Đế Chế Vĩnh Hằng
Cả nhóm thám hiểm bắt đầu nguỵ trang toàn bộ, riêng Tâm chỉ cần khử mùi bộ đồ bảo hộ của mình là xong. Sau 1 thời gian ngắn tất cả đã xong, đám giun được khoát lên toàn thân 1 lớp bùn mỏng, chỉ còn những cái chân bên ngoài cùng cái đầu để mở đường. Còn đám chuột thì chỉ để những cái chân bên ngoài, ngay cả mũi cũng giấu luôn tránh tiết lộ mùi. Vì cả giun và chuột không có lông nên lớp bùn sẽ được trực tiếp da tiết nước giữ ẩm để duy tri.
“Đi thôi các cậu” – Tâm ra lệnh.
Và thế là 4 giun mở đường, chuột Thủ lĩnh cõng lão đại 8 tuổi, 5 đàn em chuột đoạn hậu, 1 siêu đội hình “Real Madrid” bắt đầu tiến về phía mạch nước ngầm.
Đoạn đường từ vị trí nguỵ trang đến mạch nước ngầm khoảng 4 km, với khả năng mở đường của giun quế thì trong vòng 2 giờ sẽ đến.
Vì quỹ đạo hành tinh cùng các điều kiện phương vị hành tinh mới hoàn toàn thay đổi nên thời gian ngày đêm, năm tháng,… của hành tinh trước đó không thể áp dụng, về cái 8 tuổi của Tâm là dựa trên mức đo phát triển tế bào, xương cốt, yếu tố sinh mệnh,… theo thước đo của Trái Đất chưa huỷ diệt. Thời gian trong bộ đồ bảo hộ chỉ mang tính ước lượng.
Sau gần 1 giờ 45 phút đi đường thì Tâm khoát tay yêu cầu nhóm thám hiểm dừng lại, khoảng cách mạch nước ngầm còn 500 m.
“Thủ lĩnh, cậu ngửi thử xem có nguy hiểm trong vòng 2 km quanh đây không nào?” – Tâm ra lệnh cho chuột Thủ lĩnh ở bên dưới.
Rất nhanh chuột Thủ lĩnh làm sạch mũi và bắt đầu trinh thám mùi.
“Lão đại cách đây không xa có rất nhiều mùi hỗn loạn, có mùi nước, mùi của tộc rết, tộc rắn và cả đám chuột kim nữa” – Thủ lĩnh nhanh chóng đưa mũi về 1 hướng.
Đầu não Tâm bắt đầu cùng hệ thống hỗ trợ phân tích rồi đưa ra phán đoán chớp nhoáng.
“Vậy cách đây tối đa 1,5 km có cuộc chiến 3 tộc trên đoạn mạch nước ngầm ở đó” – Tâm nhận định
“Lão đạ, nếu có đánh nhau thì chúng ta không thể đi tiếp, vì tộc rắn răng kiếm thường dùng mạch nước ngầm để di chuyển được nhanh hơn” – Già làng góp ý
“Nói như vậy nếu đi tiếp đến mạch nước ngầm chúng ta có thể gặp bọn rắn răng kiếm đang dùng mạch nước ngầm để di chuyển sao? Chúng ta không thể lấy được nước” – Tâm hiểu ý Già làng.
“Chúng ta đợi, khi nào bọn hắn đánh xong thì chúng ta sẽ qua lấy nước” – Tâm quyết định chờ đợi.
Chuột Thủ lĩnh tiếp tục ngửi mùi nhằm điều tra tình huống trận chiến, đám đàn em chuột áp sát phía sau, còn 4 giun quế cuộn tròn phía trước tiêu hoá khoáng chất đã ăn trong quá trình di chuyển.
Không biết bao lâu, Tâm đã nằm trên lưng Thủ lĩnh ngủ quên mất. Đến khi chuột Thủ lĩnh lên tiếng gọi:
“Lão đại bọn hắn đánh xong rồi, chỉ còn lại mùi độc rất nhiều của Rết đại vương, mùi máu thịt của 2 đám kia còn lại rất ít”
“Nè, cách đây 500 m đoạn mạch nước ngầm phía trước chúng ta có mùi của ai không?” – Tâm tỉnh ngủ hỏi Thủ lĩnh.
Khịt khịt mấy cái, Thủ lĩnh đáp: “Không có lão đại ơi”
“Vậy tốt rồi, chúng ta đi lấy nước nào” – Tâm vui vẻ ra lệnh lên đường.
Sau 15 phút, thực sự nhóm thám hiểm đã đến được đoạn mạch nước ngầm, tuy nhiên nước của mạch nước ngầm 1 màu hết “kỳ quái”.
“Lão đại, nước đã bị nhiễm độc của tộc rết, máu tộc rắn và cả nước hôi của đám chuột kim” – Già làng nhìn màu nước phán đoán.
“Cuộc chiến thật tàn khốc” – chuột Thủ lĩnh cảm khái.
Tâm bước xuống đến cạnh dòng nước ngầm, đoạn mạch nước ngầm này cao cỡ 24 m, rộng hơn 8 m, nước chảy từ hang tộc rết về phía hang tộc rắn. Lượng nước chảy cũng tương đối nhanh nhưng bây giờ nước đổi 1 màu “kỳ quái” thế này là đủ biết nơi chiến trường 3 tộc đã khốc liệt đến mức nào.
Tâm đưa tay trái xuống nước.
“Ting… Ting… nước có chứa nhiều tạp chất, hệ thống bắt đầu xử lý tinh lọc sau đó nén nạp lữu trữ”
Tiếng hệ thống của bộ đồ bảo hộ phát ra.
Sau 10 phút, khoang dữ trữ nước trên bộ đồ bảo hộ cũng đã được nạp đầy nước xử lý nén.
“Từng cậu qua đây, lão đại giúp các cậu uống nước sạch” – Tâm khoát tay bảo.
Lần lượt các thành viên chuột và giun trong nhóm thám hiểm được Tâm cho uống nước no thông qua 1 ống, đầu ra của bộ xử lý nước được tích hợp trên tay trái bộ đồ bảo hộ. 2 thành viên cuối cùng là chuột Thủ lĩnh và giun Già làng cũng được no nước.
“Chúng ta không có gì để có thể mang nhiều nước hơn về cho mọi người” – Tâm tiếc nuối.
“Lão đại không sao đâu, chúng ta có thể tiết ra nước để truyền qua da san xẽ cho đồng tộc” – chuột Thủ lĩnh nói.
“Giờ trở về thôi” – Già làng hứng phấn quay lại đường về
“Khoan đã, các cậu hãy trở về chỗ khi nãy đợi lão đại, ta muốn đến xem chiến trường bên đó sao rồi” – Tâm tò mò nhưng vẫn không quên an toàn đám đàn em.
“Không được đâu lão đại, nơi đó rất nguy hiểm, có nhiều mùi độc và không biết còn có tên nào ở đó không. Mùi loạn quá nên ta không phân biệt rõ” – chuột Thủ lĩnh cự tuyệt
“Đúng đó lão đại, chúng ta có nước rồi nên về hang thôi, nơi đó nguy hiểm lắm” – cả đám nhao nhao lên.
“Chắc do mùi hỗn loạn còn lại của chiến trường đó nên tộc rắn chưa phát hiện chúng ta, nếu còn ầm ĩ có thể họ sẽ phát hiện. Các cậu đông quá sẽ làm mùi chúng ta đến được cảm nhận tộc rắn, nên hãy về chỗ đợi lão đại đi xem chút sẽ trở lại cùng các cậu về hang.” – Tâm thuyết phục
“Lão đại, hãy để ta cùng Thủ lĩnh theo cậu” – Già làng góp ý
Suy ngẫm 1s Tâm đưa ra quyết định: “Ta cùng Già làng và Thủ lĩnh đi 1 chuyến, còn lại tất cả 8 cậu quay lại chỗ cũ đợi bọn ta. Nhớ xoá dấu vế và mùi trên đường bằng đặc tính phân rã đất của giun quế nha”
Cả đám còn lại không hiểu gì là đặc tính, chỉ lờ mờ hiểu là giấu đường đi bằng cách ăn đất của giun quế và đạp chặt đất của chuột chũi.
Khi 8 thành viên thám hiểm đã khép chặc lỗ đường đi đến thì chuột Thủ lĩnh cõng Tâm đi về hướng chiến trường. 1,4 km dọc theo mạch nước ngầm chỉ 25 phút là đến.
Chiến trường là 1 mãnh hỗn độn của máu, chất độc, xác rắn, xác rết, xác chuột. Máu chảy từng dòng 5 m xuống đoạn nước ngầm. Xác rắn màu nâu đen to 4 m dài hơn 20m. Xác rết màu vàng tối cũng bị đứt từng đoạn 12 m – 15 m hơi dẹp 3 m, từ lưng rết chảy ra từng dòng độc màu tím xanh về phía nước ngầm. Xác chuột thì đúng với chữ kim trong tên, tua tủa những kim màu nâu xám trên thân to 2 m tròn dài 3 m. Xác chết các tộc ngỗn ngang vô cùng, ước tính không dưới 300 con các tộc, phần nhiều là tộc chuột kim.
Nhóm 3 thành viên của Tâm sợ đến ngây người trước cảnh tàn khốc này. Giờ đây đã hiểu vì sao nước ngầm có màu “kỳ quái” rồi.
Sau thời gian ngây người, Tâm lấy lại bình tĩnh hỏi:
“Thủ lĩnh nè, các cậu có ăn được thịt bọn họ chứ? Đây có rất nhiều thức ăn đó nha”
“Lão đại, chúng ta không ăn thức ăn có độc, còn lại ăn được hết” – chuột Thủ lĩnh thật thà.
“Ha… ha… tốt quá, ta có thể nạp đầy bộ dinh dưỡng rồi. Nếu các cậu ăn được thì lão đại sẽ chọn thức ăn không có độc cho các cậu mang về dự trữ” – Tâm hi hi ha ha nhảy khỏi lưng Thủ lĩnh.
Bỗng nhiên, từ nơi xa có tiếng rít rào chứa đầy mùi độc chết chóc vang đến…