2830: Thật Sự Là Làm Người Ta Khó Tin!
Diệp Huyên!
Đối với đại thế giới Huyền Hoàng, cái tên này có thể chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Đúng lúc này, An Lan Tú cách đó không xa đột nhiên hóa thành một tia sáng trắng phóng lên cao đuổi theo Diệp Huyên.
Phía sau An Lan Tú là Liên Vạn Lý còn có Mạc Tà.
Trong không trung, sau khi Kiều Thiên Nhi im lặng một lát, nàng ta trực tiếp chắn trước mặt ba người An Lan Tú.
An Lan Tú nhìn Kiều Thiên Nhi: “Tránh ra!”
Kiều Thiên Nhi lắc đầu: “Ba người là đi hỗ trợ hay là đi chịu chết? Nếu là đi chịu chết ta tuyệt đối không ngăn cản các ngươi, nhưng nếu là đi hỗ trợ vậy các người tốt nhất đừng đi”.
Liên Vạn Lý đứng một bên hỏi: “Tại sao?”
Kiều Thiên Nhi nhẹ giọng nói: “Các người không thấy thực lực của hắn sao? Sau khi hắn khởi động huyết mạch kia, hắn trực tiếp chém nát thân thể của lão già vừa rồi.
Thực lực của lão già kia tuyệt đối là loại cao nhất trong vũ trụ Tứ Duy này.
Nói cách khác hắn đi báo thù chưa chắc không có phần thắng!”
Ba người trầm mặc.
Kiều Thiên Nhi lại nói: “Hơn nữa đừng quên phía sau hắn còn có người.
Nếu như ba người các người đi… Thứ lỗi cho ta nói thẳng, hiện tại các ngươi so với trạng thái nổi điên của hắn còn kém nhiều lắm.
Các người đi không chỉ không thể hỗ trợ ngược lại sẽ trở thành gánh nặng!”
Lúc này Tiểu Thất ở một bên đi tới bỗng nói: “Chúng ta nên làm thế nào đây, cứ như vậy chờ à?”
Kiều Thiên Nhi thấp giọng nói: “Chờ! Đây là việc duy nhất mà chúng ta có thể làm bây giờ!”
Nói xong nàng ta liếc mắt nhìn ba người vẻ mặt phức tạp: “Ta biết các người trọng tình nghĩa nhưng đây là lựa chọn tốt nhất, trước mắt chúng ta chỉ có thể lựa chọn tin tưởng hắn!”
An Lan Tú nhẹ giọng nói: “Cho dù hắn thắng thì cũng sẽ không chọn tiếp tục sống đâu!”
Nghe vậy mọi người trong sân đều im lặng.
Tất cả mọi người đều biết Diệp Huyên và Diệp Liên từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau, huynh muội tình thâm.
Hiện giờ Diệp Liên bị giết đối với Diệp Huyên mà nói chắc chắn là một đả kích trí mạng.
Trong thế giới của Diệp Huyên muội muội là quan trọng nhất!
Kiều Thiên Nhi khẽ thở dài: “Chờ, chờ kỳ tích!”
…
Lưỡng Giới Thiên.
Sự việc ở Bắc Cảnh đã truyền tới Lưỡng Giới Thiên rất nhanh.
Sở dĩ truyền đi nhanh như vậy thật ra là do người của Lưỡng Giới Thiên vẫn luôn chú ý tới Diệp Huyên.
Ở một nơi nào đó phía trên đám mây, Trần các lão thu hồi trục cuốn trong tay, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: “Hay cho một Diệp Huyên, vậy mà một kiếm đã chém rơi thân thể của Kiếm Mộc, thật sự là làm người ta khó tin!”
Nói đến đây, bên trong ánh mắt của ông ta hiện lên một tia kiêng dè.
.
2831: Nhanh Như Sấm Chớp!
Thật không dám tưởng tượng!
Trần Thời Nhất ở trước mặt Trần các lão khẽ nói: “Các lão, hiện tại Diệp Huyên đã tỏ rõ là muốn sống chết với Kiếm Tông, vậy chúng ta có ra tay không?”
Trần các lão lắc đầu: “Chúng ta ra tay làm gì? Để cho bọn họ hợp lại lưỡng bại câu thương không tốt sao?”
Trần Thời Nhất muốn nói gì lại thôi.
Trần các lão nhìn qua Trần Thời Nhất: “Ngươi phải hiểu là, giữa chúng ta và Diệp Huyên chính là quan hệ lợi ích. Bởi vì chí bảo kia cũng có thể ở trên người hắn. Mà bây giờ hắn liều chết với Kiếm Tông, cho dù là ai thắng đối với chúng ta đều là tốt!”
Trần Thời Nhất khẽ gật đầu: “Ta hiểu!”
Trần các lão nhẹ giọng nói: “Chính là để chúng ta nhìn xem lúc này Diệp Huyên đi đến Kiếm Tông báo thù, đây là lấy trứng chọi đá hay là muốn trực tiếp lật đổ Kiếm Tông?”
Trần Thời Nhất lắc đầu: “Khó!”
Thực lực của Kiếm Tông và sự tình bên trong cho dù là Lưỡng Giới Thiên cũng không biết.
Chỉ có thể dùng sâu không lường được để hình dung!
Dù sao kia cũng là tông môn mạnh nhất vũ trụ Tứ Duy. Bên trong cánh cửa này còn che giấu ít kiếm tu cường đại hay sao?
Còn Diệp Huyên, tuy phía sau còn có người nhưng người đứng sau hắn thật sự có thể ngăn chặn Kiếm Tông sao?
Có thể hay không?
Bọn họ cũng không biết bởi vì Diệp Huyên cũng không đơn giản!
Tóm lại đối với Lưỡng Giới Thiên thì đây là một chuyện tốt.
Bất kể là Diệp Huyên thắng hay Kiếm Tông thắng, cuối cùng cũng không có hại cho Lưỡng Giới Thiên.
…
Diệp Huyên!
Diệp Huyên lẳng lặng đứng trước kết giới của kiếm giới, ánh mắt hắn như vùng biển máu, không hề có tinh thần.
Thoạt nhìn cả người hắn giống như xác khô đã mất đi linh hồn vậy!
Ngay lúc này, từ trong kết giới kiếm giới kia đột nhiên bay ra một thanh phi kiếm, chém thẳng về phía Diệp Huyên.
Nhanh như sấm chớp!
Mà thanh kiếm này khi cách ấn đường Diệp Huyên khoảng nửa tấc thì lại dừng lại.
Bởi vì tay trái Diệp Huyên đã giữ lấy nó.
Yên tĩnh trong thoáng chốc, tay trái Diệp Huyên siết chặt, phi kiếm kia lập tức nứt toạc thành một luồng huyết quang, sau đó biến mất không còn dấu vết.
Diệp Huyên chậm rãi bước đến phía trước kết giới kiếm giới kia, hắn cầm kiếm Thiên Tru trong tay chém mạnh xuống.
Ầm!
Toàn bộ kết giới rung mạnh, sau đó nứt ra.
Diệp Huyên lại chém xuống.
Ầm!
Kết giới lập tức nứt vỡ thành hình mạng nhện!
2832: Hấp Thụ Kiếm Khí?
Diệp Huyên lại chém lần nữa.
Ầm ầm!
Toàn bộ kết giới nứt toạc mạnh mẽ, mà khoảnh khắc khi kết giới nứt toạc, hàng loạt kiếm quang như tia chớp chém thẳng về phía hắn!
Diệp Huyên chặn ngang kiếm, một luồng huyết quang chấn động tuôn ra từ trong kiếm Thiên Tru.
Ầm!
Luồng kiếm quang kia lập tức bị tia kiếm quang ấy đánh vỡ.
Lúc này, một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Cả gan dám phạm vào Kiếm Tông ta, ngươi…”
Ngay lúc đó, đột nhiên Diệp Huyên lại biến mất.
Vù!
Một luồng huyết quang chợt loé lên từ trong sân, kiếm tu trung niên kia vẫn chưa kịp phản ứng lại thì đầu đã lập tức bay ra ngoài, máu tươi tuôn ra như suối, Diệp Huyên lập tức hấp thụ.
Diệp Huyên cõng theo muội muội tiếp tục đi về phía trước, mà lúc này, không hề có kiếm tu đến cản hắn.
Bởi vì bọn họ đã phát hiện, kiếm tu bình thường đến cản Diệp Huyên thì chắc chắn là tự tìm đường chết.
Ngay lúc ấy, chân trời phía xa đột nhiên vang lên tiếng kiếm, ngay sau đó, đột nhiên chân trời xuất hiện kiếm khí dày đặc!
Kiếm trận!
Đối diện với Diệp Huyên, Kiếm Tông trực tiếp sử dụng kiếm trận, rõ ràng là không muốn tổn thất nhân lực.
Đương nhiên Mục Thanh Phong không ngốc, Diệp Huyên có thể chém nát cả thân xác Kiếm Mộc, thì một kiếm tu bình thường có thể đối phó được sao?
Vì vậy, ông ta trực tiếp sử dụng kiếm trận của Kiếm Tông!
Mà kiếm trận này, cũng không phải người bình thường có thể đối phó được!
Hàng loạt kiếm khí như mưa bão bắn về phía Diệp Huyên, chỉ là uy lực đó đã đè ép khiến người ta khó mà thở được.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn kiếm khí ngập trời, hắn lựa chọn không ra tay mà để mặc những kiếm khí kia chém vào người hắn, những cao thủ Kiếm Tông cũng ngây người.
Bởi vì những kiếm khí kia đã bị Diệp Huyên trực tiếp hấp thụ!
Toàn bộ hàng vạn kiếm đều bị hấp thụ hết!
Nhìn thấy vậy, ánh mắt Mục Thanh Phong kia cũng vô cùng khó tin: “Sao có thể…”
Vẻ mặt mọi người trong sân cũng vô cùng khó tin!
Hấp thụ kiếm khí?
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyên mở bừng mắt, hai luồng kiếm quang đỏ như máu từ trong mắt hắn b ắn ra, ở phía đối diện hắn cách cả nghìn trượng, đầu của một cao thủ Kiếm Tông lập tức đã bị chém đứt!
Máu tanh bắn tung toé!
Trong sân, mọi người đều kinh sợ!
Diệp Huyên này lại trực tiếp miểu sát?