Bởi vì đó chính là Lục Tinh Hà!
Ông ta nhìn xuống hai người đi đầu, cuối cùng tập trung vào Kỳ Điện hạ: “Đạo Môn”.
Nàng ta gật đầu: “Đúng vậy”.
Lục Tinh Hà khẽ cười: “Không ngờ sau ngần ấy năm mà các ngươi vẫn chờ đợi tại đây, chưa từ bỏ ý định”.
Kỳ Điện hạ nhíu mày: “Ông nói gì?"
Diệp Huyên cũng tỏ vẻ hoài nghi.
Lục Tinh Hà cười: “Ngươi đến đây, không phải để nhổ cỏ tận gốc sao?"
Kỳ Điện hạ lắc đầu: “Vì sao ta lại phải...”
Nàng ta bất chợt nhíu mày: “Người diệt Thiên Uyên Tông năm xưa chính là Đạo Môn?"
Lục Tinh Hà: “Chẳng lẽ ngươi không phải người Đạo Môn?"
Kỳ Điện hạ lắc đầu: “Năm ấy có một khoảng thời gian ta không ở tại Đạo Môn”.
Đối phương nhíu mày: “Ngươi đến từ Đạo Môn ở Tả giới?"
Kỳ Điện hạ gật đầu: “Phải, nhưng ta không có mặt trong một khoảng thời gian rất dài”.
Lục Tinh Hà không nói nữa.
Kỳ Điện hạ hỏi: “Các ông đã vi phạm pháp tắc gì?"
Lục Tinh Hà phá ra cười: “Vi phạm ư?"
Kỳ Điện hạ: “Các ông hẳn đã làm trái quy luật nào đó nên mới bị Đạo Môn tiêu diệt”.
Lục Tinh Hà nhếch mép: “Nếu ta nói bọn chúng chỉ làm vậy để cướp bóc thì ngươi tin không?"
Kỳ Điện hạ không nói gì.
Cướp bóc ư?
Đến lượt Diệp Huyên lên tiếng: “Đạo Môn cướp của từ Thiên Uyên Tông?"
Lục Tinh Hà gật đầu: “Chính xác. Tất cả tài sản lẫn Thiên Đạo Thần Đồ đều bị Đạo Môn lấy đi!"
Kỳ Điện hạ: “Các ngươi có Thiên Đạo Thần Đồ?!"
Diệp Huyên tò mò: “Đó là gì?"
Kỳ Điện hạ: “Là tấm bản đồ do chủ nhân bút Đại đạo tạo ra, bên trong chứa một trận pháp rất đáng sợ. Không như các trận pháp thông thường khác, nó có thể được vẽ lên người, lấy thân làm trận, chỉ cần chạm nhẹ là trấn diệt chư thiên!"
Nàng ta thoáng dừng lại: “Nghe nói nó được vẽ nên bởi bút Đại đạo, vì vậy cũng mang theo khả năng tiêu diệt số mệnh nhân quả, đáng sợ vô cùng!"
Bút Đại đạo ư?