Tần Quan cười nói: “Đây là tin tức do tiểu đội thám hiểm của ta gửi tới, bọn họ tìm được một tinh vực chưa biết, ở đó, bọn họ phát hiện một di tích không biết thời đại nào, nhưng bọn họ không dám đi sâu vào trong, vì vậy, ngươi đi đi!”
Diệp Huyên nói: “Ngươi không đi sao?”
Tần Quan lắc đầu: “Ta thì không đi! Tổng viện còn có rất nhiều chuyện rắc rối, ta phải ở lại đây giúp Thanh Khâu cô nương!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được thôi!”
Tần Quan cười nói: “Cẩn thận chút!”
Diệp Huyên khẽ cười: “Hiện tại muốn giết ta, ít nhất phải có mười vị Thiên Tri Cảnh đến!”
Tần Quan lắc đầu cười: “Xem thần khí ngươi đi!”
Nói rồi, nàng ta xoè tay, một chiếc nhẫn chưa đồ bay đến trước mặt Diệp Huyên.
Diệp Huyên có chút kinh ngạc: “Đây là?”
Tần Quan cười nói: “Đn dược do Đan Thần luyện, có tác dụng trị thương, hiệu quả cực kỳ tốt!”
Nghe vậy,Diệp Huyên lập tức cảm thấy có chút kỳ lạ: “Lần này sao không nhìn thấy Đan Thần?”
Đương nhiên hắn nhớ Đan Thần, cô nương này lúc đầu ở Ngân Hà Giới đã giúp hắn không ít, hơn nữa, đối phương còn lập ra một Đan viện trong thư viện, là Viện thủ của Đan viện!
Tần Quan nói: “Nàng ấy đang luyện đan, đợi qua một thời gian thì sẽ mau chóng đến đây!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn nhận lấy nhẫn chứa đồ, sau đó nói: “Vậy ta đi đây!”
Tần Quan gật đầu.
Diệp Huyên quay người ngự kiếm đi, chớp mắt đã biết mắt nơi cuối tinh hà.
Tần Quan nhìn tinh hà, nhẹ giọng nói: “Đàn ông kiếm tiền, tốt lắm!”
Nói xong, nàng ta quay người rời đi.
…
Diệp Huyên vừa rời khỏi vũ trụ Tiểu Quan, mười mấy luồng hơi thở mạnh mẽ từ phía xa đã ập tới.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, lúc này, một cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Nhìn thấy cô gái, Diệp Huyên bỗng ngây người!
Cô gái cũng sửng sốt.
Diệp Huyên cười nói: “Thì ra là Thái Sơ Trăn cô nương!”
Người đến chính là Thái Sơ Trăn, tộc trưởng Thái Sơ Tộc!
Thái Sơ Trăn nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Diệp công tử, sao ngươi lại ở đây?”
Diệp Huyên cười nói: “Thư viện của ta ở đây!”
Nghe vậy, vẻ mặt Thái Sơ Trăn lập tức chùng xuống!