Hắn e dè Diệp Huyên!Diệp Huyên mang theo một chí bảo Ngũ Duy đi đến hiện tại, đây cũng đã có phần nghịch thiên rồi! Hơn nữa, người nào lại không biết sau lưng Diệp Huyên có một vị kiếm tu siêu cấp?Cô gái váy trắng!Đối với người này, đại thế giới Huyền Hoàng ai lại không e ngại?Một kiếm miểu sát Bắc Cảnh Vương, một kiếm miểu sát toàn bộ cao thủ Đế Cảnh của Bắc Cảnh!Thực lực ở cấp bậc này, không ai lại không e ngại!Cho dù là Lý Tinh Hà hắn ta ở đây, cũng vô cùng kiêng dè cô gái váy trắng này, nếu không phải chí bảo Ngũ Duy này và Thánh Kiếm rất quan trọng với hắn ta, hắn ta cũng sẽ không muốn làm đối đầu với cao thủ như vậy.
Bỏ qua những suy nghĩ này, Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyên: “Nếu ngươi có át chủ bài thì cứ việc lấy ra”.
Diệp Huyên nhìn Lý Tinh Hà: “Ngươi chắc chắn?”Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Chắc chắn!”Hắn ta vừa dứt lời, Diệp Huyên chợt xoay nhẹ cổ tay, thanh trường kiếm đâm xiên trên mặt đất, phía đầu mũi kiếm bén nhọn chợt loé lên một luồng kiếm quang.
Diệp Huyên bỗng nói: “Đế Khuyển huynh, nên ra trận rồi”.
Nghe vậy, Lý Tinh Hà khẽ nhíu mày, tay phải nắm chặt thanh kiếm trong tay.
Thế nhưng, xung quanh không hề có phản ứng gì.
Lý Tinh Hà nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên trầm giọng nói: “Đế Khuyển huynh, nên ra rồi!”Xung quanh vô cùng yên tĩnh, vẫn không có phản ứng gì!Sắc mặt Diệp Huyên u ám: “Đừng đùa với ta!”Lúc này, Lý Tinh Hà cách đó không xa chợt nói: “Diệp Huyên, ngươi đang đùa ta sao?”Vừa dứt lời, hắn ta lập tức biến mất.
Vù!Trong sân vang lên tiếng xé rách.
Diệp Huyên đang định ra tay thì ngay lúc này, một quái vật to lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Đế Khuyển!Lúc nhìn thấy Để Khuyển, Diệp Huyên lập tức ngây người.
.