Chương 42: Đảo Chiều
Người sói nén sợ hãi nhìn lại. Lúc này nó nhìn thấy 2 cánh tay của tên kia không còn là màu thanh đồng nữa, mà hoàn toàn phát ra ánh kim màu vàng, nhìn như vàng đúc nguyên chất
Đệ nhất môn, Tầng thứ 3 Kim Thân
Nó quay người sợ hãi muốn bỏ chạy, 2 chân phát lực muốn phóng đi. Phát hết bản năng nguyên thủy để chạy trốn. Hướng ra cổng chính.
Nhưng nó vừa mới phóng người lên, hình ảnh sau cùng hắn thấy trong đời, chính là 1 cánh tay vàng kim, nhẹ nhàng xuyên qua đầu hắn như xuyên đậu hũ.
Nó rên rỉ lên mấy tiếng sau đó gục xuống, hoàn toàn tắt thở. Ở trạng thái này chỉ số sức mạnh nội tại của Lạc Giai hiện tại là 180.000 có thể dễ dàng ngược sát Gaia.
Lạc Giai nhẹ rút tay ra. Thân xác người sói khổng lồ cao hơn 2 m, dần dần rút lại, biến trở lại thành xác người bình thường. Đối với kẻ địch Lạc Giai không có lòng nhân từ. Huống hồ hắn có cảm giác tên người sói này còn ăn qua người, còn không ít.
Nhìn khung cảnh xung quanh, những người chơi trong sòng bài, người thì đã chạy ra ngoài, người thì núp ở 1 góc, may mắn là không có nhiều người b·ị t·hương.
Leone lúc này vô cùng kinh ngạc, há hốc mồm che miệng. Gã người sói vừa nãy làm cho nàng chật vật, không thể hoàn thủ. Nhưng trong tay gã đeo mặt nạ này lại không chống nỗi 1 hiệp, bị ngược như chó, à không tên kia vốn là chó.
Lạc Giai lúc này mới nhìn kỹ lại, ở trên đầu xác tên người sói chợt xuất hiện một chiếc răng bạc dần nổi lên, phía trên có hoa văn mặt trăng khuyết ẩn hiện.
Đây là thứ gì, hắn liền dùng chữ “Thấu” để quan sát. Nhìn sâu vào bên trong chiếc răng bạc, hắn liền nhìn thấy 1 con sói trắng tuyết khổng lồ vô cùng xinh đẹp đang đứng giữa hạo nguyệt tru lên 1 tiếng vang vọng trời đất.
Hắn khẽ nhẹ nói:
“Đây là 1 dạng năng lượng bản nguyên.”
Lúc này 4 người Yanda cũng đã xuất hiện đứng sau lưng hắn.
Hắn nhẹ nhàng bỏ chiếc răng bạc vào túi áo.
Quay người lại, hắn thấy được cô gái tóc hồng lúc này cũng đã bước vào trong, đang đỡ Leone đứng dậy. Hắn khẽ nói với cả 2:
“2 người đi tiếp viện 3 người kia đi. Chỗ này để ta xử lý.”
Cả 2 liền gật đầu sau đó nhanh chóng di chuyển ra ngoài.
Lạc Giai nhìn 4 người Yanda nói:
“Đã xử lý hết trên lầu chưa”
Nhìn thấy Yanda gật đầu, hắn dẫn theo 4 người bước đến bức tường dấu kín.
4 gã Korei đang ở trong căn phòng kín. Nghe thấy động tĩnh bên ngoài liền có chút sợ hãi. Nhưng nghĩ đến căn phòng này là hoàn toàn bí mật, trong lòng thoáng chút an toàn. Cả 4 tên nhìn nhau. Không dám lên tiếng.
Chợt lúc này có 1 tiếng kẹt vang lên, cả 4 tên liền sợ giật mình. Xong cả 4 tên trợn mắt nhìn thấy cánh cửa bức tường xoay kia đang mở ra. Cả 4 đều căng thẳng sợ hãi đứng dậy.
Xuất hiện trước mặt hắn lúc này là 5 kẻ đeo mặt nạ, khoác áo choàng đen.
Người đi trước của 5 người lúc này mở miệng cười nói 1 câu:
“Chào các ngươi.”
Gã Korei lúc này sợ hãi chỉ vào Lạc Giai nói:
“Các ngươi là ai?”
Lạc Giai mỉm cười nói:
“Bọn ta là nhóm Cards, bọn ta đến để đưa n·gười c·hết đi đúng giờ.”
Gã Korei liền hỏi lại:
“Nhóm Cards, n·gười c·hết?”
Lạc Giai cười, chỉ tay vào bọn hắn.
“Đáp đúng rồi, chính là các ngươi.”
Lúc này cả 4 tên Korei liền rút súng bắn liên tục vào đám người Lạc Giai. Sau đó cười lên tự mãn:
“Bọn ngu ngốc, n·gười c·hết chính là các ngươi.”
Xung quanh lúc này có tiếng kim loại ma sát vào nhau, khói đạn lan tứ phía.
4 gã Korei đang hưng phấn, lúc này liền nghe 1 tiếng loáng thoáng vào tai:
“Bắn đủ chưa?”
4 tên liền giật mình, ngay sau đó bàn tay cầm súng của cả 4 tên liền đứt lìa, máu phun tứ phía. 4 tên té xuống rên la đau đớn.
Khói bụi tan đi, nhìn lại 5 người Lạc Giai vẫn đứng yên, không ai bị tổn thương.
Gã Korei liền hoảng sợ, buộc miệng nói:
“Không, các ngươi không thể g·iết bọn ta.”
Lạc Giai liền cười khiêu khích nói:
“Tại sao lại không thể”
1tên đầu hói trong bọn mở miệng nói:
“Bọn ta là quý tộc đế đô, bọn ta có tiền, chỉ cần ngươi tha c·hết cho bọn ta, ngươi muốn bao nhiêu tiền cũng được.”
Lạc Giai nghe vậy khẽ vuốt cằm suy nghĩ nói:
“Được, các ngươi có bao nhiêu, nói ra ta nghe thử xem nào?”
4 người Yanda nghe Lạc Giai nói câu này có chút ngẩn ra.
Gã đầu hói như nắm được cọng rơm cứu mạng liền nhanh miệng nói:
“200.000 bảng, không 500.000 bảng.”
3 tên kia cũng gật đầu phụ hoạ.
Lạc Giai khẽ cười lên ha ha nói:
“500.000 bảng mà các ngươi nói nhẹ tựa lông hồng. Những người các ngươi nuôi nhốt như con vật bên dưới phải ăn những thứ ôi thiu, nhơ bẩn, bệnh tật thì chờ c·hết. Còn các ngươi lại làm giàu bằng mạng sống của họ.”
Gã hói liền điên cuống mở miệng nói:
“Bọn chúng chỉ là sâu bọ, sao có thể so sánh với quý tộc bọn ta, 700.000 bảng. Chỉ cần ngươi buông tha cho bọn ta.”
Lạc Giai liền ngửa đầu cười lên sau đó người liền động, tay xếp thành đao hạ xuống, gã hói liền b·ị c·hém thành 2, c·hết ngay tại chỗ máu văng tứ phía. Gằn giọng nói:
“Ngươi lầm rồi, đối với ta, bọn ngươi mới là sâu bọ. Còn bọn họ là con người. Ồ, không đúng rồi, sao lại để hắn c·hết dễ dàng như vậy.” Lạc Giai nói với giọng hơi thất lạc.
3 tên còn lại thấy cảnh này liền ngồi sụp xuống sợ hãi, quần bọn chúng đều trở nên ướt đũng, quỳ lạy xin tha mạng.
Đúng lúc này cửa hầm bổng nhiên mở ra, một gã ác hán, thân hình vạm vỡ, trên tay có 1 chiếc rìu chiến khổng lồ chợt nhảy lên. Hắn quét mắt nhìn quanh căn phòng khi thấy cảnh chung quanh chợt kinh nghi. Những người này là ai.
3tên Korei nhìn thấy tên này như thấy được cọng cỏ cứu mạng. Liền la lớn:
“Walter, ngươi đến thật tốt, mau ra tay g·iết bọn chúng cho ta.”
Lạc Giai thấy vậy liền cười nhạt:
“Hắn là hy vọng của bọn ngươi, haha.”
Lạc Giai chỉ vào Tatsumi nói: “Giết hắn”. Hắn muốn làm cho 3 tên này hoàn toàn tuyệt vọng.
Gã Walter không hiểu rõ nhưng nghe lệnh, liền dơ lên rìu lớn muốn chém tới bọn Lạc Giai. Nhưng sao đó hắn chợt trợn tròn mắt, vì bản thân như bị cái gì đó khống chế, không thể kiềm tỏa, sau đó hắn liền nhìn thấy bóng lưng của mình, đó là hình ảnh cuối cùng của hắn. Hắn bị Tatsumi dùng Bạt Kiếm thức chém bay đầu.
Nhìn thấy cảnh này 3 tên Korei đã hoàn toàn tái mét. Sợ hãi muốn ngất xỉu.
Lạc Giai quay lại nhìn 3 gã Korei trêu tức nói:
“Các ngươi yên tâm, các ngươi sẽ không c·hết dễ dàng đến như vậy.”
Chiến trường phía tây nam. Nếu Lạc Giai ở đây sẽ vô cùng kinh ngạc.
Lúc hắn rời đi, cục diện rõ ràng là cô gái Rime kia rõ ràng đã bị trọng thương, gần như không thể di chuyển. Thế trận là 3 người Akame đối chiến 1 cô g·ái g·ọi là Hồng Cơ kia. Tưởng chừng vô cùng dễ dàng. Đây là 3 người trong đó 1 người chỉ số 85.000, 1 người 70.000 và 1 người 30.000 đối chiến 1 người 70.000. Kết quả có thể dễ dàng phán đoán nhưng hiện trường bây giờ lại vô cùng bất ngờ.
Hiện tại, cô gái tên Rime nào có b·ị t·hương, đang sinh long hoạt hổ chiến đấu với Leone. Trên đùi không hề có 1 v·ết t·hương.
Cô ả Rime này không biết cơ thể cấu tạo như thế nào, cơ thể có thể nghiêng người tránh né thăng bằng 1 cách bất bình thường. Leone dùng bản năng sư tử t·ấn c·ông nhưng lại không chạm được vào góc áo của cô ta.
Ngược lại cô gái Rime này lại còn có thể sử dụng 1 loại pháo không khí, t·ấn c·ông Leone, làm Leone liên tục tổn thương phải dùng đến năng lực hồi phục.
Lại nhìn về phía Hồng Cơ lúc này đang đối chiến với Bulat. Cô ta cũng không hề có 1 tổn thương trên người.
Bulat lúc này cả người khoác lên 1 bộ áo giáp màu xám che kín cả đầu và thân hình, trên tay cầm 1 thanh kích lớn đang đối chiến với Hồng Cơ. Về hình thể mọi thứ bề ngoài đều áp đảo Hồng Cơ nhưng không hề chiếm được thượng phong.
Cô gái Hồng Cơ kia mang 1 chiếc áo sườn xám chạm rồng, chiếc áo này không phải làm bằng vải mà giống như bằng kim loại. Va chạm với giáp của Bulat qua lại, hỏa mang tứ phía không rơi thượng phong. Kinh khủng là chiếc áo này lại còn có thể tự hộ chủ. Gần như tự động ngăn chặn hết đòn t·ấn c·ông. Làm Bulat nhíu mày, vô cùng khó xử.
Kinh hãi hơn là Bulat phát hiện cô gái này dường như không có dấu hiệu linh lực đi xuống. Còn biết sử dụng âm công và võ thuật, thân pháp và chiêu thức vô cùng linh hoạt.
May mà giáp của hắn bảo vệ ít chịu ảnh hưởng của âm công. Nhưng kéo lâu dài thì hắn biết, hắn sẽ bại trận. Từ thuở bình sinh, đây là trận chiến khó khăn nhất của hắn.
Cô gái tóc hồng lúc này đang đối chiến với gã tóc nâu da trắng bạch, mắt đỏ gọi là Travis. Hắn sau lưng mọc ra 1 đôi cánh như bóng tối tạo thành, khá giống cánh dơi. Có thể bay giữa không trung, tránh khỏi những phát súng liên thanh của cô gái tóc hồng.
Thỉnh thoảng gã còn sử dụng năng lượng bóng tối để kiềm chế chuyển động của cô gái tóc hồng, sau đó dùng 1 loại sóng âm từ miệng t·ấn c·ông vào tinh thần của cô gái tóc hồng. Làm cô gái tóc hồng tinh thần nhiều lần đau đớn, liên tục dính tập kích. Chỉ có thể tập trung đề phòng đối thủ.
Còn Akame lúc này đang đuổi theo gã Luiz, nhưng mỗi nhát chém của nàng đều bị hắn dễ dàng tránh được. Akame liên tục vung kiếm chém, nhưng thỉnh thoảng lại có chút dè chừng. Kiêng kị 1 điều gì đó. Có chút bế tắc không phá được phòng thủ của đối phương.
Gần nơi đó trên mặt đất, 1 cô gái tóc tím, khuôn mặt xinh đẹp, nhưng bây giờ hoàn toàn không có huyết sắc, trên bụng giờ có 1 v·ết t·hương rất lớn xuyên qua người. Không rõ sống c·hết.
Chuyện gì đã xảy ra!