Chương 57: Ngủ Chung
Lạc Giai lúc này đi ra khỏi phòng của hắn. Di chuyển đến căn phòng họp bí mật ở trong tòa nhà căn cứ. Sau đó bắt đầu truyền âm gọi 5 người nhóm Cards đến phòng họp.
Khi mọi người tập hợp đông đủ. Nhìn khuôn mặt có chút nghiêm túc của hắn. Yanda liền hỏi:
“Có chuyện gì xảy ra, không phải nói là tối nay sẽ đi ra khỏi đế đô sao.”
Lạc Giai liền lắc đầu:
“Kế hoạch sẽ thay đổi, trong hôm nay sẽ không đi được.”
Yanda khuôn mặt ngạc nhiên. Lạc Giai liền nói tiếp:
“Chúng ta đang bị theo dõi.”
Cả 5 người đều ngạc nhiên nhìn hắn. Trong đó Travis liền mở miệng:
“Là ai theo dõi.”
Lạc Giai nhìn Travis:
“Chính là đồng đội cũ của ngươi, cô gái tóc ngắn kia.”
Travis kinh nghi: “Cái gì, là Rime sao. Sao cô ta lại biết mà nghi ngờ chúng ta.”
Lạc Giai không đáp câu hỏi này. Để tìm thông tin của hắn thì có vô vàn cách đấy. Hắn lại tra hỏi Travis:
“Ngươi thực sự không biết nhiều về cô ta sao?”
Travis liền đổ mồ hôi, xua tay:
“Tôi thật sự không biết, tôi chỉ gặp cô ta mới hơn 1 tuần. Tôi ban đầu cũng chỉ biết cô ta có 2 dạng năng lực là chuyển v·ết t·hương và súng không khí.”
Lạc Giai gật đầu:
“Cô ta đang ở căn hộ đối diện, từ bây giờ, trừ Tatsumi và Yanda, cả 3 người Sayo, Ieyasu, Travis, không ai được đứng ở cửa sổ. Phải ở nơi mà bên ngoài không quan sát được.”
Sau đó hắn nói:
“Ta có 1 kế hoạch để qua mặt cô ta....”
Ieyasu liền hỏi: “Tại sao không trực tiếp g·iết cô ta?”
Nghe thấy câu hỏi của Ieyasu, Lạc Giai day trán, sau đó lạnh giọng nói:
“Hừ, g·iết cô ta, ta dám đảm bảo, tối nay cả bọn chúng ta đều chạy không thoát. Cô ta có thể nghi ngờ, theo dõi ra chúng ta, phía sau cô ta rõ ràng không bình thường.”
Nhìn thấy Ieyasu có chút hiểu ra.
Hắn sau đó liền kể ra kế hoạch của mình. 5 người nghe lời kể của hắn liền có chút gật đầu vì thực chất kế hoạch này có tính khả thi rất cao.
Sau khi trao đổi xong xuôi. Hắn tới khu vực nghĩ ngơi của người làm. Hắn vốn để Anna ở chung với 3 người Fal đấy. Xuất thân bọn họ giống nhau dễ thân mật hơn. Khẽ gõ cửa tìm Anna. Nhìn thấy khuôn mặt Anna có chút háo hức hắn liền nói:
“Anna, trước mắt anh có chút chuyện cần giải quyết. Anh sẽ cố gắng trong 2,3 ngày nữa sẽ mang em trở về.”
Sau khi trấn an, ru ngủ cô bé, hắn liền ra ngoài trở về phòng.
Lúc trở về đến phòng, ở phòng hắn lúc này có 1 bóng người đang ở trong phòng. Nàng mang 1 bộ đồ ngủ màu trắng thoáng lộ ra vòng eo tinh tế, khuôn mặt hoàn mỹ nổi lên 1 rạng mây đỏ tạo nên 1 vẻ ngây thơ, thùy mị có thể làm đàn ông điên đảo. Mái tóc đỏ làm nàng thêm phần sắc sảo cá tính. Chính là Yanda nương tử rồi.
Vì để diễn 1 màn kịch đương nhiên với cái thân phận phu thê nên tối hôm nay cả 2 phải diễn màn kịch ngủ chung luôn đấy.
Lúc bàn kế hoạch, Yanda ngoài miệng thì từ chối nhưng lúc này không hiểu sao trong lòng lại có 1 chút thích ý khó nói thành lời. Nhưng quả thật là lúc này nàng vô cùng bối rối. Không biết xử lý tình huống này như thế nào.
Lạc Giai vì để đóng vai 1 trượng phu thành thục đành phải truyền âm cho nàng:
“Để ta đến.”
Hắn nhẹ nhàng liền mỉm cười đi đến bên cạnh Yanda mở miệng nói:
“Yanda, em thật đẹp.”
Yanda khuôn mặt lúc này đã đỏ au. Cúi gầm mặt không dám nhìn hắn. Chưa kịp phản ứng đã bị hắn bế ngang cả người, nhẹ nhàng ôm nàng đến trên giường.
Yanda lúc này đã nhắm chặt 2 mắt, vô cùng ngại ngùng không dám mở mắt ra. Lúc đặt nàng xuống giường, hắn lại nhẹ nhàng đặt lên má của nàng 1 nụ hôn. Làm nàng chân tay trở nên rụng rời, xụi lơ. Nàng có 1 cảm giác chuyện này không hề chân thật.
Nhìn thấy biểu cảm của Yanda, Lạc Giai cũng cười trộm. Cô gái này đôi lúc cũng có mặt vô cùng đáng yêu. Trêu ghẹo Yanda cũng rất thú vị đấy.
Sau đó hắn đến bên cạnh cửa sổ nhẹ nhàng kéo rèm cửa sổ lại. Chữ “Thấu” vẫn đang biết rõ việc Rime đã nhìn thấy các hành động của hắn.
Hắn sau đó đến bên giường, nhìn Yanda đang nhắm tịt mắt, cười trêu chọc:
“Mặc dù đã kéo rèm cửa nhưng cô ta vẫn thấy bóng của chúng ta hắt lên rèm cửa đấy, nên chúng ta phải làm thêm ít viêc nữa.”
Yanda liền hé mắt ra nói: “Việc gì?”. Sau đó lại đỏ mặt, vô thức lấy 2 tay che lại cơ thể.
Lạc Giai khẽ cười:
“Em đang nghĩ gì, chúng ta chỉ cần làm hành động ăn khớp để hắt lên rèm cửa là được.”
Yanda giọng nhỏ như muỗi đốt:
“Hành động?”
Sau đó nàng liền nghe thấy tiếng Lạc Giai cởi áo. Nàng không giữ được bình tĩnh co lại thân thể nói:
“Không được em chưa sẵn sàng.”
Lạc Giai lại cười, đương nhiên hắn không phải kiểu người đó rồi. Sau đó hắn liên tục làm động tác chống đẩy bên cạnh Yanda. Liên tục đều nhịp. Yanda đợi 1 lúc thấy bản thân chưa có việc gì, bên cạnh lại có tiếng hít thở của Lạc Giai, liền tò mò mở ra 2 mắt.
Nhìn thấy hành động của Lạc Giai liền kinh ngạc hỏi: “anh làm gì vậy?”.
Lạc Giai cười nhe răng: “chứ em nghĩ anh sẽ làm chuyện đó với em sao” ngay sau đó ra hiệu nàng nhìn nơi rèm cửa, nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trên rèm cửa nàng liền đỏ mặt, vì nó thật sự giống như nam nữ đang làm chuyện hoan ái.
Nàng có chút hiểu ra, nhưng trải nghiệm này thật sự hơi có chút thô thiển khó tiếp thu. Sau đó hắn lại bắt nàng thay đổi 1 số tư thế n·hạy c·ảm có thể làm cho đàn ông sa đọa để tiếp tục ghép cảnh. Tiếp tục gần 1 tiếng đồng hồ mới dừng lại.
Rime ở bên đối diện quan sát cũng có chút gật gù. Đàn ông được như vậy cũng là không tệ.
Sau khi diễn xong, Yanda ở 1 bên đã lặng thinh, không biết nói gì. Lại nghe hắn nói:
“Được rồi, giờ 2 ta có thể ngủ, trước mắt hôm nay em vẫn cứ ngủ bên cạnh anh.”
Nói rồi hắn đã nhắm mắt ngủ. Lạc Giai không phải không đề phòng trường hợp Rime và đồng đảng của cô ta, t·ấn c·ông trực tiếp vào bên trong nhưng chỉ cần bọn họ dám x·âm p·hạm vào căn cứ, chữ “Mệnh” của Lạc Giai sẽ lập tức có cảm ứng. Hắn cũng đã chuẩn bị đối sách cho tình huống đó.
Hắn có thể ngủ dễ dàng nhưng Yanda thì không như vậy, nàng là lần đầu tiên nằm bên cạnh 1 người đàn ông đấy. Hương vị nam nhân ngay bên cạnh làm nàng vô cùng luống cuống, trằn trọc cả đêm. Trong lòng khẽ nguyền rủa Lạc Giai vài tiếng. Đến gần sáng mới bắt đầu ngủ được.
Tối hôm đó trôi qua bình yên đúng như phán đoán của hắn, đối phương chỉ là nghi ngờ đến quan sát.
Hôm nay hắn và Yanda vẫn ra đường di chuyển đến số 781 Ingen, nhà hàng Vạn An của hắn. Đương nhiên Rime ngay lập tức liền đi theo, đối tượng chính của Rime chính là hắn.
Rime không hề biết rằng lúc cô ta đi theo Lạc Giai và Yanda. 3 người Tatsumi, Sayo, Ieyasu cũng nhanh chóng di chuyển ra ngoài theo 1 hướng khác.
Lạc Giai vẫn theo bình thường đến quán, đốc thúc nhân viên làm việc. Bản thân hắn cũng đứng bếp, chạy bàn liên tục, cơ thể đổ mồ hôi nhễ nhại như là 1 ông chủ gương mẫu. Cần mẫn cả ngày. Đến cả nhân viên trong quán cũng khuyên hắn không nên làm việc, chỉ cần quan sát.
Chiều tối hôm đó hắn trở về. Giữa đường đi hắn làm ra vẻ đi không được, hơi loạng choạng vì mệt mỏi. Sau đó được Yanda dìu vào trong nhà.
Rime quan sát thấy có chút nhíu mày. Nếu gã này là người mang mặt nạ kia, không lý nào lại yếu như vậy. Nàng lại tiếp tục quan sát đề phòng đối phương diễn trò.
Lạc Giai lúc này đã vào căn phòng họp bí mật của 6 người, lúc này hắn làm gì còn vẻ loạng choạng, mệt mỏi. Tinh thần vô cùng tốt. Hắn nhìn 3 người Tatsumi, Sayo, Ieyasu khẽ cười nhấp ngụm trà:
“Các ngươi đã điều tra ra hết rồi chứ.”
3 người liền gật đầu:
“Ngày mai có thể hành động. 3 người bọn em đã chuẩn bị kế hoạch chu đáo” sau đó liền kể ra kế hoạch tính thực hiện.
Lạc Giai khẽ cười:
“Tốt, cứ như vậy mà hành động.”