Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2550-2552




2550: Kiếm Lưu Ẩn!


Ầm!Trường đao lập tức bị đánh lệch, cùng lúc đó, ông lão bước nhanh về phía trước, đánh thẳng một quyền đến trước mặt Diệp Huyên.

Tay trái Diệp Huyên lập tức đánh mạnh một quyền!Ầm!Ngay sau khi một tiếng nổ vang vọng vang lên, hai người vừa chạm đã tách ra.


Rất nhanh sau đó hai người đã dừng lại, hai bên cách nhau cả mấy trượng.

Trong sân, những người kia cũng đã ngây người.

Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi muốn làm gì!”Diệp Huyên không nói lời thừa thãi, hắn vươn người lên, cả người giống như một quả pháo phóng về phía ông lão.

Ông lão nheo mắt, chân trái lui về sau nửa bước, tay phải rụt ra sau, ngay sau đó tay phải ông ta đánh mạnh ra một quyền.

Ầm!Một quyền này trực tiếp khiến không gian từng nơi nó đi qua đều rung chuyển, thanh thế kinh người!Nhìn thấy một quyền này, sắc mặt Diệp Huyên bình tĩnh, đột nhiên, hắn cầm trường đao trong tay điểm về phía trước.

Lấy đao làm kiếm!Một đao này trực tiếp đâm vào chỗ hở của ông lão, sắc mặt ông lão lập tức thay đổi, đao của Diệp Huyên trực tiếp chặt đứt ngón tay ông ta, sau đó đâm thẳng vào ông lão.

Chân phải ông lão đạp mạnh, lùi về sau mười mấy trượng!Mà lúc này, tay phải ông ta chỉ còn lại hai ngón tay.

Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi là kiếm tu! Ngươi…”Ngay lúc ấy, đột nhiên Diệp Huyên vươn người, đại đao hung mãnh chém xuống.

Vù!Một âm thanh bén nhọn lại vang lên!Sắc mặt ông lão thay đổi hẳn, lần này, ông ta không dám đỡ lấy đao của Diệp Huyên mà lại lùi về sau.


Bởi vì tên nhóc trước mặt này căn bản không phải là đao tu, hơn nữa, mỗi một đao của đối phương thoạt nhìn như mãng phu, thật ra lại ẩn giấu kiếm chiêu, nếu đỡ lấy, một khi sơ suất có thể sẽ chết!Tốc độ ông lão rất nhanh, chớp mắt đã lùi ra đến mấy trượng.

Một đao này của Diệp Huyên lại chém vào hư không!Mặc dù chém không nhưng Diệp Huyên lại rất hưng phấn.

Vừa rồi hắn phát hiện ra một chuyện vô cùng thú vị!Kiếm lưu ẩn!Gọi là đại đao nhưng thực ra là kiếm chiêu!.

2551: Mười Dị Tinh?


Nói đơn giản thì ngoài mặt là dùng đao, che giấu mũi kiếm, sau đó ở thời khắc mấu chốt sẽ đánh bất ngờ, giống như vừa nãy, một kiếm đã chặt đứt hai ngón tay của ông lão, mà vừa nãy là dưới tình huống hắn không hề chuẩn bị, nếu như chuẩn bị trước thì một kiếm kia có cơ hội rất lớn sẽ lấy được mạng ông lão!

Diệp Huyên nhìn ông lão, sau đó hắn lại lao đến.

Thoạt nhìn như vậy, quả thực Diệp Huyên giống như một đao tu.

Thấy Diệp Huyên lao đến, sắc mặt ông lão khẽ thay đổi, chân phải ông ta giẫm mạnh dưới đất, tay phải đánh ra một quyền.



Rõ ràng, đây là định một kẻ khoẻ thắng mười người biết võ!

Cho dù kiếm chiêu của ngươi có tinh xảo đến đâu, chỉ cần sức lực đủ mạnh thì một quyền có thể phá được toàn bộ!

Đối diện với một quyền của ông lão, đột nhiên Diệp Huyên mở lòng bàn tay, đại đao trong tay hắn lập tức chém về phía ông lão với góc độ vô cùng dị thường.

Phi kiếm!

Không đúng, lúc này là phi đao!


Mà bản thân Diệp Huyên lại trực tiếp va chạm với ông lão!

Ầm!

Trong chớp mắt, ông lão lập tức bị đẩy lùi hơn mười trượng, mà sau khi ông ta dừng lại, ông ta đã mất một bên tai!

Là bị phi đao vừa nãy của Diệp Huyên chém mất!

Mà vừa rồi, nếu như ông ta chậm hơn một nữa thì thứ bị chém không phải là tai mà là đầu của ông ta.

Diệp Huyên dẹp bỏ suy nghĩ, sau đó cầm đại đao đi về phía ông lão, bây giờ hắn càng lúc càng phấn khích rồi.

Quả nhiên, chỉ có chiến đấu mới có thể nâng cao bản thân tốt nhất!

Chiến!

Diệp Huyên lại lao về phía ông lão.

Thấy vậy, mí mắt ông lão khẽ giật: “Đợi đã!”

Diệp Huyên lại không hề dừng lại, trái lại, hắn lại tăng tốc thêm! Rất nhanh, hắn lập tức đã đến trên đỉnh đầu ông lão, lại chém một đao xuống, sau mũi đao chính là ẩn giấu kiếm chiêu!


Ông lão có thể nhìn thấy được kiếm chiêu, vì vậy, ông ta không lựa chọn phản kháng mà lại lùi về sau!

Trốn chiến đấu!

Bây giờ cách tốt nhất của ông ta chính là trốn đánh, nếu không thì phải sống chết với Diệp Huyên!

Mà lúc này, ông ta đã bị Diệp Huyên đánh cho ngây người rồi.

Rốt cuộc tên nhóc trước mặt này là ai?

Thấy Diệp Huyên còn muốn ra tay, đột nhiên ông lão tức giận nói: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì!”

Diệp Huyên nói: “Đánh nhau đấy!”

Ông lão rống giận: “Không phải chỉ là mười dị tinh thôi sao? Ngươi phát điên cái gì?”

Mười dị tinh?

Diệp Huyên ngây người, sau đó nói: “Không phải một trăm sao?”


2552: “Ngươi Muốn Uy Hiếp Ta Sao?”


Một trăm!

Ông lão giận dữ nói: “Thằng ranh, ngươi dám bắt chẹt lão phu!”

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Không đưa thì cứ đánh!”

Nói xong, hắn lập tức lao về phía ông lão.



Ông lão cả giận: “Người tự tìm đường chết!”

Vừa dứt lời, ông ta cũng lao về phía Diệp Huyên.

Cứ như vậy, hai người lại đánh nhau tiếp, lần này rõ ràng ông lão cũng là liều mạng.

Cùng với Diệp Huyên bắt đầu người đến ta đi, thế nhưng Diệp Huyên càng đánh càng phấn khích, càng đánh càng liều mạng.

Hắn chính là như vậy, chỉ cần đánh nhau thì sẽ bạt mạng!


Thời gian khi ở Thanh Thành, ngươi không liều mạng thì sẽ phải chết!

Chỉ có đến bước đường cùng chết đi mới có thể tái sinh!

Cứ như vậy, đánh được gần nửa canh giờ, trên người hai người đã chồng chất vết thương, thế nhưng, tình hình ông lão nghiêm trọng hơn Diệp Huyên, trên người ông ta chỗ nào cũng có vết đao, máu chảy thành dòng!

Ngay lúc này, đột nhiên một tiếng nổ vang lên.

Ầm!

Ông lão và Diệp Huyên vừa chạm đã tách ra, hai người lùi ra mười mấy trượng, Diệp Huyên đang định xông lên tiếp thì ông lão hung tợn nói: “Ngươi có nghĩ đến hậu quả không!”

Hậu quả?

Diệp Huyên nhìn ông lão: “Hậu quả gì?”

Ông lão lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Ngươi ở chỗ này, lão phu có thể chơi chết ngươi!”

Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Ngươi muốn uy hiếp ta sao?”

Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Rốt cuộc ngươi là ai!”


Thật ra, lúc này ông ta đã có ý rút lui rồi.

Tên nhóc liều lĩnh trước mặt này thực lực mạnh như vậy, hơn nữa còn là kiếm tu, người như vậy, chắc chắn người sau lưng không hề đơn giản, thậm chỉ có thể là một nhóm kiếm tu!

Nghĩ đến đây, ông lão vung tay phải, mười dị tinh kia bay đến trước mặt Diệp Huyên: “Trả ngươi!”

Diệp Huyên tức giận nói: “Là một trăm!”

Ông lão hung tợn nói: “Ngươi đừng có được đằng chân lân đằng đầu!”

Diệp Huyên nói: “Vậy thì giảm xuống vậy, năm mươi!”

Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm.

Diệp Huyên đang định nói thì đột nhiên ông lão lên tiếng: “Có thể!”

Nói xong, ông ta vung tay phải, năm mươi dị tinh đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.

Diệp Huyên: “…”