Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11514




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Huyên nhìn Hoang Yêu kia, không thể không nói, thực lực Hoang Yêu này quả thực rất mạnh!

Hai cao thủ loài người kia cũng không yếu, hai người liên thủ cùng nhau, Hoang Yêu kia đã bị trấn áp!

Sức lực Hoang Yêu kia rất mạnh, nhưng, tốc độ lại không nhanh, còn hai cao thủ loài người kia lại rất linh hoạt, tránh né tất cả đòn tất công của Hoang Yêu!

Không lâu sau, Hoang Yêu kia lập tức bị đánh bại rút lui, thấy tình thế không ổn, Hoang Yêu kia không đánh nữa, trực tiếp chạy thoát thân!

Mà hai cao thủ loài người cũng không đuổi theo!

Sau khi ngừng lại, gương mặt hai cao thủ loài người vẫn tươi cười.

Lúc này, hai người bỗng nhìn về phía Diệp Huyên.

Nhìn thấy ba người Diệp Huyên, hai người bỗng ngây người, sau đó, hai người lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, thấy vậy, sắc mặt lão Trương chợt thay đổi, đang định ra tay thì hai người kia lại kính cẩn thi lễ với Diệp Huyên: “Bái kiến viện trưởng!”

Hai người này, chính là từ thư viện Quan Huyên!

Diệp Huyên khẽ cười, thật ra, mới đầu hắn đã biết thân phận của đối phương rồi, bởi vì trước ngực trái hai người có đánh dấu thân phận của thư viện Quan Huyên!

Cũng may, đối phương nhận ra hắn, chứ không làm ra chuyện gì ngu ngốc!

Diệp Huyên cười nói: “Thanh Khâu đâu?”

Người đàn ông kính cẩn nói: “Ở Hoang Yêu Đình phía trước!”

Diệp Huyên nói: “Đưa ta đi gặp nàng ấy!”

Người đàn ông vội nói: “Được!”

Nói xong, hai người vội vàng cung kính dẫn đường!

Lão Trương nhìn Nam Du Du, vẻ mặt ngạc nhiên.

Nam Du Du cười nói: “Sau này ngươi sẽ biết!”

Nói xong, nàng ta không nói gì thêm, đi qua, đương nhiên, thật ra nàng ta cũng không biết gì cả!

Lão Trương im lặng một lúc, cũng vội đi theo!

Trên đường, người đàn ông phấn khích nói: “Viện trưởng, sao người lại đến chỗ này?”

Cô gái trừng mắt nhìn người đàn ông: “Ca ca, huynh thật ngốc, viện trưởng đến đây, chắc chắn là tìm viện thủ rồi!”

Người đàn ông khẽ cười: “Đúng đúng!”

Bọn họ đương nhiên rất tôn kính Diệp Huyên, bởi vì thư viện Quan Huyên đã thay đổi vận mệnh của bọn họ.

Diệp Huyên cười nói: “Các ngươi tên gì?”

Người đàn ông vội nói: “Ta tên Tiêu Khâm, đây là muội muội ta, Tiêu Nhiễm!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu, cười nói: “Huynh muội các ngươi cùng nhau gia nhập thư viện sao?”

Tiêu Khâm gật đầu: “Đúng vậy!”