Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1769-1772




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1769: Ta Muốn Thiên Hạ Này An Bình


Thần Quốc lớn đến mức nào?
Không ai biết, chỉ biết là, cả Đông Hoang giới đều là địa bàn của Thần Quốc.

Thần Đô.


Thần Đô là trung tâm quyền lực của Thần Quốc, cũng là đô thành phồn hoa nhất của Thần Quốc, trong toà thành này có tới mười tám thần mạch!
Thần Đô không phải đặc biệt lớn, nhưng cả tòa thành tràn ngập hơi thở cổ xưa.

Mà ở trung tâm Thần Đô, có một bức tượng nữ cao tới trăm trượng, người phụ nữ chắp hai tay sau lưng, mắt nhìn sao trời, ánh mắt lạnh lùng.

Người này là người sáng lập Thần Quốc: Võ An Ninh!
Nghe đồn năm đó Đông Hoang giới có mấy trăm nước lớn nhỏ, chiến loạn quanh năm, là hoang giới hỗn loạn nhất trong tứ đại hoang giới.

Không chỉ có như thế, toàn bộ Đông Hoang giới còn có rất nhiều thế lực tông môn lớn nhỏ, có thể nói, Đông Hoang giới cực kỳ phức tạp và hỗn loạn.

Mà tình trạng này vẫn kéo dài liên tục cho tới khi vị Võ An Ninh này xuất hiện!

Vị nữ truyền kỳ này năm đó nói qua một câu: ta muốn thiên hạ này an bình.

Vì thế, bà chỉ mất không đến năm năm, thống nhất cả Đông Hoang giới, không chỉ có như thế, Thần Quốc là quốc gia duy nhất trong vũ trụ hỗn loạn mà hoàng quyền lớn hơn tất cả, bởi vì ở Thần Quốc, tất cả tông môn thế gia đều phải vâng theo mệnh lệnh của Thần chủ Thần Quốc.

Một thánh chỉ, khắp nơi trong đất nước, không ai dám không theo!
Đáng nói là, vị trí Thần chủ Thần Quốc không theo chế độ cha truyền con nối, mà là chế độ nhường ngôi!
Thần chủ tiếp theo của Thần Quốc đều do Thần chủ đời trước tự mình lựa chọn.

Mà người được chọn, cho dù là thực lực hay là thiên phú thậm chí trí thông minh, đều phải đứng đầu, bởi vì nếu không đủ xuất sắc, thì không thể thuyết phục đám đông!.


đam mỹ hài
Cũng bởi vì vậy, mỗi vị Thần chủ của Thần Quốc đều là yêu nghiệt trong số các yêu nghiệt.

Trước Thần Điện.

Một cô bé lẳng lặng đứng nhìn bức tượng Võ An Ninh ở xa xa, bên hông nàng có đeo một thanh kiếm.

.

Chương 1770


Ba ngày sau, trong tháp Giới Ngục.  

Bên trong tòa tháp, kiếm Trấn Hồn vẫn đang điên cuồng hấp thu kiếm ý của Diệp Huyên, lúc này, sắc mặt hắn vô cùng tái nhợt, khiến người khác nhìn vào thấy sợ hãi phần nào.  

Bởi vì suốt ba ngày vừa qua hắn đều điên cuồng cung cấp kiếm ý cho kiếm Trấn Hồn, quả thật tiêu hao quá nhiều sức lực!  

Đúng lúc này, kiếm Trấn Hồn đột nhiên rung bần bật, một luồng khí tức mạnh mẽ bỗng ào ra ngoài.  

Uỳnh!  

Diệp Huyên bị chấn động đến mức nhanh chóng lùi lại, sau khi dừng lại, hắn nhìn về phía thanh kiếm Trấn Hồn trước mặt, một giọng nói hưng phấn đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Tiểu chủ, ta đột phá rồi!”  

Diệp Huyên lập tức hỏi luôn: “Đạo Cảnh à?”  

Tiểu Hồn đáp: “Chính nó!”  

Dứt lời, nó bay đến trước mặt Diệp Huyên.  

Diệp Huyên nắm chặt thanh kiếm, ngay sau đó, một luồng sức mạnh tựa như thủy triều lập tức ào về phía hắn  

Diệp Huyên thoáng kinh ngạc: “Tiểu Hồn, đây là?”  


Tiểu Hồn nói: “Hồn lực!”  

“Hồn lực ư?”  

Diệp Huyên lại hỏi: “Ý là sức mạnh linh hồn?”  

Tiểu Hồn đáp: “Đúng vậy, đây chính là sức mạnh linh hồn, về sau tiểu chủ có thể mượn dùng sức mạnh linh hồn của ta. Luồng hồn lực này có thể tăng cường cho linh hồn của tiểu chủ, có rất nhiều chỗ hữu ích đối với tiểu chủ, ví dụ như trong lúc tiểu chủ thôi thúc phi kiếm, nếu có thêm sức mạnh linh hồn này, thì có thể khiến phi kiếm nhanh hơn trước đó rất nhiều! Ngoài ra, nếu linh hồn mạnh mẽ, thì cũng có thể giúp tiểu chủ chống lại được một vài công kích hệ linh hồn. Tất nhiên, quan trọng nhất chính là ta đã lợi hại hơn trước rồi!”  

Diệp Huyên cười hỏi: “Lợi hại thế nào hả?”  

Tiểu Hồn đáp: “Bây giờ ta có thể giết được cường giả Chứng Đạo Cảnh dễ như trở bàn tay, trừ phi linh hồn của bọn họ vô cùng mạnh mẽ, còn không thì ta có thể tách rời linh hồn của bọn họ ra khỏi thân thể! Ngoài ra, về sau nếu tiểu chủ dùng ta để đánh nhau với người khác, ta còn có thể nhiễu loạn hồn phách của kẻ địch, đó được gọi là Nhiếp hồn đoạt phách, nói tóm lại là, ta vô cùng lợi hại”.  

Diệp Huyên cười nói: “Tốt quá!”  

Tiểu Hồn tiếp lời: “Đa tạ tiểu chủ đã bồi dưỡng!”  

Diệp Huyên khẽ lắc đầu: “Nhóc con ngươi khách sáo quá rồi đấy! Mấy năm gần đây, ngươi cũng giúp đỡ ta không ít mà. Hơn nữa, giữa chúng ta không cần phải nhắc đến chữ cảm ơn này!”  

Tiểu Hồn trầm mặc một thoáng, sau đó mới nói: “Được!”  

Diệp Huyên cười cười, sau đó ngồi xuống hấp thu Thần Tinh!


Chương 1771


Ước chừng một lúc lâu sau, Diệp Huyên mới rời khỏi tháp Giới Ngục, sau đó tiến về phía Thần Quốc.  

Đối với nơi được gọi là Thần Quốc này, hắn vẫn luôn rất tò mò, bởi vì hiện giờ Thần Quốc vẫn quá mức thần bí đối với bọn họ!  

Diệp Huyên lại một lần nữa lẻn về phía tòa thành kia, sau khi thăm dò một lượt, hắn mới rời khỏi tòa thành và tiến về đô thành của Thần Quốc!  

Đô thành chính là trung tâm quyền lực của Thần Quốc, lần này hắn tới đó không chỉ để quan sát thực lực của Thần Quốc, mà còn để đi tìm đạo tắc!  

Sau khi tiến vào biên cảnh của Thần Quốc, Diệp Huyên liền phát hiện linh khí ở nơi đây dồi dào hơn mấy hoang giới khác rất nhiều, hơn nữa, giữa các sơn mạch đều có linh mạch, bên trong còn có cả một vài linh mạch tiên phẩm!  

Ở mấy hoang giới khác, các linh mạch hoang dã gần như đều đã bị mọi người vơ vét sạch sẽ rồi!  

Nhưng nơi này lại còn rất nhiều linh mạch hoang dã tới vậy, mà không hề có người nào cướp đoạt!  

Diệp Huyên cảm thấy rục rịch phần nào, nhưng hắn vẫn không hề làm như vậy.  

Bởi vì chắc chắn nơi đây không bình thường, ắt hẳn có một vài cường giả trấn thủ những linh mạch này.  

Còn nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn hiện giờ là tìm kiếm đạo tắc.  

Bởi vậy, Diệp Huyên không hề đánh chủ ý lên mấy linh mạch kia, cứ như vậy. Ba ngày sau, cuối cùng hắn cũng đã đặt chân đến đô thành của Thần Quốc.  


Diệp Huyên đứng trước cổng thành, tòa thành trước mặt không rộng lớn giống trong tưởng tượng của hắn, thậm chí còn hơi cũ kĩ, thế nhưng cả tòa thành đều bao trùm bởi luồng khí tức dày đặc.  

Nặng nề!  

Chắc chắn tòa thành này đã trải qua rất nhiều năm tháng nên mới tạo ra được cảm giác thế này!  

Diệp Huyên đang muốn lặng lẽ lẻn vào trong thành, nhưng đúng lúc này, lại có một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.  

Diệp Huyên: “…”  

Ngoại hình của cô gái kia ước chừng hơn hai mươi tuổi, tóc buộc đuôi ngựa phía sau, trên người nàng ta mặc một chiếc áo bào trắng tinh, còn trong tay đang cầm một chiếc quạt giấy. nho nhã nhưng chẳng hề mất đi khí khái hào hùng.  

Cô gái khẽ liếc Diệp Huyên đánh giá, rồi mới cười hỏi: “Ngươi là Diệp Huyên à?”  

Diệp Huyên gật đầu, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.  

Cô gái mỉm cười: “Chào, làm quen chút nhé, ta tên là Nam Cung Uyển”.  

Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi nói: “Chào, ta là Diệp Huyên, thành chủ Thần Võ Thành”.


Chương 1772


Nam Cung Uyển cười đáp: “Diệp thành chủ không cần cảnh giác nhiều như vậy, Thần Quốc chúng ta hiếu khách lắm, chắc chắn sẽ không hành động bất nhã với khách khứa. Tất nhiên điều kiện tiên quyết là vị khách kia cũng đến đây với ý tốt!”  

Diệp Huyên trầm giọng: “Sao các người lại phát hiện ra ta?”  

Nam Cung Uyển mỉm cười: “Có nhiều cách lắm!”  

Diệp Huyên khẽ thở dài, xem ra hắn vẫn đánh giá thấp Thần Quốc này rồi.  

Lúc này, Nam Cung Uyển đột nhiên lên tiếng: “Diệp thành chủ, nghe nói ngươi muốn tới đây để thăm thú và tìm hiểu về thực lực của Thần Quốc chúng ta. Bởi vậy, bệ hạ đã ra lệnh cho ta tới tiếp đón ngươi, đồng thời dẫn ngươi đi thăm thú vài địa phương chủ yếu của Thần Quốc”.  

Diệp Huyên nghĩ nghĩ một lát rồi nói: “Các ngươi đã có thành ý như vậy, khiến ta thật bối rối quá!”  

Nam Cung Uyển cười nói: “Diệp thành chủ nói đùa rồi. Nếu Diệp thành chủ đã dám một thân một mình đi tới Thần Quốc chúng ta, đủ để thấy thành chủ vô cùng can đảm. Nếu Diệp thành chủ bằng lòng, thì có thể cùng đi đi thăm thú vài địa phương tại Thần Quốc, còn nếu không thì có thể tự động rời đi, chúng ta tuyệt đối không ngăn cản!”  

Diệp Huyên hỏi: “Tại sao?”  

Nam Cung Uyển trừng mắt: “Chả tại sao hết!”  

Diệp Huyên lại im lặng một thoáng, sau đó mới gật đầu: “Vậy thì làm phiền Nam Cung cô nương rồi!”  


Nam Cung Uyển mỉm cười, nụ cười ấy tựa như đóa hoa nở rộ, vô cùng xinh đẹp!  

Diệp Huyên chân thành nói: “Nam Cung cô nương cười rộ lên trông rất xinh!”  

Nam Cung Uyển cười nói: “Đa tạ Diệp thành chủ khen ngợi, mời Diệp thành chủ đi theo ta!”  

Nói xong, nàng ta giơ tay ra tỏ ý mời, sau đó đi vào trong thành.  

Diệp Huyên cất bước đi theo.  

Trên đường phố.  

Diệp Huyên phát hiện ra thỉnh thoảng trên phố vẫn có kỵ binh đi qua, trên người bọn họ đều tỏa ra sát khí.  

Rất mạnh!  

Lúc những kỵ binh kia đi lướt qua người hắn và Nam Cung Uyển đều sẽ dừng lại, sau đó ngồi trên lưng ngựa tỏ ý thi lễ với Nam Cung Uyển, mà nàng ta cũng hoàn lễ.  

de-nhat-kiem-than-1772-0