Chương 60: Giương Đông Kích Tây, Ve Sầu Thoát Xác
Cơ thể Ieyasu dần hồi phục, kể cả v·ết t·hương trên tay bị kiếm xiên qua cũng đã liền lại, từ từ sinh ra da non.
Cả 3 người lúc này nhìn nhau khẽ cười, cuộc chiến vừa rồi vô cùng khổ chiến. Xém chút nữa thậm chí còn hy sinh thành viên. Trong khi đã lên kế hoạch kỹ lưỡng. 3 người chợt nhớ đến lời nói của Lạc Giai, tuyệt đối không bao giờ được phép chủ quan. Âm thầm cảm thấy còn may mắn.
Ieyasu chính vì điều đó mà xém chút trả giá bằng mạng sống. Thậm chí cậu ta sống sót được cũng nhờ 2 chiêu thức mà Lạc Giai truyền thụ do Sayo thi triển, Bạt Kiếm Thức và Đâm Kiếm Thức.
Trong giây phút sinh tử của Ieyasu, Sayo đã ngộ ra điều tinh chuẩn trong kiếm pháp mà Alan đại ca truyền dạy. Nhờ sự tinh chuẩn mới chính xác đâm kiếm cứu sống được Ieyasu. Kiếm pháp của nàng lúc này tuy vô pháp so sánh với Lạc Giai nhưng đã đuổi kịp Tatsumi từ nhập môn đạt đến cảnh giới tiểu thành.
Trong lòng 3 người liền thầm cảm ơn Alan đại ca. Nếu không có Alan đại ca, họ cũng không thể trưởng thành sớm thế được.
Tatsumi liền lấy ra 1 cái bao đen đang dấu ở 1 góc, bên trong chính là xác c·hết của gã Orge. Tatsumi nhìn 2 người Sayo, Ieyasu:
“Tiếp tục kế hoạch.” Sau đó 1 mình Tatsumi phóng trở về. Nhanh chóng di chuyển đến phố Ingen quán Vạn An.
1 lát sau, nhìn thấy Tatsumi xuất hiện ở trước quán khẽ gật đầu. Lạc Giai lạnh lùng : “Các ngươi có vẻ không được thuận lợi.”
Rime đang ở 1 góc khác nhìn thấy Tatsumi xuất hiện cũng không quá bất ngờ. Kẻ này nàng đã thấy trong nhà của Lạc Giai.
Lạc Giai lúc này giả vờ đang làm việc nghe khách hàng gọi liền chạy đến nhưng lại bị té ngã xuống.
Rầm...rầm
Sau đó cơ thể run rẩy rất khó đứng dậy, đám người làm liền hết hồn, ngay lập tức liền xông đến đỡ Lạc Giai dậy. Yanda xông lên trước tiên liền choàng tay hắn qua vai từ từ dìu hắn lên 1 cái ghế.
Đám nhân viên nhìn thấy ông chủ của mình khuôn mặt tái mét, tiều tụy liền vô cùng lo lắng, đây là 1 ông chủ tốt. Không muốn hắn sinh vấn đề, 1 người lớn tuổi trong đám mở miệng nói với Yanda:
“Phu nhân, bà nên đưa ông chủ trở về nghĩ ngơi. Việc ở đây chúng tôi có thể quán xuyến được. 2 người không cần phải lo lắng quá.”
Lạc Giai nhìn quanh, khuôn mặt khổ bức thở dài liền nói:
“Vậy làm phiền mọi người.”
Sau đó Yanda và Tatsumi 2 người 2 bên dìu lấy Lạc Giai dần đi về lại căn cứ.
Rime ở 1 bên quan sát nhíu mày lẩm bẩm:
“Gã này thực sự yếu đến vậy sao?” Sau đó âm thầm đi phía sau 3 người.
3 người lúc này ghé vào 1 tiệm thuốc dọc đường. Mua 1 ít thuốc liền nhanh chóng tiếp tục di chuyển.
Rime liền ghé vào tiệm thuốc giả vờ hỏi người khi nãy mua thuốc gì, liền biết là thuốc cảm sốt. Cô ta khẽ lẩm bẩm: “Hắn ốm thật sao.”
Một lúc sau lúc này Lạc Giai đã về đến nhà, liền nằm vật vờ ở trên giường. Cơ thể vô cùng tiều tụy. Rime có thể nhìn thấy hắn không tự thay đồ được. Yanda đang thay đồ cho hắn.
Sau đó hắn liền nằm rên rỉ trên giường, sau khi uống thuốc liền th·iếp đi.
Ở trung tâm quảng trường phố Lund gần hoàng cung lúc này 1 bóng người mang theo áo khoác đen, mặt nạ sắt đang kéo theo 2 cái bao lớn màu đen đi trên đế đô.
Mọi người trên đường nhìn thấy hắn mang mặt nạ sắt, điệu bộ hung thần, ác sát, có chút sợ hãi vô thức tránh qua một bên. Hắn dễ dàng kéo 2 bao lớn vào trung tâm quảng trường.
Đến trung tâm quãng trường. Hắn lấy ra từ trong túi áo 1 lá bài Át Bích. Sau đó liền ghym nó lên bảng thông báo.
Có bảo an nhìn thấy hành động kỳ quặc của hắn liền đi đến muốn hỏi thăm. Liền thấy hắn ngay lúc đó thả tay ra khỏi 2 bao lớn màu đen. Quay mặt về phía đoàn người trên quãng trường hết lớn 1 tiếng vang dội cả quãng trường:
“Ta ... Át bích...khiêu chiến cả đế đô.”
Ngay sau đó liền phóng người đi nhanh chóng chạy trốn. Bảo an lúc này cũng giật mình. Lớn tiếng hét: “ Kẻ phản loạn.”
Sau đó q·uân đ·ội có mặt ở xung quanh cũng chú ý xông đến, đuổi theo bóng đen. Nhưng dòng người lúc này vô cùng đông đúc và chen lấn, bóng đen bị che khuất giữa lòng người, không thể nhìn thấy.
1 lúc sau cả đám liền nhìn thấy 1 chiếc mặt nạ sắt, 1 bộ áo choàng rớt trên lòng đường ở giữa đám đông. Bọn chúng nhận ra đã để đối phương chạy thoát.
Lúc này có người vì tò mò, tham lam liền mở 2 cái bao đen kia ra xem, muốn biết bên trong là gì. Vừa mở ra liền có 2 cái đầu lăn long lóc xuống. Hắn liền sợ hãi muốn ngất xỉu, mọi người xung quanh nhìn thấy cũng la lớn:
“A...a, có n·gười c·hết.”
Bên q·uân đ·ội nghe tiếng hét cũng giật mình liền vội vàng chạy đến bên đó. Khi nhìn thấy 2 cái đầu của Orge và Zank rơi ở 1 bên liền kinh hoàng giật thót.
Rime đang quan sát Lạc Giai một cách nhàm chán, lúc này chợt thấy người dân bên dưới đều đang xôn xao. Nàng bản tính tò mò, lại đang có chút khó chịu, liền đi xuống tìm 1 người tìm hiểu là chuyện gì đã xảy ra.
Khi nghe người kia nói ra sự việc nàng liền trợn mắt lẩm bẩm:
“1 người mang mặt nạ sắt, g·iết đội trưởng vệ binh và đao phủ ở đế đô, đây chẳng phải là kẻ mình muốn tìm sao.”
Sau đó lại quay đầu nhìn về phía Lạc Giai đang nằm nghĩ ở bên trên tự hỏi: “Chẳng lẻ là nhầm lẫn. Không được ta phải tự mình đi xem.”
Nói rồi liền phóng người đến phố Lund. Nàng muốn nhìn xem 2 kẻ bị g·iết hiện trạng như thế nào.
Nàng không biết hành động của bản thân đều bị Lạc Giai quan sát thấy, lúc nàng ta bỏ đi, khóe miệng Lạc Giai khẽ cong lên.
Rime lúc này đã đi đến phố Lund. Nhìn thấy chung quanh tràn ngập đông đúc người. Quân đội che chắn không cho xâm nhập.
Nàng đứng trước 1 tên tiểu đội trưởng rút ra trên người 1 tấm thẻ chìa đến trước mặt gã đó. Tên tiểu đội trưởng nhìn thấy chiếc thẻ liền sợ hãi. Nhanh chóng để Rime xuyên qua. Đây là 1 chiếc thẻ thân phận cấp thượng tá mà chủ nhân nàng đưa cho. Nhờ nó nàng có thể dễ dàng xuất nhập bên trong q·uân đ·ội.
Nàng len lỏi muốn nhanh chóng đến nơi có 2 cái xác. Ngay lúc cách mục tiêu chỉ còn 20m. Rime liền bị 1 áp lực vô hình ép tới. Nàng có chút sợ hãi muốn lui mình. Bình tĩnh liền nhận ra nguồn sát thế này không phải nhắm đến bản thân.
Nàng kiên cường cố gắng nhìn về nơi phát ra sát thế. Trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Vì nơi phát ra sát thế là 1 cô gái vô cùng trẻ tuổi xinh đẹp đến ngạt thở, nàng ta có 1 mái tóc dài màu xanh lam. Toàn thân bao phủ bởi trang phục quân nhân, không che dấu được vóc dáng nóng bỏng đến tận cùng.
Rime không dám tiến thêm nữa, chỉ có thể đứng đằng xa quan sát. Lúc này 1 giám định sư sau khi kiểm tra xong liền kính cẩn thông báo cho cô gái tóc lam:
“Tướng quân Esdeath, 2 người bọn họ là bị g·iết sáng nay. Trên cơ thể của Orge có dấu vết bị đấm thủng xuyên qua người, có lẻ đó là v·ết t·hương trí mạng, sau đó mới bị cắt từng phần cơ thể ra. Còn Zank thì kiểm tra thì ngoài việc cũng có vết đấm xuyên người thì phát hiện trên cơ thể có nhiều vết bỏng do lửa tạo ra, ngoài ra 2 chân có v·ết t·hương như bị mũi tên đâm xuyên qua. Có thể đây là do nhiều người gây ra.”
Esdeath khẽ gật đầu. Rime ở 1 bên cũng nghe được hết. Trong đầu làm ra phân tích. Lửa, có thể chính là đế cụ của Patrick, vết kiếm đâm có thể là cô gái tóc đen mang kiếm trong Dạ Hành, còn về cung tên thì không rõ ràng, dấu vết đấm xuyên cơ thể, Rime liền hoài nghi chính là tên mang mặt nạ kia. Đến cả Luiz cũng không chịu nổi nắm đấm của hắn. Trong lòng khẽ làm ra kết luận.
Chợt 1 tiếng cười vang lên làm nàng ta giật mình. Nhìn thấy người cười chính là cô gái tóc lam kia. Lúc này cô ta đang cầm trên tay 1 lá bài Át bích. Khóe miệng cong lên nụ cười tàn độc:
“Át Bích sao, haha, muốn tuyên chiến, vậy cứ việc đến, ta háo hức đợi ngươi.”
Nhìn thấy biểu cảm của Esdeath, Rime có chút khó chịu, sau đó dần lui ra khỏi đó, nhanh chóng trở lại chỗ quan sát cũ.
Dùng kính viễn vọng nhìn vào tòa nhà bên kia, gã kia vẫn đang ốm nằm trên giường, cô gái tóc đỏ vẫn đang ở bên cạnh hầu hạ. Thầm thở dài, có lẻ bản thân đã nghĩ sai hướng.
Lúc này ở bên ngoài đế đô về phía đông, 3 bóng người đang di chuyển giữa rừng rậm. 1 người anh tuấn, ánh mắt có thần, 1 người xinh đẹp tuyệt mỹ, mái tóc đỏ rực, 1 cô bé tầm 8,9 tuổi đang ở trên vai của người thanh niên kia. 3 người này bất thình lình lại là 3 người Lạc Giai, Yanda và Anna. Vậy Lạc Giai và Yanda đang ở đế đô là ai?.