Sau khi quay về thư viện Quan Huyên, Diệp Huyên lập tức đi tìm Tiểu Tịnh, lúc này, Tiểu Tịnh còn đang tu luyện trong Tiểu Tháp!
Diệp Huyên cũng không làm phiền nàng ta, hắn thu hồi Tiểu Tháp, cũng không làm ảnh hưởng đến Tiểu Tịnh.
Diệp Huyên tìm một nơi yên tĩnh, sau đó bắt đầu tu luyện tâm pháp Vũ Trụ!
“Tâm pháp Vũ Trụ!”
Vào lúc Diệp Huyên đang muốn tu luyện, bút Đại đạo đột nhiên cất lời: “Không ngờ cậu lại lấy được tâm pháp này!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Huynh biết nó à?”
Bút Đại đạo nghiêm túc nói: “Tâm pháp này cũng là do ta viết ra! À không phải, là chủ nhân dùng ta để viết ra!”
Diệp Huyên đen mặt: “Sao trước kia huynh lại không nói?”
Bút Đại đạo đáp: “Cậu cũng đâu có hỏi!”
Diệp Huyên càng sa sầm mặt hơn!
Mẹ kiếp!
Bút Đại đạo này đúng là lúc nào cũng mang suy nghĩ tạo phản!
Bút Đại đạo nói: “Năm đó chủ nhân viết Vũ Trụ Thư này cho một người đặc biệt, không ngờ cậu lại có thể lấy được nó!”
Diệp Huyên hơi tò mò: “Người đặc biệt nào?”
Bút Đại đạo đáp: “Không biết!”
Diệp Huyên cau mày.
Bút Đại đạo nói tiếp: “Cậu điều động đạo ấn để tu luyện tâm pháp này đi, sẽ có điều bất ngờ đấy!”
Diệp Huyên sửng sốt, sau đó lập tức sử dụng đạo ấn, sau đó lại điều động tâm pháp Vũ Trụ. Ngay sau đó, con ngươi của hắn chợt co lại, vì hắn phát hiện dưới sự giúp đỡ của đạo ấn, toàn bộ linh khí trong Tiểu Tháp đều kéo về phía hắn tựa như thuỷ triều!
Diệp Huyên sửng sốt.
Bút Đại đạo nói: “Đạo ấn này có hơi thở của chủ nhân, cậu mượn nó tu luyện, tốc độ có thể nhanh hơn gấp mười lần!”
Nghe vậy, Diệp Huyên nhìn đạo ấn trong tay, hé miệng cười: “Đúng là bảo bối!”
Bút Đại đạo đáp: “Đương nhiên, thứ này không chỉ tượng trưng cho thân phận ở Đạo Môn mà nó còn là một cái chìa khoá!”
Chìa khoá!
Diệp Huyên cau mày: “Chìa khoá gì cơ?”
Bút Đại đạo không đáp!
Lúc này, Tiểu Tháp chợt cất lời: “Tiểu chủ, lập trường của bút Đại đạo này không được kiên định cho lắm, người phải cẩn thận, đừng để đến lúc chúng ta xảy ra mâu thuẫn với chủ nhân bút Đại đạo lại bị nó đâm một đao sau lưng!”
Bút Đại đạo: “…”
Diệp Huyên cười nói: “Tiểu Bút, ta cảm thấy hình như chúng ta đánh giá huynh hơi thấp! Huynh biết cũng nhiều chuyện lắm đấy!”