Đệ Nhất Hào Môn

Chương 5: Con gái thứ ba ?




Cô cũng biết trước được một phần về sự có mặt của Lục Trạch Thần trong cuộc họp lần này cô đã nhắc nhỡ bản thân rất nhiều lần không được mất tập chung, không được tức giận.. Anh cố tình chọn vị trí ngồi đối diện với cô vẻ mặt khiêu khích cao ngạo, thật sự muốn đấm vào mặt tên này mấy cái cho hả giận. Những người còn lại trong căn phòng cũng mấy ngạc nhiên, vợ chồng sắp cưới ngồi cạnh nhau là chuyện bình thường nên bọn họ nhanh chóng tiến hành cuộc họp

"Tôi muốn Phong nhị tiểu thư thuyết trình mở đầu dự án lần này". Cái giọng nói kiêu ngạo ra lệnh đó không ai khác là Lục Trạch Thần. Những con mắt bắt đầu đỗ dồn vào cô, bình thường là do Phong Ninh Diệp thuyết trình trước rồi Phong Ninh Kiều mới gợi ý sữa lỗi sau.

Cô đứng dậy cầm hai tờ giấy ghi đầy chữ, sắc mặt cô không hề tỏ ra một chút bối rối nào ngược lại tràn đầy năng lượng, tự tin bước lên chỗ bảng chiếu, khả năng giao tiếp lập luận của cô rất tốt, cả căn phòng ai nấy đều rất nghiêm túc tập chung vào nội dung cô đang nói, Phong Ninh Vi nhìn cô với cặp mắt đầy ngưỡng mộ và tự hào còn Phong Ninh Diệp mới nãy còn hết hồn lo cho cô không thể hoàn thành được tốt nhưng tình hình hiện tại thì hoàn toàn rất tốt anh cũng thở phào nhẹ nhõm, Phong Thuỵ Quân đương nhiên rất tin cậy đứa con gái này của ông trên môi ông khẽ nở một nụ cười tự hào nhìn cô. Riêng Lục Trạch Thần thì gương mặt vẫn một sắc thái, ánh mắt tràn đầy sự thích thú và tò mò về người con gái này, thật sự muốn biết phía sau vỏ bọc cứng ngắt kia cô là con người như thế nào.

Kết thúc phần thuyết trình của mình cô cuối đầu chào một cái quay về chỗ ngồi, ai nấy đều mỉm cười nhìn cô khen ngợi

"Phong nhị tiểu thư quả nhiên lợi hại như lời đồn.."

"Đúng vậy kế hoạch cô đưa ra hoàn toàn rất hoàn mỹ.."..



Cô liếc sang người đàn ông ngồi đối diện ngọt ngào nói "tôi có lợi hại như thế nào cũng phải cần Lục tổng chỉ dạy thêm tôi đúng không Lục tổng". Anh nhếch mép cười cười trả lời cô "được, nếu cô Phong muốn tôi sẽ nhiệt tình "chỉ dạy" cho cô". Cả căn phòng phút chốc trở nên có sát khí nặng nề nhưng rồi cũng kết thúc cuộc họp trước khi kết thúc Phong Thuỵ Quân nhân dịp mọi người đang thu xếp giấy tờ thì giới thiệu "À quên giới thiệu với mọi người đây là Phong Ninh Vi con gái thứ ba của tôi sau này sẽ gia nhập công ty mong mọi người chỉ dạy nó thêm" ông đưa tay về phía Phong Ninh Vi rồi nhìn sang mọi người, những người này cũng rất ngạc nhiên xì xào bàn luận, con gái thứ ba sao? Chẳng phải Phong gia chỉ có hai người con thôi à?... Dù thắc mắc như thế nhưng cũng không ai dám để lộ sắc mặt khó coi nào mỉm cười nói.

"Đương nhiên chúng tôi sẽ chiếu cố Phong tam tiểu thư rồi.."

"Con của Phong tổng quả nhiên toàn những thiên tài.."...Người này nối tiếp người kia nói một hồi cũng chào nhau rồi ra về, sắc mặt cô vô cùng bình thường cầm túi xách chuẩn bị ra ngoài thì một giọng nói khá mộc mạch nghe rất dễ chịu vang lên "Chị..sau này chúng ta.. làm việc vui vẻ được không chị.." Phong Ninh Vi rất sợ cô mỗi khi bắt chuyện với cô dù đã sắp xếp hết ngôn ngữ trong đầu rồi nhưng khi đối diện trực tiếp vẫn không khỏi bối rối, cô im lặng bước đi được ba bước mới nói "tuỳ cô" gương mặt buồn bã của Phong Ninh Vi phút chốc chở nên vui vẻ gật đầu cảm ơn lia lịa. Phong Ninh Kiều không ưa Từ Thiêu Như nhưng đối với cô em gái này cô không có ác cảm cho lắm. Bước ra khỏi cửa, một bàn tay nắm chặt lấy eo cô làm cô giật mình đấm mạnh vào ngực đối phương một cái "khụ..khụ cô định mưu sát chồng mình à" Lục Trạch Thần không nghĩ tiểu mèo hoang nhỏ này của anh lại phản ứng mạnh như vậy, bị đấm mạnh vào ngực anh buông ra một tay ôm ngực một tay vịnh vào tường. Lúc này cô mới nhìn rõ quả nhiên là tên biến thái này, đau chết anh. Cô lườm anh một cái chuẩn bị quay đi.

"Hôm nay tôi nhất định phải đưa cô về nhà.. cô đừng hiểu lầm chỉ là mẹ tôi hối thúc tôi quá thôi..". Thật ra anh đã đợi cô tự mình đến nhà anh, nhưng đã một tuần trôi qua vẫn không thấy bóng dáng cô đâu nên anh mới tham gia cuộc họp ở Phong thị nhầm lôi kéo cô về.

"Tôi biết rồi tan làm tôi sẽ sang nhà anh" dứt lời cô bước đi thật nhanh.

Anh khẽ cong môi cười ma mị "tôi nhất định sẽ tóm được em sớm thôi tiểu mèo hoang".