Đế Chế Vĩnh Hằng

Chương 23: Điên Cuồng Tàn Sát




Ánh mắt phún hoả dùng để giao tiếp trong lúc này. Chịu khó phiên dịch vậy…

“Grào… Tên Rết khốn kiếp. Mi đã giết hại rất nhiều đồng tộc của ta, gan rết mi lớn lắm rồi nhỉ, thương thế chưa lành, nhỏ bé đến đáng thương vậy mà dám giành lại lãnh địa từ tay của ta. Mi sẵn sàng cho cuộc tàn sát của ta chưa?” – Thủ lĩnh nhện điên cuồng gào rống.

Rết Vương vẻ bình thản đáp lời: “Ta chiến đấu không phải vì lãnh địa của ta, mà là lãnh địa này sẽ của lão đại. Chưa khôi phục thì sao, hôm nay ta sẽ cho ngươi chết, bọn ngươi cũng phải chết vì đã giết tộc đàn ta” vẻ mặt rết Vương giận dữ lên.

“Hay lắm, để xem đám rết còn chút hơi tàn bọn mi sẽ giết chúng ta thế nào? Tất cả xông lên xé sống bọn chúng cho ta. Grào…” – 1 tiếng rống mở màn cho trận chiến đẫm máu.

“Châm lửa, thủ vững phòng tuyến” – rết Vương hạ lệnh.

Lưu huỳnh được Tâm cho bọ phát sáng rãi thêm 1 lớp dày trước mép hào bẫy để khiến hiệu quả cảnh giác hào bẫy của bọn nhện mất đi.

Lửa màu xanh lam cháy lên khiến những tên nhện ở tuyến đầu “véo lông”.

“chút thủ đoạn này ngăn được tộc ta sao, xông lên cho ta. Grào…” – tiếng rống giận càng thêm lớn của nhện thủ lĩnh.

Sau đó hàng loạt tên nhện mạnh mẽ lao qua tường lửa.

Ầm… Ầm… xì… xì…

Lại thêm tiếng chấn động và tiếng kêu thảm của nhóm nhện lao qua tường lửa, hơn 20 tên nhện lọt hào bẫy khi mang theo lửa, kết quả là làm cháy lưu huỳnh dưới hào thiêu sống bọn hắn. Giờ đây bức tường lửa đã là 16 m, ban đầu bọ Trưởng theo lệnh làm 1 hào bẫy thật to 15 m để chống địch, thêm 1 m tường lửa trên mép hào nữa nên giờ lửa rất lớn đang thiêu sống hơn 20 tên nhện.

“Thật khốn khiếp, tên Rết khốn khiếp kia, đừng để ta bắt được mi, không ta sẽ rút tuyến độc ăn sống ngươi” – thủ lĩnh nhện giận dữ quát.

“Mau dùng tơ ướt san bằng đám lửa này cho ta” – hắn lại không cam lòng.

Hơn 150 con nhện đến bên dòng nước ngầm uống nước vào, sau đó quay lại trước tường lửa nhả tơ hòng dùng tơ ướt dập lửa tao đường xuyên qua.

Tâm và Thủ lĩnh từ sâu trong cửa thông đạo dẫn đến hang rắn đã thấy. Cậu phân phó cho chuột Thủ lĩnh: “Chúng ta đi nào, nơi này sẽ sớm bị huỷ diệt, chúng ta phải đến vị trí sẵn sàng chơi với tên to con đó”

Cả 2 rời đi. Sau hơn 15 phút, với hơn 150 con nhện hợp sức nhả gần như hết tơ của chúng mới tạo được 1 con đường xuyên qua tường lửa đến trước đội hình của nhóm rết Vương.



“Xé xác bọn chúng” – 1 tên xung phong tộc nhện lao lên.

Tiếp đó là 1 loạt 15 tên nhện khác lao qua.

“Giết…” – rết Vương ở ngay tuyến đầu, đánh bật tên xung phong.

Ngay sau đó cả nhóm chiến binh mạnh mẽ đánh lui 10 tên trong số còn lại. Ngay khi nhóm thứ 2 bên tộc nhện tấn công đên thì:

“Rút lui, bọn chúng hèn quá lấy đông khi dễ ít, thoát thân chờ ngày tái chiến” – rết Vương tỏ vẻ khiếp sợ ra lệnh cho các chiến binh rút lui.

Rất nhanh theo kế hoạch, 14 chiến binh chạy về các nhánh khác nhau có thông đạo dẫn đến hang nổ tung, theo sau mỗi chiến binh là hơn 20 tên nhện khác bám theo.

“Giết sạch chúng cho ta, để chúng sống sẽ có ngày chúng lại giết nhiều tộc ta” – thủ lĩnh nhện nhìn thấy chiến cục tất thắng nên ra lệnh truy sát.

Lúc này rết Vương vừa đánh vừa lui về thông đạo theo kế hoạch.

“Tên nhện to con, đừng để ta gặp lại mi, sẽ có ngày ta đốt sạch tộc nhân mi để báo thù” – rết Vương vừa né tránh vừa khiêu khích.

Mắt thủ lĩnh nhện loé sáng, hắn đã nhìn thấy trên thân rết Vương có vảy đánh vào không thể xuyên thủng được rất lợi hại, hắn ngoan độc:

“Mi sẽ không có ngày đó đâu, hôm nay tộc ta sẽ càn quét huỷ diệt hết lãnh địa mi”

“Xì…xì… Mi chưa giết được ta, chỉ dựa vào mấy tên tộc nhân này của mi thì không có cơ hội đó. Bọn hắn chỉ đáng làm đuốc sống như hơn 120 tên trước đó thôi” – rết Vương trào phún.

“Grao… ta sẽ cho mi hối hận vì dám làm hại tộc nhân ta”

Nhớ đến hơn 120 tộc nhân chết trong lửa của tên Rết đại vương khốn kiếp kia làm cho thủ lĩnh nhện tức giận vô cùng, hắn đích thân truy sát rết Vương nhằm giết chết và cướp vảy trên thân.

Với thân hình đã nhỏ bé lại cùng sự linh hoạt, rết Vương chặt vặt né tránh được hơn 10 lần tấn công bằng chân của thủ lĩnh nhện.

“Tên khốn kiếp, đừng để ta gặp lại mi, ta sẽ bắt tộc nhân mi làm đuốc sống” – rết Vương bỏ chạy về thông đạo.



“Mi thoát được sao, cho dù mi chạy đến đâu thì hôm nay là ngày chết của mi” – thủ lĩnh nhện nghe rết Vương muốn biến tộc nhân hắn thành đuốc sống đã điên cuống truy sát.

Trong thông đạo, rết Vương nhanh chóng duy trì khoảng cách với vẻ hoảng sợ để dẫn thủ lĩnh nhện và 1 đám gần 10 con nhện theo sau.

Tại hang nổ tung, từ khi nhóm Kim 1 trở lại đã vào vị trí phục kích.

Khi chiến binh đầu tiên dẫn hơn 20 tên nhện truy sát đến thì 1 loạt thạch từ cửa động rơi xuống, hơn 2/3 tên chết ngay cửa động, 1/3 còn lại bị nhóm 7 chiến binh phục kích tấn công giết ngay tại chỗ.

Chiến binh thứ 2 dẫn nhóm nhện truy sát đến thì bị rơi xuống hào bẫy lửa.

Đến chiến binh thứ 3 thì 1 loạt 11 chiến binh còn lại dẫn theo đám nhện đều đã đến. Theo đúng kế hoạch, cả nhóm chiến binh lao nhanh về bức tường đất hình cổ chai nơi thông đạo dẫn về hang. Ngay sau đó…

Ầm… Ầm…

1 trận nổ liên tiếp vang trời làm chấn rộng cả vùng đất này diễn ra. Hơn 40 quả trứng lửa chứa lưu huỳnh được bố trí trước đó bởi bọ Trưởng, đã cùng lúc phát nổ, ngọn lửa màu xanh lam xông thẳng theo thông đạo nhánh đến tận hang rết. Còn bên này, với thiết kế hình cổ chai, lửa xanh lam bị chặn đứng bởi bức tường đất.

Gần 300 tên nhện bị diệt trong 1 lần nổ tung rung động lòng đất này, đây quả thực là 1 cuộc điên cuồng tàn sát vĩ đại, chỉ 21 chiến binh đã hạ gục gần 300 tên địch trong 1 lần.

Tại nơi xa, thông đạo dẫn đến hang rắn, thủ lĩnh nhện và đám nhện truy sát rết Vương đã cảm nhận được chấn động khủng khiếp cùng sức nóng ngay phía sau. Hắn đã đoán được kết cục của tộc nhân của mình. Hắn điên cuồng

“Rết đại vương, hôm nay ta phải giết mi để báo thù cho toàn bộ tộc nhân ta. Grào…”

Điên cuồng truy đuổi, rết Vương tăng tốc uốn lượn theo thông đạo. Để tránh thủ lĩnh nhện phát hiện phương hướng nên Tâm đã cải biến thông đạo vặn vẹo.

“Chạy đi, chạy đến tận cùng tầng đất này ta cũng phải giết mi” – vừa đuổi thủ lĩnh nhện vừa tức giận.

Thông đạo tuy dài hơn 8 km (5 km đã đến hang rắn nhưng để đánh lạc hướng nên vặn vẹo ra tận 8 km) cũng chả mấy chốc đến gần cuối. Khi còn 500 m nơi uốn cong cuối cùng thì bên này Tâm và Thủ lĩnh đã ra tay phá nát vách thông đạo nối liền hang rắn, rồi cả 3 lao vào chỗ “bí mật”.

Thủ lĩnh nhện vừa qua khúc uốn cong thì mù mịt đất không nhìn rõ chỉ thấy 1 điểm sáng to lớn và cảm nhận mất đi chấn động do chân chạy của rết Vương nên nghĩ rằng rết Vương đã lao ra hang đó, vì thế lao theo.

Nơi tận cùng hang rắn răng kiếm 1 thông đạo bị đánh thủng cùng 1 đám nhện đất siêu bự điên cuồng. Tộc rắn răng kiếm sẽ thế nào trước “món quà” bất ngờ này…?