Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2445-2447




2445: Máu Tươi Nhuộm Đỏ Cả Tay Gã!


Lúc này hắn lại nghĩ đến Ma Chủ!Nếu Ma Chủ ở trạng thái đỉnh cao, thì thực lực của y hẳn phải kinh khủng đến nhường nào!Phải biết là Ma Chủ còn trên cả Giản Tự Tại nữa!Diệp Huyên trầm mặc một lúc, sau đó hắn nhìn về phía Đế Thi của Ma Chủ, nơi đó Đế Thi đã hoàn toàn trấn áp cao thủ Vị Tri Cảnh kia rồi!Với tình hình trước mắt, nhiều nhất là nửa canh giờ nữa thì Thần Điện sẽ hoàn toàn bị đánh bại!Diệp Huyên quay người về phía Liên Thiển, lúc này đột nhiên Liên Thiển lại xuất hiện trước mặt hắn, trong tay nàng còn cầm một cái đầu đầy máu!Chính là đầu của cao thủ Vị Tri Cảnh kia!Diệp Huyên ngây người.


Đây là kết thúc rồi?Diệp Huyên vội nói: “Liên Thiển cô nương, cô…”Liên Thiển chợt nói: “Ta nghỉ ngơi một chút!”Nói xong, nàng ta lập tức quay về trong tháp Giới Ngục!Diệp Huyên ở tại chỗ cả mặt ngơ ngác.

Hắn còn đang muốn Liên Thiển giải quyết người đàn ông cầm rìu này nữa kìa!Diệp Huyên dẹp bỏ suy nghĩ, hắn nhìn người đàn ông cầm rìu cách đó không xa, không nói lời thừa thãi nào, hắn lập tức xông qua, trong chớp mắt, một âm thanh xé rách chợt vang vọng trong sân!Cách đó không xa, người đàn ông cầm rìu khẽ nheo hai mắt, ánh mắt gã chợt trở nên hung tợn, tay phải cầm rìu vỡ bổ mạnh về phía trước: “Phá!”Vù!Vừa bổ xuống, không gian trước mặt gã đột nhiên nứt toạc, một luồng sức lực cuộn trôi như núi lửa bùng nổ.

Ầm ầm!Trong chớp mắt, kiếm quang của Diệp Huyên lập tức bị chém vỡ, còn bản thân Diệp Huyên trực tiếp bị đánh bay ra nghìn trượng!Người đàn ông cầm rìu vừa định thừa thắng xông lên thì cây rìu trong tay gã lại vỡ nứt, hoá thành từng mảnh vụn dưới đất!Người đàn ông cầm rìu sững người!Hết rồi?Người đàn ông cầm rìu không nghĩ nhiều, gã lập tức lao đến trước mặt Diệp Huyên, đánh mạnh một quyền về phía Diệp Huyền.

Đánh quyền!Ầm!Không gian xung quanh Diệp Huyên lập tức bị nứt toạc, hàng loạt vết nứt trải rộng khắp nơi!Lúc này, đột nhiên Diệp Huyên cầm kiếm chém về phía trước.

Vù!Tiếng rồng gầm và tiếng kiếm cùng lúc vang lên.


Ầm ầm!Diệp Huyên lại bay ra ngoài, lần này miệng hắn còn chảy ra cả máu, thế nhưng thân xác hắn vẫn còn mạnh mẽ đỡ được phần lớn sức lực từ người đàn ông cầm rìu kia!Thân xác này của hắn không chỉ đơn thuần là thân xác Đăng Phong Cảnh, còn còn là sức mạnh phòng ngự của rồng vàng!Cả hai hợp làm một, không chỉ đơn giản là một cộng một như vậy!Đối diện Diệp Huyên, người đàn ông cầm rìu không còn ra tay, gã cúi đầu nhìn nắm tay của mình, lúc này, nắm tay gã đã rạn nứt khắp nơi, không chỉ vậy, ở khe hở nắm tay còn có một vết kiếm rất sâu!Máu tươi nhuộm đỏ cả tay gã!Người đàn ông trung niên trầm mặc một lúc, sau đó nhìn Diệp Huyên: “Tại sao người lại có nhiều thần khí như vậy!”Giọng nói nghe có vẻ không cam tâm và oán giận!Nếu không do phải thanh kiếm này của Diệp Huyên thì hắn đã giải quyết được Diệp Huyên rồi!Một thanh kiếm mạnh mẽ giúp cho sức chiến đấu của kiếm tu tăng thêm rất rất nhiều! Đặc biệt là thân xác Diệp Huyên lại còn rắn rỏi như vậy, đây căn bản không giống như kiếm tu mà là giống thể tu!Diệp Huyên không nói nhiều với người đàn ông trung niên, hắn đang định ra tay thì ngay lúc này, trong tinh không kia chợt vang lên tiếng kiếm, ngay sau đó một thanh kiếm màu đen từ trên trời rơi xuống, sau đó chậm rãi rơi xuống trước mặt người đàn ông trung niên.

Kiếm đen!Diệp Huyên ngây người!Lúc này, cô gái trên tinh không lại nói: “Dùng kiếm này đánh với hắn!”.

2446: Tự Hại Mình Sao?


Nhìn thanh kiếm màu đen trước mặt, Diệp Huyên thật sự ngây người.

Thanh kiếm này tự mình bay đến sao?

Không chỉ Diệp Huyên ngây người mà người đàn ông trung niên cách đó không xa cũng sững sờ.

Thanh kiếm này không phải là cho bản thân gã sao?



Sao lại chạy về phía Diệp Huyên rồi?

Người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn lên tinh không, xác định là không đưa nhầm?

Ngay lúc này, Diệp Huyên ở gần đó đột nhiên cầm lấy thanh kiếm đen đó, thanh kiếm khẽ rung lên, một tiếng kiếm vang vọng trong tinh không.

Diệp Huyên như nghĩ đến gì đó, hắn mở lòng bàn tay, ba thanh kiếm còn lại cũng xuất hiện trước mặt hắn.

Kiếm của cô gái váy trắng, kiếm của Tiểu Thất, kiếm Thiên Tru, và cả thanh kiếm màu đen trước mặt này!


Bốn kiếm đã có đủ rồi!

Bản thân Diệp Huyên cũng không ngờ được bốn thanh kiếm này lại được gom đủ như thế này!

Ở phía xa, sắc mặt người đàn ông trung niên trở nên vô cùng nặng nề.

Bốn thanh kiếm này trong tay Diệp Huyên, thật sự là thanh kiếm này còn mạnh hơn thanh kia nữa!

Đánh thế nào?

Người đàn ông trung đã muốn rút lui rồi!

Cảnh giới gã cao hơn Diệp Huyên, nhưng Diệp Huyên trước mặt này căn bản không thể đánh giá theo lẽ thường được, nếu dùng cảnh giới để đánh giá thực lực của Diệp Huyên thì tuyệt đối sẽ chết rất rất thảm.

Ở phía xa, Diệp Huyên nhìn bốn thanh kiếm ở trước mặt, lúc này, hắn muốn hợp nhất bốn thanh kiếm này rồi.

Bốn kiếm hợp làm một, sẽ có chuyện huyền bí xảy ra!

Diệp Huyên nhếch miệng khẽ cười, kiếm ý của hắn lập tức bao phủ cả bốn thanh kiếm. Rất nhanh sau đó, dưới sự thúc giục của kiếm ý, bốn thanh kiếm dần dần hợp lại, mà khoảnh khắc khi kiếm Thiên Tru và Kiếm Thủ vừa mới tiếp xúc…

Ầm!


Một luồng kiếm quang mạnh mẽ đột nhiên bùng nổ từ trước mặt hắn. Trong chớp mắt, Diệp Huyên lập tức chấn động lùi lại đến mấy nghìn trượng, mà sau khi hắn dừng lại, bản thân hắn cũng ngây người.

Lúc này trên thân xác vô địch ấy, hàng loạt vết chém dày đặc trải rộng, vô cùng ghê người!

Đầu óc Diệp Huyên trống rỗng, sao lại như vậy?

Mà cao thủ Bắc Cảnh và cao thủ Thần Điện trong sân cũng ngơ ngác, Diệp Huyên đang chơi đùa gì vậy?

Tự hại mình sao?

Ngay lúc ấy, trong cơ thể Diệp Huyên đột nhiên phát tiếng kêu gào thảm thiết, đó là âm thanh của rồng vàng.

Rõ ràng, vừa rồi tia sáng vàng kia đã khiến nó bị thương nặng.

Cảm nhận được cảm xúc của rồng vàng, Diệp Huyên khẽ cười: “Xin lỗi… Không nghĩ là sẽ như vậy!”

Quả thực hắn không ngờ bốn kiếm này hợp nhất lại sẽ xuất hiện vấn đề như vậy!

Bây giờ xem ra muốn hợp nhất bốn kiếm này vốn không đơn giản như vậy!


2447: Gần Như Đã Bị Giết Hết Một Nửa!


Bởi vì hắn phát hiện, ba thanh kiếm Thiên Tru này có địch ý vô cùng vô cùng lớn đối với kiếm của cô gái váy trắng.

Lúc bình thường còn có thể sống yên ổn vô sự với nhau, nhưng một khi hợp nhất thì ba thanh kiếm kia lại không nguyện ý!

Như vậy có chút khó giải quyết!

Ngay lúc này, trên tinh không xuất hiện một luồng sét dữ dội, sấm sét chấn động tinh không, không gian xung quanh tinh bỗng chốc bắt đầu vỡ nứt từng tầng một!



Lúc này, tất cả mọi người trong sân đều dừng lại!

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn về nơi sâu thẳm tinh không!

Mọi người đều biết, nơi đó mới là mấu chốt quyết định thắng bại của hai bên.

Diệp Huyên siết chặt tay phải, Giản Tự Tại đánh bại cô gái tóc trắng kia được không?

Bây giờ hắn có chút lo lắng rồi!


Sao lại có cảm giác cô gái tóc trắng này càng đánh lại càng mạnh vậy!

Ngay lúc ấy, trên tinh không đột nhiên sôi trào lên, rất nhanh sau đó, toàn bộ tinh không bắt đầu bốc cháy lên.

Thấy vậy, sắc mặt mọi người trong sân đều thay đổi, ồn ào rút lui, Diệp Huyên cũng vội vàng rút lui, bởi vì sức mạnh kia đã lan đến bên phía bọn họ rồi.

Mọi người đều lùi ra ngoài ước chừng đến gần chục nghìn trượng.

Mà khi đó, nơi sâu thẳm tinh không dần dần trở nên yên tĩnh, hai cô gái lại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Cô gái tóc trắng và Giản Tự Tại!

Lúc này, quanh người cô gái tóc trắng sấm sét bắn khắp nơi, như thể là Lôi Thần giáng thế vậy.

Giản Tự Tại để tay phải sau lưng, tóc đen không gió nhưng khẽ tung bay, khẽ nhếch miệng cười lạnh, rất ung dung.

Cô gái tóc trắng nhìn Giản Tự Tại: “Rốt cuộc ngươi là người nào!”

Thời khắc này, đột nhiên nàng ta phát hiện ra, cô gái trước mắt này so với nàng ta tưởng tượng còn mạnh hơn rất rất nhiều!

Giản Tự Tại khẽ cười: “Giản Tự Tại!”


Cô gái tóc trắng khẽ nheo mắt: “Chưa từng nghe bao giờ!”

Giản Tự Tại cười nói: “Chẳng phải bây giờ nghe rồi sao?”

Cô gái tóc trắng nhìn Giản Tự Tại chằm chằm, sau đó nàng ta nhìn xuống bên dưới, lúc này, Thần Điện chỉ còn lại mười sáu cao thủ Đăng Phong Cảnh.

Gần như đã bị giết hết một nửa!

Thấy vậy, vẻ mặt cô gái tóc trắng lập tức trở nên hung tợn, nàng ta nhìn những cao thủ Thần Điện kia ở bên dưới: “Một đám đần độn!”

Thần Điện vốn có thể giải quyết Diệp Huyên sớm rồi, nhưng Thần Điện cứ lần lữa không làm, cứ phải đi dây dưa người sau lưng Diệp Huyên là ai, bây giờ, Diệp Huyên đã lớn mạnh đến mức không phải Thần Điện muốn giết là có thể giết được nữa rồi!

Hoặc là nói, bây giờ muốn giết Diệp Huyên, bắt buộc phải trả cái giá rất lớn!

Chỉ riêng Giản Tự Tại cũng đã đủ khiến Thần Điện đau đầu rồi!

Cô gái tóc trắng như nghĩ đến gì đó, đột nhiên nàng ta nhìn Diệp Huyên bên dưới, sắc mắt lạnh đến cùng cực!

Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi nói: “Nói chuyện không?”