2660: “bây Giờ Lập Lức Cút Đi Cho Ta!”
Hiện tại sự hiểu biết của hắn về kiếm đạo đã không còn giống như thời chỉ là một tiểu tử đầu vài sợi tóc.
Diệp Huyên thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía hai người, cười nói: “Có chuyện gì không?”Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: “Tru Tà Nhi kia cách Diệp Liên rất gần!”Diệp Liên!Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta đi gặp thử xem!”Thượng Quan Tiên Nhi nhìn qua Diệp Huyên: “Cẩn thận chút!”Diệp Huyên gật đầu: “Còn chuyện gì khác nữa không?”Thượng Quan Tiên Nhi nói: “Còn có rất nhiều người đang âm thầm thăm dò chúng ta, ban đầu có một số người vẫn còn biểu hiện chưa rõ ràng, nhưng hiện tại càng ngày càng nhiều người không hề kiêng nể gì!”Diệp Huyên gật đầu: “Ta sẽ xử lý!”Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ngay sau đó hắn trực tiếp hóa thành một luồng kiếm quang rồi phóng lên cao.
Sau một vài nhịp thở, hơn chục cái đầu đẫm máu trực tiếp rơi từ trên không xuống.
Chứng kiến cảnh tượng này, Thượng Quan Tiên Nhi và Khương Cửu đều ngẩn cả người.
Diệp Huyên đang muốn làm cái gì?Ở chân trời xa xa, phía trên đám mây, Diệp Huyên liếc mắt nhìn bốn phía, cười khẽ: “Có phải các vị cảm thấy đại thế giới Huyền Hoàng dễ bắt nạt đúng không? Hay cảm thấy dễ bắt nạt Diệp Huyên ta?”Xung quanh không ai đáp lại.
Diệp Huyên đột nhiên vung tay phải lên, kiếm Thiên Tru phóng ra, cách đó mấy trăm trượng, một cái đầu trực tiếp bay ra.
Diệp Huyên lại liếc nhìn bốn phía: “Trong vòng ba nhịp thở, trong phạm vi mười vạn dặm có người không phải là người Bắc Cảnh, giết không tha!”“Ha ha…”Lúc này, từ xa vang lên một giọng nói: “Khẩu khí của Diệp Vương lớn quá nhỉ!”m thanh vừa rơi xuống, một người đàn ông trung niên bước ra.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, đang định nói chuyện thì đúng lúc này Diệp Huyên lại biến mất tại chỗ.
Lần này hắn trực tiếp dùng Nhất Kiếm Vô Lượng.
Ngay khi nhìn thấy uy lực một kiếm này của Diệp Huyên, sắc mặt người đàn ông trung niên kia lập tức đại biến: “Diệp Vương thủ hạ lưu tình, tại hạ…”Phụt!Người đàn ông trung niên còn chưa nói xong, chiếc đầu đã trực tiếp bay ra ngoài.
Diệp Huyên lạnh lùng nhìn xung quanh: “Còn có ai không?”Bốn phía không ai đáp lại.
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Ta nhân từ với các ngươi nên các ngươi cảm thấy ta dễ bắt nạt, từng người một đến làm phiền ta hết lần này tới lần khác”.
Nói đến đây hắn lại lạnh lùng liếc nhìn xung quanh: “Bây giờ lập lức cút đi cho ta!”Xung quanh, một vài hơi thở đã bắt đầu rút lui.
.
Chỉ chốc lát, những người trong bóng tối đó đều rút khỏi Bắc Cảnh.
Trong không trung, Diệp Huyên thu hồi ánh mắt, hắn trực tiếp cầm kiếm đi tới Tiên Đạo Tông.
Khi nhìn thấy Diệp Huyên, cả Tiên Đạo Tông đều sục sôi.
Diệp Huyên của hiện tại vô cùng có tiếng ở đại thế giới Huyền Hoàng, không chỉ đơn giản bởi vì hiện tại hắn là chủ nhân của đại thế giới Huyền Hoàng, còn bởi vì hắn là một kiếm tu, còn là một kiếm tu trẻ tuổi.
Hiện giờ ở đại thế giới Huyền Hoàng có rất nhiều truyền thuyết về Diệp Huyên.
Ngay lập tức càng ngày càng nhiều cường giả của Tiên Đạo Tông đi tới trước điện Tiên Đạo.
Diệp Huyên vừa tới điện Tiên Đạo, Diệp Liên đã nhanh chóng chạy ra. Khi nhìn thấy Diệp Huyên, Diệp Liên lập tức cười sáng lạn: “Ca!”
Nói xong nàng vội vàng chạy về phía Diệp Huyên. Ngay khi nàng vừa tới trước mặt Diệp Huyên, chuẩn bị nhào vào lòng hắn thì bỗng nàng nghĩ tới gì đó, vội vàng dừng lại, nàng liếc mắt nhìn xung quanh, giờ phút này đã có vô số đệ tử của Tiên Đạo Tông đang tụ tập lại.
Diệp Liên trộm nhìn bốn phía, sau đó nắm chặt lấy cánh tay của Diệp Huyên: “Ca, sao ca lại tới đây?”
Diệp Huyên cười nói: “Tất nhiên là đến gặp muội. Thế nào, ở đây mọi chuyện đều thuận lợi chứ?”
Diệp Liên gật đầu: “Thuận lợi, Tiên Đạo Tông của muội bây giờ đã có hơn ngàn người rồi, hơn nữa trong số đó còn có bay cường giả Đăng Phong Cảnh. Không những thế còn có hai cường giả Vị Tri Cảnh”.
Diệp Huyên cười ha ha: “Lợi hại, lợi hại.”
Đương nhiên là hắn biết hai cường giả Vị Tri Cảnh này, bởi vì chính hắn đã phái tới ở bên cạnh bảo vệ Diệp Liên. Có điều những người này sau khi đến Tiên Đạo Tông đều thật lòng thích nơi đây.
Bởi vì phúc lợi ở đây không phải tốt bình thường đâu.
Đây tất nhiên là bởi vì Diệp Huyên.
Toàn bộ Bắc Cảnh, còn có đại sự ký Huyền Hoàng, các thế lực lớn thực sự vô cùng chiếu cố Tiên Đạo Tông, khi đệ tử của Tiên Đạo Tông ra ngoài, người khác đều sẽ nể mặt họ ba phần.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết Diệp Huyên thương muội muội của hắn nhường nào.
Lúc này đột nhiên Diệp Liên cười nói: “Ca, muội có quen một tỷ tỷ, nào…”
Nói xong nàng quay đầu nhìn lại, một cô gái váy đỏ chậm rãi đi tới, khóe miệng mỉm cười vô cùng quyến rũ.
Người này chính là Tru Tà Nhi kia.
Tru Tà Nhi đi tới bên cạnh Diệp Huyên, nàng ta nhẹ nhàng xoa đầu xoa đầu Diệp Liên, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên, cười nói: “Chúc mừng Diệp Vương, thực lực lại tiến bộ không ít!”
Diệp Huyên cười nói: “Đa tạ!”
Tru Tà Nhi nhìn Diệp Huyên nói: “Nghe nói ngươi rất quan tâm tới muội muội của mình. Sao? Không sợ ta nhắm vào nàng à?”
Diệp Huyên cười nói: “Không sợ!”
Tru Tà Nhi híp mắt lại: “Đây là cho rằng ta không dám sao?”
2662: Đây Là Chuyện Tốt Sao?
Nghe vậy, Tru Tà Nhi im lặng.
…
Cường giả kiêu ngạo!
Diệp Huyên phát hiện ra một vấn đề đó chính là cho tới bây giờ, những đối thủ mà hắn gặp đều rất ít khi dùng cách thấp hèn này để nhắm vào hắn.
Bất kể là Viên Tiểu Đao hay mấy cường giả khác trước đây cũng không nhắm vào người thân và bạn bè của hắn.
Tại sao?
Bởi vì những người này tu luyện đến trình độ này đều mang trên mình một sự kiêu ngạo.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người sẽ như vậy, nhưng bây giờ phần lớn kẻ địch cũng không có kiểu đánh không lại hắn thì nhắm vào Diệp Liên.
Mặc dù kẻ địch càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh, nhưng tố chất của những kẻ địch này cũng càng ngày càng cao!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên không khỏi lắc lắc đầu rồi nở nụ cười, đây là chuyện tốt sao?
Trước mặt Diệp Huyên, Tru Tà Nhi lắc đầu nở nụ cười, nàng ta nhìn về phía Diệp Liên: “Ta nói chuyện với Diệp Huyên một chút”.
Diệp Liên liếc mắt nhìn hai người họ: “Vâng!”
Nói xong, cô bé quay người rời đi.
Diệp Huyên và Tru Tà Nhi tìm một nơi rồi ngồi xuống, chỗ này chỉ có hai người.
Tru Tà Nhi nhẹ giọng nói: “Diệp Vương, ta không vòng vo với ngươi nữa. Lần này ta thay mặt Thần Điện tới đây là muốn đàm phán với ngươi”.
Diệp Huyên cười nói: “Lúc mới đầu là không định đàm phán đúng không?”
Tru Tà Nhi lắc đầu: “Không, sau khi một vị thần bị gi3t chết, bọn ta đã muốn đàm phán với ngươi rồi. Nhưng bọn ta biết, đàm phán với ngươi sẽ không có kết quả, bởi vì ngươi sẽ không nhường vật chí bảo của Ngũ Duy. Thế nên bọn ta mới gửi gắm hy vọng vào Viên Tiểu Đao, nhưng nàng ta từ bỏ rồi! Không chỉ từ bỏ, mà còn đề nghị bọn ta không được nhắm vào ngươi nữa. Thần Điện bọn ta vẫn rất coi trọng lời nói của Viên Tiểu Đao, bởi vì bọn ta hiểu rõ thực lực của nàng ta. Nếu nàng ta lựa chọn từ bỏ thì chắc chắn là nàng ta đã gặp phải thứ gì đó rồi...”
Nói xong, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Bây giờ bọn ta không thể không đàm phán. Ngươi thì sao? Có đồng ý đàm phán không?”
Diệp Huyên khẽ nở nụ cười: “Nếu như ta đoán không sai, giả dụ ta không đồng ý thì mấy người sẽ không ngại bất kỳ giá nào đúng không?”
Tru Tà Nhi gật đầu: “Đúng vậy, bởi vì bọn ta không còn sự lựa chọn nào khác”.
Diệp Huyên cười nói: “Chỉ bởi vì vật chí bảo của Ngũ Duy đó có thể đưa mấy người đến Ngũ Duy?”
Tru Tà Nhi chỉ vào tinh không xa xôi: “Ngươi có biết ở Lưỡng Giới Thiên có bao nhiêu yêu nghiệt tài hoa vượt trội đã bỏ mạng ở đó không? Nhiều, rất nhiều rất nhiều, nhiều đến mức trên con đường đến Ngũ Duy của Lưỡng Giới Thiên chất đầy các loại xác chết của những yêu nghiệt xuất chúng”.
Dứt lời, hai mắt nàng ta dần khép lại: “Rất nhiều người đã đi đến điểm cuối của Tứ Duy, nếu như không thể đột phá thì bọn họ sẽ chết già ở đó. Một cường giả rồi một cường giả siêu cấp, cuối cùng lại phải chết già, ngươi có thể hiểu cảm giác của họ không?”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Vì vậy mà vật chí bảo Ngũ Duy là một hy vọng của bọn họ, đúng không?”