Sắc mặt các cường giả trở nên xấu đi trông thấy.
Cổ Yêu Vương vội phân phó: “Giữ nó lại!"
Sau đó y lao ra ngoài.
Huyễn Yêu Vương kia giơ tay tung ra cú đấm, để quyền mang hùng hậu nện vào thân trụ.
Rầm!
Cây trụ có chiều hướng vỡ ra.
Cổ Yêu Vương thấy vậy thì tức tối thét lên: “Đồ ngu! Ta bảo ngươi giữ nó, không phải đánh nát! Ngươi...”
Lời còn chưa dứt, một luồng sức mạnh khủng khiếp đã lan tràn khắp bốn phía, khiến Huyễn Tinh giới nứt vỡ từng chút một.
Hàng loạt cường giả điên cuồng tháo chạy, không dám nghênh đón chính diện.
Năng lực này chỉ Cổ Yêu Vương và Huyễn Yêu Vương mới có, số còn lại đều chạy thục mạng.
Chừng nửa giờ sau, Cổ Yêu Vương nhìn Huyễn Tinh giới nay đã trải rộng vết mạng nhện với gương mặt tăm tối vô cùng.
Huyễn Yêu Vương thì phẫn nộ quát tháo khắp nơi: “Con người kia! Ra đây mà đánh! Đánh lén thì ngon lắm à? Giỏi ra đây tay đôi!"
Không ai đáp lời.
Cổ Yêu Vương ngẩng lên, âm trầm cất tiếng: “Bước ra đây nói chuyện, con người!"
Vẫn không có tiếng trả lời.
Khiến sắc mặt y càng thêm khó coi.
...
Tại căn cứ bí ẩn.
Nhìn Huyễn Tinh giới thành một đống hoang tàn, Diệp Huyên không kiềm được sự hưng phấn: “Nổ! Nổ nữa đi! Nổ chết chúng nó!"
Tần Quan lắc đầu: “Mới làm ra hai quả thôi, dùng hết rồi”.
Diệp Huyên chớp mắt: “Thì làm tiếp!"
Tần Quan cười ranh mãnh: “Có tiền không?"
Diệp Huyên im luôn.
Bây giờ hắn cũng thành người nghèo rồi!
Chiêm Đài Linh Nhi bỗng mở miệng: “Huyễn Tinh giới nơi nào cũng đầy tiền, chỉ cần chiếm được, muốn bao nhiêu Thần Tri Tinh cũng sẽ có!"