Thoải mái!
Bây giờ khi nhớ lại quãng thời gian ở Thanh Thành kia, đúng là rất gian nan, nhưng những khó khăn kia đối với hắn bây giờ lại nhỏ bé biết bao... Thậm chí hắn còn có hơi nhớ cuộc sống ở Thanh Thành khi ấy!
Lúc đó, chỉ cần đấu với mỗi nhà họ Diệp, nhưng hiện tại lại phải đấu với quá nhiều người!
Nhưng trong cái nhìn của hắn, khó khăn bây giờ gặp phải, một ngày nào đó trong tương lai, hắn cũng sẽ bỗng thấy nhỏ bé như những khốn khó từng trải qua ở Thanh Thành.
Không có khe nứt nào con người không thể bước qua được!
Diệp Huyên xoay người rời đi.
VietWriter.vn
...
Thần Quốc.
Bên trong một cung điện, Tiểu Thất ngồi yên lặng, trước mặt nàng ta là Thượng Quan Tiên Nhi.
Thượng Quan Tiên Nhi nói: "Bệ hạ, người của chúng ta đã chuẩn bị kỹ càng!"
Tiểu Thất gật đầu: "Có thiếu sót gì không?"
Thượng Quan Tiên Nhi lắc đầu: "Không có. Chỉ là không biết đại thế giới Huyền Hoàng sẽ đến bao nhiêu người!"
Tiểu Thất nhẹ giọng nói: "Trận chiến đầu tiên, tất thắng!"
Thượng Quan Tiên Nhi gật đầu: "Nếu trận đầu thắng, với chúng ta mà nói, sĩ khí chắc chắn sẽ tăng mạnh, nhưng một khi thắng rồi, nhất định sẽ khiến đại thế giới Huyền Hoàng đề cao cảnh giác!"
Tiểu Thất khẽ gật đầu: "Biết".
Thượng Quan Tiên Nhi hơi thi lễ rồi xoay người lui đi.
Lúc bước đến cửa đại điện, Thượng Quan Tiên Nhi đột nhiên dừng lại, trước mặt nàng ấy không xa có một thanh niên đang đi thẳng đến!
Người đến chính là Diệp Huyên!
Nhìn thấy Diệp Huyên, Thượng Quan Tiên Nhi khẽ mỉm cười: "Chào Diệp thành chủ!"
Diệp Huyên hơi ngẩn ra, sau đó hỏi: "Cô là?"
Thượng Quan Tiên Nhi cười nói: "Ta là mưu sĩ bên cạnh bệ hạ, Thượng Quan Tiên Nhi".
Diệp Huyên hỏi: "Vậy Nam Cung cô nương kia đâu?"
Thượng Quan Tiên Nhi hơi do dự, sau đó nói: "Nàng ấy đã đến Đông Hoang giới rồi!"
Diệp Huyên hỏi: "Cô thay thế nàng ấy à?"