*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bút Đại Đạo tiếp tục nói: “Cho nên, ta không kiến nghị cậu lấy đi đạo pháp tắc này! Đương nhiên, chúng ta có thể đi gặp đạo pháp tắc này, để nó giúp chúng ta!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nó liệu sẽ giúp không?”
Bút Đại Đạo cười nói: “Điều này là chắc chắn! Cậu cũng không nhìn xem ta là ai? Nó dám không nể mặt mũi ta?”
Diệp Huyên cười ha ha: “Vậy đi thôi!”
Nói xong, hắn đứng dậy dẫn theo Hình Linh biến mất ở xa xa!
Mà ba người Lý Phúc thì vội vàng đuổi theo!
Chỉ chốc lát, mấy người Diệp Huyên đã đi vào trong tinh không của Nghịch Loạn Thành.
Diệp Huyên nhìn trước mặt cách đó không xa, sau đó nói: “Ngoài Hình cô nương ra, các ngươi đều lui ra đi!”
Ba người đám Lý Phúc nhìn nhau, sau đó cung kính hành lễ, lặng lẽ thối lui!
Hình Linh liếc nhìn Diệp Huyên, cười ngọt ngào.
Diệp Huyên nhìn vào trong tinh không, nói: “Tiểu Bút, khiến nó xuất hiện đi!”
Tiểu Bút khẽ gật đầu, sau đó nói: “Pháp tắc nơi đây, nhanh chóng hiện thân!”
Không hề có động tĩnh!
Diệp Huyên khẽ nhăn mày, bút Đại Đạo lại nói: “Pháp tắc nơi đây, nhanh chóng hiện thân!”
Vẫn như trước không hề có động tĩnh!
Diệp Huyên nhìn thoáng qua bút Đại Đạo: “Tiểu bút...”
Bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Nó không nể mặt ta!”
Diệp Huyên vẻ mặt bình tĩnh: “Xử nó?”
Bút Đại Đạo thấp giọng thở dài: “Ta bị nhốt mấy năm nay, những tên nhãi này nghĩ rằng ta bị thất sủng rồi! Thật là bút đi trà lạnh... Hiện thực a!”
Diệp Huyên: “...”
Đúng lúc này, một luồng sáng vàng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên cách đó không xa!
Cùng với ánh sáng vàng này xuất hiện, Diệp Huyên lập tức cảm nhận thấy một lực lượng mạnh mẽ dao động!
Pháp tắc chi lực!
Trong ánh sáng vàng, một bóng mờ xuất hiện, bóng mờ nói: “Bút Đại Đạo!”
Bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Vị bên cạnh đây là Diệp công tử!”
Pháp tắc nhìn về phía Diệp Huyên, sau đó nói: “Hắn chính là Vua Dựa Dẫm?”
Mặt Diệp Huyên nhất thời tối đen!
Bút Đại Đạo trầm giọng nói: “Hôm nay hắn đến là muốn chỉnh đốn vùng đất Hỗn Loạn!”
Pháp tắc trầm lặng một lúc lâu, sau đó nói: “Nơi đây không thuộc quyền hắn quản, còn nữa, ta chỉ nghe mệnh lệnh của chủ nhân!”