Tự giữ mạng đã khó, còn bắt đi cứu vũ trụ?
Ăn no rửng mỡ chắc?
Tương Liêm im lặng, quyết định không đôi co với Diệp Huyên nữa, bằng không lại tự khiến mình tức chết.
Nàng nhìn người đàn ông kia: “Đừng lãng phí thời gian nữa!"
Lời vừa dứt, sáu cường giả Tam Tri Cảnh đã vọt về phía ông ta.
Người đàn ông bình thản bước tới trước, vung thương lên.
Xoẹt!
Thương mang hình bán nguyệt bay ra.
Ầm!
Sáu cường giả Tam Tri Cảnh bị đẩy lui.
Sắc mặt những người còn lại kém đi trông thấy.
Người đàn ông nhìn sáu người kia, nói: “Cảnh giới của các ngươi giả tạo quá nhiều”.
Sắc mặt sáu người kia kém đi trông thấy.
Không ai nói gì mà lao về phía ông ta.
Người đàn ông khẽ xoay cổ tay, đâm về trước rồi tung người lên cao, nện cây thương xuống.
Ầm!
Thương mang bùng nổ đập vỡ tất cả.
Mũi thương lại đẩy sáu người kia đi, nhưng Người đàn ông không hề suy suyển.
Sau đó ông ta lại đâm thương tới như sấm cuộn.
Xoẹt!
Thời không bị rạch nứt.
Đồng tử một cường giả đứng đầu Quá Khứ Tông bỗng co rụt lại khi nhận ra mình chính là đối tượng của nhát thương này.
Nó quá nhanh! Quá mạnh!
Tuy kinh hoàng nhưng gã cũng không hề chậm chạp, ấn tay phải tới trước. Một tấm chắn khổng lồ xuất hiện trước mặt, từ trong người gã cũng tản ra sức mạnh vô tận ùa vào nó.
Bởi gã biết, nếu không ngăn cản được thì gã sẽ mất mạng!
Mũi thương đã đến!
Ầm!
Lá chắn kia vỡ tan tành, ngọn thương ầm ầm lao tới, thọc xuyên ngực tên cường giả Quá Khứ Tông.
Máu phun tung tóe!
Cây thương không dừng lại mà chém vào tên tiếp theo.
Ầm!
Tên cường giả Tam Tri Cảnh này bị uy lực của mũi thương đẩy bay đi vạn trượng.
Người đàn ông mặc đạo bào dừng lại, vung tay lên, gọi trường thương trở về.
Sắc mặt những người khác nhìn ông ta nặng nề vô cùng.
Quá mức khủng khiếp!