Đế Long Tu Thần

Chương 66: 66: Long Đế Buồn Muốn Chết




Đế Long có chết cũng không nghĩ tới Long Đế dám nuốt nàng vào bụng, mà nàng không hề đề phòng trực tiếp bị Long Đế hút vào trong miệng, rớt vào một vực sâu đen nhánh, một lực hút thật lớn hút nàng xuống dưới. Trong vực sâu ma khí hôi hổi, vách động đen nhánh mọc đầy thực vật không biết tên và cực kỳ nhiều dịch nhầy, cả cái động vừa ướt vừa rung chuyển, còn có từng tiếng rên thê lương vang lên. Đế Long chính mắt nhìn thấy những oan hồn lệ quỷ bị hút vào cùng nàng bị đánh vào trên vách động, sau đó bị thực vật trong động quấn lên hoặc dính lên dịch nhầy nhanh chóng tan rã.

Đế Long rơi xuống cực nhanh, liên tục quay vài vòng, nàng cố gắng ổn định cơ thể, vung đuôi lên, muốn phóng lên trên. Nàng mới vừa vọt tới chỗ yết hầu, đột nhiên yết hầu mấp máy kịch liệt, áp lực khổng lồ đè nàng xuống, toàn bộ không gian nhanh chóng thu hẹp, ép cho Đế Long phải đi xuống, nàng tức muốn hộc máu mà la lên: "Long Đế ngươi được lắm, tốt nhất ngươi đừng hối hận!" Nàng nói xong, trực tiếp lao xuống dưới.

"Ây da!" Bỗng dưng, trời đất quay cuồng, "Sơn động" vốn đi xuống vuông góc đột nhiên trở nên gập ghềnh, cong cong khúc khúc phập phập phồng phồng, Đế Long suýt nữa văng vào "vách động" có tính ăn mòn kia. Nàng vội vàng biến thành người, thu nhỏ cơ thể, tránh cho cơ thể cao lớn không cẩn thận liền đụng phải vách dịch nhầy có tính ăn mòn này. Đế Long tức giận đến muốn mắng người, từng làm Tiên Đế, mà để cho thực quản dơ như vậy.

Một lát sau, "sơn động" kia vuông góc trở lại, Đế Long thuận theo tự nhiên mà từ "sơn động" rơi ra, trước mắt không còn màu đen nhánh, mà là một màu xanh lục bát ngát, bên dưới là một cái hồ to lớn màu xanh, trên mặt hồ còn có rất nhiều thi thể hài cốt của người tu ma, có thể dùng mắt thường thấy những hài cốt trôi nổi trên mặt hồ đang nhanh chóng tan rã.

Dịch dạ dày! Đế Long kinh ngạc, cố gắng ổn định cơ thể trên không trung. Nếu nàng vọt vào dịch dạ dày nàng liền —— quá đau khổ! Chết hay không còn chưa nói, nhưng ghê tởm cũng đủ để nàng ghê tởm đến chết. Nàng lớn tiếng kêu lên: "Long Đế, ngươi là đồ ăn cháo đá bát! Ngươi dám nuốt lời không sợ sẽ bị sét đánh chết sao?"

Bỗng nhiên, một nguồn năng lượng từ trên vách dạ dày trào ra, bay thẳng đến Đế Long. Đế Long hoảng sợ, tức giận mắng: "Đồ vô lại!" Nàng nâng chưởng đánh về vách dạ dày của Long Đế, đồng thời mở ra Đế Long Thiên Nhãn điều tra tình hình cơ thể Long Đế.

"Bản đế nếu dám ăn ngươi, tất nhiên là có cách che giấu thiên cơ." Dứt lời, lại lần nữa thúc giục năng lượng đè Đế Long xuống, định đẩy Đế Long vào trong biển dạ dày của hắn.

Đế Long liếc mắt một cái đã nắm được toàn bộ tình hình trong cơ thể Long Đế, lập tức cười lạnh một tiếng. "Cơ thể bán tiên cũng dám nuốt ta, hôm nay ta sẽ khiến ngươi phải hối hận." Cơ thể bán tiên, có một chữ "bán", liền kém hơn chân chính "Tiên" cả vạn dặm.

Long Đế từng đợt từng đợt đánh ra năng lượng đánh ngày càng nàng rơi xuống thấp hơn, mắt thấy sắp phải rơi vào trong biển dạ dày mênh mông kéo dài mấy chục dặm kia. Đế Long cuối cùng cũng thấy rõ phía dưới dịch dạ dày là cái gì, nàng nâng chưởng đánh thẳng vào dịch dạ dày Long Đế, năng lượng to lớn mãnh mẽ bổ thủng dịch dạ dày mở ra một con đường. Đế Long liền chui vào con đường kia, thẳng tới đáy dạ dày. Đáy dạ dày có hai con đường, một cái thông đến trực tràng, đen láy sâu hun hút, bốc lên một mùi tanh tưởi. Một cái thì lại toả ra khí tức linh bảo, linh khí dồi dào. Đế Long lập tức nhắm ngay con đường tràn ngập linh khí vọt vào.

Hiện ra trước mặt Đế Long chính là một thế giới kỳ dị, nơi này ma khí lượn lờ, nhưng linh khí lại dày đặc, sinh mệnh tinh linh khổng lồ phủ kín toàn bộ thế giới. Nàng thả nguyên thần niệm lực xem xét, phát hiện trên bầu là sao trời bao la, dưới chân là một không gian hư vô, vô số tiên bảo linh bảo trôi lềnh bềnh giữa không trung, trong đó có một viên ngọc phát ra ánh sáng loá mắt, toả ra phước lành, linh khí hôi hổi mà treo trên trời cao. Nó treo ở đó, vô vàn sinh mệnh tinh hoa đang luân chuyển, từng đợt từng đợt đế khí lượn lờ trên mặt, tuy rằng chỉ to bằng móng vuốt của nàng, nhưng nàng cảm giác được rõ ràng viên ngọc kia ẩn chứa năng lượng cực kỳ lớn.

Đế Long liếc mắt một cái nhận ra đó là cái gì! Là long châu mà nàng chưa thể tu luyện ra được! Long châu, còn gọi là long nguyên, là bản mạng chân nguyên của rồng, sức lực sự sống, năng lượng phép thuật đều đến từ đó. Hai mắt Đế Long toả sáng, nhìn chằm chằm viên long châu, hai tay che lại chiếc miệng nhỏ của mình liều mạng cười trộm. Oa ha ha, nàng biết chắc con đường này nối thẳng đan điền Long Đế, đan điền của hắn nhất định có thứ tốt, lại không nghĩ đến đó là long châu! Còn là một viên long châu kèm đế khí. Ha ha ha ha, quá hời! Không phải về tay không a!

Long Đế cũng biết Đế Long xông vào đan điền của bản mình, đây là mạch máu của hắn, hắn không dám coi thường, trực tiếp thúc giục long châu áp về phía Đế Long, muốn lấy long châu luyện hoá Đế Long.

Long châu hùng hổ đè xuống, Đế Long giật mình, lập tức tập trung tinh thần, nàng hoá thân một con kim long nhào tới viên long châu.

Long châu hoá thành một con thanh long, trực tiếp lao vào Đế Long.

Đế Long lấy đế khí hộ thân, nâng lên móng vuốt thật lớn trực tiếp chộp vào trên đầu Thanh Long, mở rộng chiếc miệng khổng lồ dùng sức hút đế khí.

"Gàooo" "Thanh Long" gào lên, quay đầu táp tới Đế Long.

Đế Long nằm trên lưng "Thanh Long", mở bốn móng vuốt ra, làm như bạch tuột dùng sức quấn lấy lưng "Thanh Long", chết cũng không thả. Nàng ngại hút quá chậm, trực tiếp há to miệng cắn xuống, cắn lủng một lỗ liền dùng lực điên cuồng hút lấy, sinh lực sinh mệnh, đế khí, năng lượng khổng lồ bay vào miệng nàng. Long châu được tạo thành từ sự sống tinh hoa và năng lượng thuần khiết a, cho dù hoá thành hình dạng "Thanh Long", thì vẫn là cơ thể thuần năng lượng, không vảy không thịt, cho dù Đế Long chỉ có hai ba cái răng sữa chưa trưởng thành thì cắn vẫn không tốn một chút sức nào, cắn vào trong miệng là tan, linh khí, tinh hoa sinh mệnh và đế khí dồi dào, ngon đến mức mũi của tiểu Đế Long đều đang phồng to. Đúng là mỹ vị nhân gian, khó có thể diễn tả bằng lời!

Cắn, Đế Long càng ra sức gặm, cắn, ôm lấy "Thanh Long" gặm "Thanh Long".

"Gàoo——" "Thanh Long" tức giận rít gào, toàn thân lập loè sấm sét, trực tiếp lấy pháp lực đánh vào sau lưng.

Đế Long dùng sức bám chặt sừng của "Thanh Long", lấy đế khí chống đỡ pháp thuật mà Thanh Long đánh tới, trên miệng không hề nhàn rỗi vẫn tiếp tục gặm ăn.

"Con mẹ mày!" Long Đế mắng ra tiếng, cực kỳ tức giậc rít lên! "Thanh Long" nháy mắt hoá thành long châu định phóng lên cao, lại bị Đế Long gắt gao ôm vào trong ngực.

Đế Long thấy long châu muốn chạy, vội vàng mở to miệng ngậm chặt long châu, hàm răng sữa dùng hết sức cắn chặt không thả. Nàng sợ long châu ngậm chạy mất, còn dùng hai móng che miệng lại.

"Đ** mẹ ngươi!" Long Đế tức hộc máu chửi thề.

Đế Long dùng móng vuốt đẩy vào, liền hoàn toàn ngậm lấy long châu vào trong miệng, nàng khép chặt miệng, dùng móng vuốt bịt miệng lại, trong miệng còn không quên đáp trả: "a ong có ẹ."(Ta không có mẹ)

Mắt thấy Đế Long nuốt long châu của mình, Long Đế tức đỏ mắt. Hắn cắn chặt răng, ra quyết định tàn nhẫn, trực tiếp thúc giục long châu thâm nhập vào khoang miệng Đế Long, ý muốn gậy ông đập lưng ông đáp trả Đế Long, lấy long châu cắn nuốt năng lượng căn nguyên trong cơ thể của Đế Long.

Long châu trượt thẳng một đường từ yết hầu Đế Long trượt xuống. Ngay lập tức, Long Đế trợn tròn mắt.

Đế Long lại xoa xoa cái cổ, thở phào nhẹ nhõm, reo lên: "Viên long châu thật lớn, thiếu chút nữa làm ta sặc chết."

"Ngươi" Long Đế trừng to mắt, cứng lưỡi, tức giận đến mức toàn thân phát run, ngay cả nói cũng nói không nổi. Con nhóc này..... con nhóc này không máu không thịt thì lấy đâu ra lục phủ ngũ tạng, cơ thể của nàng giống như là một cái vũ trụ hư không mênh mông vô bờ, chỉ có từng viên Nguyên Thần lốm đốm bị đế khí quấn quanh đang trôi dạt trong "hư không", nó hoàn toàn chính là từ năng lượng tạo thành!

Long Đế chửi ầm lên: "Con mẹ nó!" Loại đồ vật này sao có thể tồn tại! Sao có thể tồn tại độc lập! Con nhóc này chỉ có nguyên thần và đế khí vậy mà có thể nghênh ngang lắc lư khắp nơi, vừa có thể dùng phép thuật, vừa có thể kháng được đòn tấn công của pháp thuật còn hơn là có cơ thể da dày thịt béo. Theo lẽ thường dưới tình huống này, chỉ còn lại nguyên thần sớm đã bị hai đòn pháp thuật của hắn bắn tan đi, sớm đã tan thành từng mảnh để hắn cắn nuốt luyện hoá. Hắn vốn tính cắn nuốt long châu của Đế Long, mà tình hình bây giờ chính là long châu của hắn lọt vào trong cơ thể Đế Long, nhưng... Con rồng này căn bản không có long châu, chỉ có hư không mênh mông và vô số nguyên thần lốm đốm đói khát. Mỗi viên nguyên thần lốm đốm đều bị đế khí bao lấy, bảo vệ không một kẽ hở! Vốn dĩ lấy năng lượng long châu của hắn là có thể luyện hoá toàn bộ nguyên thần lốm đốm, nhưng mà cô ta không có long châu vì thế đế khí bám vào trên nguyên thần, nguyên thần có đế khí bảo vệ. Hắn ngay cả một hạt cũng không chiếm được, ngược lại bị Đế Long hút đi năng lượng của long châu. Long châu của hắn tiến vào trong cơ thể của con nhóc này chính là lọt vào điên cuồng cắn nuốt.

Long Đế rùng mình, ngay cả sức mắng chửi người cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đế Long nằm trong đan điền của hắn, cắn nuốt năng lượng của hắn. Cái này gọi là gì? Trộm gà không được còn mất nắm gạo?

Đế Long nuốt long châu của Long Đế còn chưa đủ ngại, còn mặt dày tia các pháp bảo đặt trong đan điền, liền vươn móng vuốt chạy đến, muốn lấy toàn bộ pháp bảo của Long Đế.

Long Đế kích động lần nữa mắng to: "Đ** mẹ!" Lập dịch chuyển pháp bảo ra đan điền nắm trong tay.

Một nén hương(15 phút) trôi qua, long châu Long Đế liền biến mất. Giờ phút này hắn đã không còn sức lực sinh khí, sắc mặt đen kịt ngồi trong quan tài, long châu hoàn toàn biến mất, thọ nguyên của hắn cũng sắp hết. Đế khí là hắn cướp được, chỉ có thể phong ấn trong long châu, bây giờ, toàn bộ long châu, đế khí không còn gì.

Long Đế thoạt nhìn chỉ hơn ba mươi tuổi, vì mất đi long châu ngày càng già nua, tóc trắng xoá, khí huyết toàn thân mất hết, gầy yếu giống như một lão già gần đất xa trời. Long Đế hô hấp khó khăn, như đèn cạn dầu sắp tắt, hắn vẫn không cam lòng, vì cái gì đế khí của hắn chỉ có thể phong trong long châu, mà đế khí của Đế Long lại có thể gắn vào nguyên thần. Không giải đáp thắc mắc này, hắn chết không nhắm mắt. Nếu sớm biết được, hắn cũng sẽ không rơi xuống kết cục như thế này. Hắn hỏi: "Đế khí của ngươi sao lại gắn vào trên nguyên thần?"

"À, đó là bởi vì ngươi muốn cắn nuốt nguyên thần của ta, ta sợ long châu của ngươi ở cắn nuốt năng lượng của ta, nên ta đem đế khí ra ngoài bảo vệ nguyên thần", nàng thành thật mà đáp. Nàng vẫy vẫy cánh tay, đá chân, tiếp tục nói: "Ta cảm thấy hiện tại sức lực bản thân lớn không ít."

Long Đế trợn tròn hai mắt hỏi: "Đế khí của ngươi sao có thể bảo vệ nguyên thần được?" Hắn có thể vận dụng đế khí, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là giúp tu hành và gia tăng số phận, lại không thể lấy đế khí bảo vệ.

"Chẳng lẽ ngươi không thể sao? Ồ ——" Đế Long nháy mắt bừng tỉnh, kêu lên: "Đế khí là ngươi đoạt được, ngươi chỉ có thể lấy được đế khí, nhưng ông không cách nào dùng được."

"Thì ra là thế." Long Đế già nua cười thảm, dùng hết sức lực cuối cùng mang Đế Long từ đan điền ra bên ngoài cơ thể, hắn la lên: "Cút!" Cười đến vô cùng thê thảm. Hắn đoạt được đế khí, leo lên chức Tiên Đế, lại không ngờ rằng thế mà thua trong tay một con Đế Long khác, bị huỷ vì đế khí.

Đế Long bị Long Đế dịch ra bên ngoài đến góc trong cùng quan tài, liếc mắt một cái nhìn thấy Long Đế già nua, từng chiếc răng đang từ từ rơi xuống, cả người gầy trơ xương, làn da thô ráp như vỏ cây lâu năm. Đế Long khiếp sợ, kêu lên: "Ặc, ngươi không sao chứ?"

Long Đế suy yếu đến nỗi đầu cũng nâng không nổi, hắn rũ rượi ngồi xếp bằng ở kia, âm thanh già nua vang lên: "Cút mẹ mày đi!" Cơ thể đột nhiên hoá thành một con rồng già da bọc xương, nó cuộn tròn cơ thể nằm yên trong quan tài không nhúc nhích.

"Ặc!" Đế Long mắt trông mong nhìn lão long trút hơi thở cuối cùng, nhỏ giọng nói: "Là ông muốn giết ta nên mới chết." Nếu Long Đế không đưa long châu vào trong cơ thể nàng, nàng cùng lắm chỉ hút phần lớn, sẽ chừa cho Long Đế một ít giữ mạng. Đam Mỹ Hài

Đế Long đẩy nắp quan tài chui ra, đập vào mắt nàng là một màu đen kịt. Nàng phát hiện mình đang trôi nổi trong một không gian mênh mông, ở đây đừng nói hơi thở của sự sống, ngay cả tảng đá đều không thấy, nơi này và không gian vũ trụ không khác nhau lắm. "Đây là đâu vậy?" Nàng trợn tròn mắt.