*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên nhíu mày: “Người Thiên Mệnh?”
Tiểu Bút trầm giọng nói: “Không phải người Thiên Mệnh mà ngươi nghĩ đâu, là người Thiên Mệnh thật sự, ở hệ ngân hà được gọi là nhân vật chính! Trước mắt, chỉ có ba người, thứ nhất là phụ thân ngươi, thứ hai là ngươi, còn có Vô Biên Chủ kia nữa… À không phải, Vô Biên Chủ nhiều lắm chỉ tính là một nửa thôi!”
Vô Biên Chủ: “…”
Tiểu Bút nói tiếp: “Nhân vật chính tiếp theo xuất hiện có nghĩa là nhân vật chính ngươi đây có thể sẽ không tồn tại nữa rồi!”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta có thể gi ết chết nhân vật chính tiếp theo khi hắn ta xuất hiện không?”
Tiểu Bút nói: “Ban đầu nếu cha ngươi cũng nghĩ như vậy, có thể sẽ không có ngươi rồi!”
Diệp Huyên ngây người: “Con trai ta?”
Tiểu Bút nói: “Chưa chắc chắn! Nhưng, cũng có khả năng!”
Diệp Huyên khẽ nói: “Đây chẳng phải là loại báo cha sao?”
Tiểu Bút: “…”
Diệp Huyên khẽ lắc đầu: “Không quan tâm chuyện này nữa! Cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên vậy!”
Nói rồi, hắn nhìn xung quanh, tinh không yên tĩnh, không một tiếng động!
Diệp Huyên ngồi xếp bằng, hắn mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn chứa đồ xuất hiện trong tay hắn!
Trong chiếc nhẫn chứa đồ này, có chừng ba trăm tám mươi triệu Đạo Tinh!
Ba trăm tám mươi triệu!
Toàn bộ là hắn có được từ Vương tộc ở Đạo Vực!
Ngoài ba trăm tám mươi triệu Đạo Tinh, bên trong còn có vô số các loại công pháp võ kỹ và thần thông chi thuật!
Nói chung, toàn bộ Vương tộc, đều đang ở trong tay hắn đây!
Hắn hiện tại, hoàn toàn không cần phải lo lắng vì tài nguyên tu luyện nữa rồi!
Lúc này, Tiểu Bút bỗng nói: “Ta vẫn kiến nghị ngươi sau khi đạt đến Trật Tự Cảnh thì hãy ngoài du ngoạn! Nếu không, bây giờ ngươi mà ra ngoài du ngoạn thì chắc chẳng còn trở về được mất!”
Trật Tự Cảnh!
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ngươi nói có lý!”
Như Tiểu Bút nói hiện tại cảnh giới của hắn vẫn còn quá thấp, nếu hắn đến Trật Tự Cảnh, thì sẽ khác hoàn toàn!
Bởi vì trật tự của hắn là trật tự bên ngoài!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên cất nhẫn chứa đồ, sau đó xòe tay, vô vàn kiếm ý Nhân Gian bỗng chốc ngưng tụ trong bàn tay hắn!
Kiếm ý Nhân Gian!