Xa xa, ông lão cười lên tiếng.
Lúc này, Diệp Liên nhìn về phía Viên Tiểu Đao: “Cô là chị dâu mà huynh của ta mới tìm được à?”
Diệp Huyên: “....”
Viên Tiểu Đao: “....”
Diệp Liên nhìn biểu cảm của hai người, lại hỏi: “Chẳng lẽ không phải sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Không phải!”
Diệp Liên nhìn Viên Tiểu Đao, cười xin lỗi: “Tỷ tỷ đừng để bụng!”
Viên Tiểu Đao nhìn đánh giá Diệp Liên một lượt: “Thể chất của ngươi rất đặc biệt!”
Diệp Liên nhếch miệng cười: “Rất nhiều người đều nói như vậy!”
Viên Tiểu Đao đang muốn nói, lúc này, ba bát mỳ nóng hổi được bưng lên.
Ông chủ cười nói: “Ba vị khách quý, mời dùng!”
Diệp Liên cũng không khách khí, lập tức bắt đầu ăn.
Diệp Huyên cười cười, cũng bắt đầu ăn.
Mà Viên Tiểu Đao thì lại không ăn.
Diệp Liên nhìn về phía Viên Tiểu Đao: “Tỷ tỷ không ăn sao?”
Viên Tiểu Đao cười nói: “Ăn ngon không?”
Diệp Liên gật đầu: “Ngon!”
Nói xong, nàng gắp quả trứng trong bát mình sang bát Viên Tiểu Đao: “Tỷ tỷ nếm thử đi!”
Viên Tiểu Đao nhìn bát mỳ trước mặt, hơi trầm ngâm một chút, sau đó ả ta cầm lấy đũa bắt đầu ăn.
Diệp Huyên nhìn thoáng qua Viên Tiểu Đao, không nói gì.
Viên Tiểu Đao đột nhiên nhẹ giọng nói: “Mùi vị khói lửa nhân gian...”
Diệp Liên nhìn về phía Viên Tiểu Đao: “Có nghĩa là gì vậy?”
Viên Tiểu Đao cười nói: “Chỉ là tỷ tỷ đã gần như quên mất mùi vị khói lửa nhân gian này rồi!”
Diệp Liên còn muốn nói gì, Diệp Huyên đột nhiên cười nói: “Nha đầu, muội về trước đi, huynh và vị tỷ tỷ này nói chuyện một chút!”
Diệp Liên nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Vâng!”
Nói xong, nàng đứng dậy rời đi.
Nhưng trước khi đi, nàng đã trả tiền mỳ.
Diệp Huyên nhìn về phía Viên Tiểu Đao: “Đa tạ!”
Lời cảm ơn này là cảm ơn đối phương không ra tay trước mặt Diệp Liên!
Viên Tiểu Đao cười nói: “Đổi chỗ khác nói chuyện?”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta cũng đang có ý này!”