Chỉ nghĩ thôi đã đủ khiến người ta thấy kích động rồi!
Nhưng ngay lúc này, Cổ Thiên Đế đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Huyên phía xa.
Thấy ánh mắt của Cổ Thiên Đế, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyên!
Cổ Thiên Đế biết Diệp Huyên à?
Mọi người xung quanh đều tỏ vẻ nghi ngờ!
Lúc này, Cổ Thiên Đế đột nhiên cười khẽ nói: “Ngươi đến đây!”
Diệp Huyên thoáng do dự, sau đó đi tới trước mặt Cổ Thiên Đế. Cổ Thiên Đế quan sát hắn một lúc rồi nhẹ giọng nói: “Vì sao khí vận người thiên mệnh của ngươi lại phân tán hết rồi?”
Diệp Huyên cười đáp: “Có lẽ vì chủ nhân bút Đại đạo muốn đổi người!”
Cổ Thiên Đế sửng sốt, sau đó cười nói: “Ngươi có hứng thú tiếp nhận truyền thừa của ta và Diệp Đế giống tiểu tử này không?”
Nghe vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt!
Đưa cho hai người?
Không ngờ Cổ Thiên Đế này xem trọng cả Diệp Huyên?
Diệp Trần cũng hơi kinh ngạc, y quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên, trong mắt tràn đầy sự khó tin.
Ghen tị?
Y không thấy thế!
Người có thể được Cổ Thiên Đế xem trọng có thể là người bình thường không?
Diệp Trần y vẫn có khí phách và biết cách chấp nhận sự thật. Hơn nữa, dù có ghen tị cũng không được thể hiện ra vào lúc này, thể hiện ra bây giờ chẳng phải là bị ngốc à?
Nghe thấy lời của Cổ Thiên Đế, Diệp Huyên thoáng sửng sốt, sau đó lắc đầu cười khẽ: “Ta xin nhận tấm lòng tốt của tiền bối!”
Xin nhận tấm lòng!
Nghe thấy lời này, mọi người xung quanh đều hoá đá!
Từ chối!
Không ngờ Diệp Huyên lại từ chối truyền thừa của Cổ Thiên Đế và Diệp Đế?
Mọi người nhìn Diệp Huyên bằng ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Lúc này, Thị Ly bất chấp tất cả, nàng ta đi thẳng đến bên cạnh Diệp Huyên kéo tay hắn, nghiêm túc nói: “Ngươi biết mình đang nói gì không? Đây là truyền thừa của Cổ Thiên Đế! Là Cổ Thiên Đế đó!”