"Không có cơ duyên nào mà không có nguy hiểm, không có ai mà ở trong sự che chở mà trở thành cường giả được".
"Nếu ngay cả nguy hiểm mà ta cũng không dám đối mặt thì còn nghĩ tới trở thành cường giả làm cái gì. Dù có nguy hiểm hay mất mạng thì ta cũng phải thử một lần. Cầu phú quý trong nguy hiểm".
Nghĩ xong, Triệu Viễn cũng không chần chừ gì nữa, liền đi tới Hắc sắc truyền tống trận.
Sau đó bước vào. Rồi một cảm giác như muốn xé nát toàn cơ thể Triệu Viễn ra.
Rồi sau đó Triệu Viễn bắt đầu hôn mê. Cảm giác cuối cùng trước khi hôn mê hẳn đi chính là vô cùng đau đớn.
Một ngày sau, Triệu Viễn tỉnh lại.
Không như trong tưởng đây là một bãi chiến trường hoang tàn đổ nát, hay một bí cảnh rộng lớn.
Mà hiện tại Triệu Viễn đang đứng trên một mảnh vỡ Đại Lục rộng khoảng 100m². Trung tâm mảnh Đại Lục đứng đấy một căn nhà gỗ chiếm đi khoảng ¼ mảnh Đại Lục này.
Điều đặc biệt nhất của căn nhà này là trên nóc đang có một quả trứng tỏa ra cửa thải hào quang.
Tuy có chút quỷ dị, nhưng Triệu Viễn vẫn là quan tâm tình trạng bản thân là chính.
Lúc này Triệu Viễn mới thử cử động toàn thân nhưng không phát hiện ra tổn thương gì.
Cũng bởi tò mà nên Triệu Viễn không kiểm tra gì thêm mà đi khắp màn Đại Lục này một vòng.
Không có gì đặc biệt, nếu có Triệu Viễn cũng chỉ phát hiện ra mảnh Đại Lục này đang trôi nổi trong không gian.
Xung quanh toàn là không gian loạn lưu và một loại khí mà tím đen. Hai thứ như đang muốn xé nát, ăn mòn, nuốt chửng mảnh Đại Lục này.
"Không lẽ đây là hồng mông tử khí, ta nhớ lúc nhỏ có vào trong tàng kinh các của gia tộc có ghi chép có một loại khí kết hợp giữa tử khí và hồng mông chi khí sinh ra hồng mông tử khí có màu tím đen".
"Chắc không thể lầm được, nếu phải thì số lượng hồng mông tử khí cũng có chút nhiều quá rồi".
"Rốt cuộc nơi này là nơi quỷ gì vậy".
— QUẢNG CÁO —
Triệu Viễn tự lẩm bẩm.
"Hồng mông chi khí được sinh ra cùng với vũ trụ này, nên độ quý hiếm của nó có thể biết được, cũng chỉ có ở nơi sâu xa nhất trong vũ trụ hay còn gọi là vũ trụ chi tâm mới có. Không lẽ đây là vũ trụ chi tâm".
"Không đúng, vũ trụ chi tâm không phải hình dáng này".
"Nơi đó không có ai có thể bày ra truyền tống trận, tuy ta tìm khắp xung quanh không phát hiện ra truyền tống trận nhưng nhất định là có, chỉ là bị ẩn giấu đi mà thôi, nếu không ta cũng không đến được nơi này".
"Kệ đi, dù sao cũng không ai tiến tới được vũ trụ chi tâm để hấp thu được hồng mông chi khí. Nhưng cũng có nhiều biện pháp hấp thu ra được hồng mông chi khí nên số hồng mông chi khí đã được hòa vào tử khí cũng không có gì lạ".
"Còn tử khí tuy cũng quý hiếm nhưng mỗi ngày số lượng tu sĩ chết đi cũng không phải ít nên số lượng tử khí sinh ra mỗi ngày cũng có một ít".
"Mà trước trận chiến đó, tử khí của mấy vũ trụ đó đều bị Minh Giới hấp thụ. Minh giới là nơi của quỷ tu sinh và Minh tộc sinh sống, nên mỗi một sinh mệnh được sinh ra trong đó đều có thể tu luyện được tử khí".
"Nhưng sau trận chiến đó Minh Giới bị hủy diệt, Minh tộc biến mất, quỷ tu cũng ít đi dần".
"Nên tử hòa vào trong khắp mọi nơi trong vũ trụ nên nơi mày có hồng mông tử khí chắc cũng là chuyện bình thường".
Hiện nay số người tu luyện quỷ đạo cũng ít đi, một phần do tử khí khan hiếm, một phần nữa là hiện nay cường giả ít chiến đấu nên cũng ít có người tử vong dẫn đến quỷ tu ít được sinh ra.
Quỷ tu là được sinh ra cũng rất khó khăn, đó là chấp niệm của cường giả sau khi tử vong còn sót lại, đó cũng là mặt trái của con người đó. Sau khi chấp niệm ngưng tụ thành linh hồn, do đã tử vong một lần nên sau khi linh hồn ngưng tụ cũng có thể nói người đó đã sống lại một lần nhưng cũng không còn hoàn toàn là người như đời trước đó. Bù lại thì rất dễ hấp thu tử khí rồi ngưng tụ thân thể.
Do đó là chấp niệm không cam lòng cò và mặt trái của người còn sống sót lại nên sau khi quỷ tu được sinh ra đa số chỉ thích giết chóc, tu luyện theo con đường cực đoan nên còn gọi những người đó như là tà đạo hay ma đạo nhưng không phải thực sự là một người tà tộc hay ma tộc.
Triệu Viễn tự hỏi, tự trả lời hay đang có ý nói cho người khác nghe thì cũng không ai biết được. Trong lòng mỗi người nghĩ gì chỉ có người đó tự biết.
Dù có bí thuật có thể đọc ra nội tâm của một người nhưng đó cũng chỉ có thể đọc ra một phần rất ít mà thôi. Không hoàn toàn biết được hết, trừ khi người đó tự nói ra.
Có người nói có thể dùng sưu hồn thì có thể biết hết mọi thứ của người đó. Nhưng không phải vậy, sưu hồn chỉ là phần ý nghĩ hay bí mật trong thước hải hay còn gọi là não bộ. Còn trong nội tâm thì khó mà có thể biết được, tuy nó luôn tồn tại trong mỗi người nhưng lại không nhìn và sờ thấy được phải cảm nhận mới có thể biết nó luôn tồn tại.
Lúc này Triệu Viễn mới có thời gian để ý kỹ không gian loạn lưu và hồng mông tử khí như vô cùng vô tận tiến tới rất gần như thể muốn nuốt chửng mảnh Đại Lục nhỏ bé này.
— QUẢNG CÁO —
Cũng như một con cừu con đang đợi một bầy mãnh hổ tiến tới ăn thịt vậy.
Nhưng thật kỳ lạ là không gian loạn lưu và hồng mông tử khí lại bị ngăn cản ở ngoài Đại Lục.
Nhìn mảnh Đại Lục này tuy rất nhỏ bé nhưng nó lại kiên cường, đứng vững, đối mặt trước gió bão, không ngại ngần gì.
Nhìn như mảnh Đại Lục này dường như có thể bị nuốt chửng bất cứ lúc nào nhưng đó vẫn vững vàng đứng đó.
Cũng chỉ có câu "nhỏ nhưng mà có võ" mới có thể diễn tả được tình huống này.
Triệu Viễn quan sát lại cho thật kỹ xung quanh chỗ mà không gian loạn lưu và hồng mông tử khí không không thể tiến thêm một chút vào Đại Lục thì kinh ngạc phát hiện.
Ồ..
"Chỗ này có chút kỳ quái à nha".
Sau đó thử dùng thần thức thăm dò.
"Sao lại có chấn động động của trận pháp ở đây nhỉ".
Triệu Viễn có chút không hiểu.
"Không lẽ mảnh Đại Lục này được bao phủ bởi một trận pháp để ngăn cản không gian loạn lưu và hồng mông tử khí".
Sau đó dùng thần thức dò xét lại và lần thì phát hiện thêm có phù văn kết hợp với với trận pháp.
Tuy mắt thường không thể nhìn thấy trận pháp, nhưng dùng thần thức dò xét kỹ thì lại phát hiện quả nhiên mảnh Đại Lục này được một trận pháp bảo vệ.
"Người bày xuống trận pháp này quả thực không hề đơn giản, nếu ta suy đoán không sai thì người này ít nhất cũng phải là một vị Thiên Đế hậu kỳ rồi thì mới có thể bày ra một trận pháp cao minh như vậy".
Bỗng hỗn độn đạo ấn lúc này lên tiếng.
"Trận pháp như vậy thì cao minh ở chỗ nào". — QUẢNG CÁO —
Triệu Viễn cũng không che giấu, nói.
"Ngươi để ý thật kỹ xem, mỗi khi không gian loạn lưu và hồng mông tử khí tiến tới gần trận pháp thì trận pháp tự động kích hoạt dẫn đến không gian loạn lưu và hồng mông tử chưa tiến tới trận pháp đã bị suy yếu. Khi không gian loạn lưu và hồng mông tử khí tiến tới trận pháp thì lúc này đã cực kì suy yếu nên trận pháp rất dễ dàng đã phân giải nó thành linh khí. Và số linh khí đó một phần cung cấp cho trận pháp để duy trì trận pháp có thể hoạt động bình thường, một phần còn lại cung cấp cho mảnh Đại Lục này".
"Trận pháp như vậy ngươi cảm thấy nó có cao minh không".
Từ đó có thể thấy Triệu Viễn nói cũng không có chút khoa trương nào hết
Hỗn độn đạo ấn nghe vậy cũng chỉ biết im lặng.
Từ lúc nhỏ tới lớn hỗn độn đạo ấn luôn ở trong cơ thể Triệu Viễn, mọi sinh hoạt cũng như mọi bí mật của Triệu Viễn nó đều biết.
Nó chỉ coi Triệu Viễn như là một tiểu tử không có kiến thức, chưa trải qua gió bão để đối đãi.
Nhưng hôm nay nó đã thay đổi cách nhìn, ngay cả một số thứ nó còn không biết nhưng Triệu Viễn lại có thể nhẹ nhàng nói ra như thể hắn không gì không biết.
Tuy là rất muốn hỏi Triệu Viễn tại sao lại biết những thứ đó nhưng lại có người hỏi trước nên hỗn độn đạo ấn đành im lặng.
Trong không gian yên tĩnh bỗng vang lên một giọng nói già nua cùng với đó là sự cỗ lão.
"Rốt cuộc ngươi là ai mà lại biết những bó mật này''.?