*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Huyên cảm thấy khá là tò mò nên quay đầu nhìn thử.
Bởi vì ngoài cha hắn ra thì người đánh nhau giỏi nhất trong Dương tộc chính là dì An, hiện giờ dì An đang bị một Thánh Quân kìm chân, vậy thì người vừa lên tiếng là ai đây?
Đúng lúc này, chân trời phía xa đột nhiên xuất hiện ánh sáng màu xanh, sau đó, một người phụ nữ chậm rãi bước tới.
Vừa nhìn thấy người phụ nữ đó, Diệp Huyên lập tức sửng sốt.
Hắn từng gặp bà ấy.
Thiên Tú!
Là tộc trưởng Hư Linh tộc từ thời cha hắn!
Nhìn thấy Thiên Tú, Đinh Thược Dược ở bên dưới cũng thoáng ngẩn người, tiếp đó khóe môi khẽ cong lên.
Tính kỹ thì Thiên Tú không phải người Dương tộc, hơn nữa vẫn luôn không ở Dương tộc, bởi vậy bà không ngờ Thiên Tú lại quay về.
Thiên Tú vừa ra trận thì một vài cường giả phía Dương tộc lập tức hào hứng hẳn.
Thiên Tú chính là cường giả nghịch thiên vào thời Thiên Mệnh!
Thực lực năm xưa của người phụ nữ này còn đỉnh hơn cả kiếm chủ áo xanh năm đó, ngay cả kiếm chủ áo xanh hiện giờ thì cũng phải kính trọng gọi bà ấy một tiếng Tú tỷ.
Thiên Tú liếc qua Diệp Huyên rồi nhanh chóng quay người nhìn về phía Cổ Thánh Quân đằng xa, thế rồi bà đột nhiên biến mất khỏi vị trí đang đứng.
Xoẹt!
Ánh sáng xanh vụt qua không trung.
Ở nơi xa, Cổ Thánh Quân hơi híp mắt, lão phất tay áo lên, lập tức có ngàn vạn ánh đao lao vun vút xuống bên dưới.
Đao tu!
Ầm ầm!
Ánh đao bất chợt vỡ nát, Cổ Thánh Quân lập tức bị đẩy lùi lại cả vạn trượng, đến lúc dừng lại được thì thanh đao lão nắm trong tay đã vỡ tung.
Cổ Thánh Quân nheo mắt, nhìn về phía người phụ nữ ở đằng xa đang chậm rãi bước về phía mình, vẻ mặt nghiêm túc hẳn.
Một bên khác, Diệp Huyên cũng nhìn về phía Thần Quân đang bày ra vẻ mặt nặng nề, cười nói: “So gọi người thế nào? Ta vô địch, các ngươi thì tùy!”
Ta vô địch, các ngươi thì tùy!
Hắn vừa thốt ra câu đó, sắc mặt của đám cường giả Dị Thần tộc sau lưng Thần Quân lập tức trở nên khó coi.
Hắn ta đang miệt thị Dị Thần tộc!
Thần Quân bỗng bật cười khẽ: “Thế ư?”
Diệp Huyên nhìn Thần Quân: “Đúng!”
Thần Quân cười nói: “Vậy hôm nay chúng ta hay so xem bên nào nhiều hơn!”
Sau đó hắn ta quay đầu nhìn