*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mẹ kiếp!
Cuối cùng Kháo Sơn Vương này cũng không chịu được nữa rồi!
Nói thật thì ông ta cũng thấy không ưa tên người bảo vệ Thái Sơ này!
Con mẹ nó!
Không có việc gì làm đi ban phúc linh tinh, chẳng khác nào tên điên!
Đúng là không thể hiểu nổi!
Lúc này, người bảo vệ Thái Sơ kia đột nhiên biến thành một tia kim quang vạn trượng kéo về phía Diệp Huyên!
Ầm!
Lực lượng mạnh mẽ khiến thời không xung quanh vỡ nát.
Phía xa, sắc mặt Đồ rất bình tĩnh, khi kim quang bay đến trước mặt nàng ấy, nàng ấy đột nhiên mở lòng bàn tay, một thanh kiếm xuất hiện, sau đó, người nàng ấy khẽ run, biến thành một tia kiếm quang lao ra ngoài!
Vụt!
Kim quang vạn trượng kia đột nhiên vỡ tan, sau đó, một bóng người bị đánh bay.
Chính là người bảo vệ Thái Sơ kia!
Vào khoảnh khắc gã bay ra ngoài, một thanh kiếm phá không bay đi, chém thẳng về phía người bảo vệ Thái Sơ!
Con ngươi người bảo vệ Thái Sơ co lại, sắc mặt xám xịt!
Chiêu kiếm này quá mạnh, cũng quá nhanh!
Ông ta hoàn toàn không thể chống lại!
Vào thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, chính là Đại tế sư!
Đại tế sư chắp tay chỉ về phía trước, một tấm chắn máu đen xuất hiện.
Kiếm chém tới!
Oanh!
Lá chắn kia rung động dữ dội, vô số vết nứt xuất hiện, nhưng cũng không vỡ ra!
Lúc này, Đại tế sư đột nhiên vung tay áo, trong nháy mắt, hắc quang thoáng chốc càn quét!
Ầm!
Thời không chấn động, thanh kiếm kia cũng bị đánh bay!
Trước mặt Diệp Huyên không xa, Đồ mở lòng bàn tay, kiếm bay vào tay nàng ấy!
Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên thoáng chốc trở nên nặng nề!
Thật kinh khủng!
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy người có thể đỡ được chiêu kiếm của Đồ, hơn nữa còn không hề rơi vào thế yếu! Dù đây chỉ là một phân thân của Đồ, nhưng vẫn rất là khủng khiếp!