diệp Huyên một cái: “Xin lỗi!”
2861: Xông Vào Ngũ Duy!
Liên Thiển trầm mặc.
Diệp Huyên nhìn về phía Liên Thiển, Liên Thiển khẽ nói: “Ngươi tới được Ngũ Duy, sau đó thì sao?”
Diệp Huyên trầm mặc.
Liên Thiển lại nói: “Giờ ngươi có đến Ngũ Duy, thì cũng không thể thay đổi bất kỳ kết quả nào. Vả lại, ngươi có biết chuyện của muội muội ngươi là như thế nào không?”
Diệp Huyên lắc đầu.
Liên Thiển khẽ nói: “Ta biết, muội muội của ngươi... rất mạnh, rất mạnh!”
Diệp Huyên nhìn về phía Liên Thiển, vẻ mặt của Liên Thiển khá phức tạp: “Thân phận thực sự của nàng ấy là Nữ đế Tu La của vũ trụ Ngũ Duy, cũng là vị nữ đế cuối cùng của nhân gian!”
Diệp Huyên khẽ chau mày: “Nữ đế Tu La? Vị nữ đế cuối cùng của nhân gian?”
Liên Thiển gật đầu: “Không ai biết tên thật của nàng ấy là gì, chỉ biết nàng ấy đến từ Địa ngục Tu La, nàng ấy vừa xuất hiện, đã trực tiếp quét sạch toàn bộ vũ trụ Ngũ Duy của đại đế, sau khi đánh bại Linh Võ Đại Đế - vị đại đế mạnh nhất lúc bấy giờ chỉ với ba chiêu. Không một ai trong vũ trụ Ngũ Duy dám xưng đế trước mặt nàng ấy, mà sau này, cũng không ai dám tôn xưng làm đế, bởi vì những kẻ đó ở trước mặt nàng ấy, đều không xứng. Nàng ấy là nữ nhân có năng lực nhất trong vũ trụ Ngũ Duy và cũng là nữ nhân có năng lực nhất trong lịch sử vũ trụ Ngũ Duy từ trước đến nay!”
Nói đến đây, nàng ta hơi dừng lại một chút, sau đó lại nói: “Ở vũ trụ Ngũ Duy, thật sự không có ai dám chọc vào nàng ấy, ngay cả Vương của vũ trụ Ngũ Duy, cũng không dám tùy tiện trêu chọc nàng ấy. Chỉ là có một điều ta nghĩ mãi vẫn không hiểu, tại sao nàng ấy lại xuất hiện ở Tứ Duy này, hơn nữa, lại còn biến thành muội muội của ngươi...”
Diệp Huyên đột nhiên hỏi: “Nàng ấy là muội muội ta, hay là nữ đế Tu La!”
Liên Thiển trầm mặc.
Diệp Huyên lại hỏi: “Sao?”
Liên Thiển khẽ nói: “Nàng ấy là muội muội ngươi, nhưng cũng có thể không phải, điều này tùy thuộc vào bản thân nàng ấy... Có điều, ta cảm thấy nàng ấy vẫn là Diệp Liên - muội muội của người, hơn nữa, nàng ấy vẫn chưa quên hết mọi thứ đã xảy ra!”
Diệp Huyên nhìn Liên Thiển: “Tại sao?”
Liên Thiển trầm giọng nói: “Nếu như nàng ấy chỉ là Nữ đế Tu La, nàng ấy tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi, càng sẽ không để tháp này ở lại đây, cho nên, ta nghĩ, có thể nàng ấy vẫn là muội muội ngươi, bằng không, ngươi không thể sống sót!”
Diệp Huyên trầm mặc.
Liên Thiển lại nói: “Cứ cho là nàng ấy luân hồi, ngươi cũng phải hiểu rằng, kiếp này nàng ấy chuyển thế thành muội muội ngươi, đây là điều mà nàng ấy không thể xóa bỏ, cho dù nàng ấy sở hữu ký ức của kiếp trước, thì đây là một thực tế là không thể thay đổi. Nhưng mà...”
Nói đến đây, nàng ta dừng lại một chút, rồi nói: “Nhưng, nếu như ngươi vẫn muốn làm ca ca của nàng ấy, ngươi nên biết điều đó khó khăn như thế nào”.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Đi Ngũ Duy!”
Liên Thiển nói: “Ngươi không cần dùng tháp này!”
Diệp Huyên nhìn về phía Liên Thiển, Liên Thiển trầm giọng nói: “Ngươi bắt buộc phải dựa vào thực lực của bản thân xông vào, chỉ có như vậy, ngươi mới có thể sống sót trong Ngũ Duy, nếu ngươi dùng tòa tháp này làm đường tắt để tiến vào, ngươi ở đó vốn sẽ chẳng còn sức sống, càng không nói đến việc đi tìm muội muội ngươi!”
Diệp Huyên sau đó trầm mặc một lúc, sau đó nói: “Vậy thì xông vào!”
Xông vào Ngũ Duy!