Để Ba Ba Dạy Con Đánh Lộn

Chương 9




Ngoài đường người đông kín mít, thỉnh thoảng lại thêm tiếng cãi cọ âm ĩ, Dương Thần cũng đã thích ứng rồi, so với Thần võ đại lục nơi đây xác thực còn yên bình lắm,

Ba ba ngươi dạy con tu luyện có được không, con muốn lợi hại như baba, tiểu Tuyết ngồi trên vai Dương Thần tay lại không khỏi nghịch tóc,

Vấn đề này Dương Thần trực tiếp đáp ứng

-Hảo a, mai ta liền dạy con tu luyện, nhưng phải chăm chỉ mới được, trước kia ta bắt đầu tu luyện cũng bằng tuổi con vậy, rất lâu... rất lâu... trước kia, nói đến đây Dương Thần không khỏi lâm vào hồi ức.

Năm 4 tuổi hắn trực tiếp bị Cha hắn quăng xuống Linh Giới bật chế độ nuôi thả, hắn một lòng tiến đến, một đường tu luyện, vì gia tộc,vì Thần điện mà không ngừng nỗ lực, bản thân cũng biến thành vô tình, từ lúc gặp được Mạn Thiên Âm hắn mới biết cười, biết khóc, đời này hắn âm thầm thề, bảo trụ mẹ con nàng, đưa 2 người tới đỉnh cao của thế giới...

Ba ba người lại suy nghĩ gì vậy, trầm tư lúc lại được thanh âm non nớt đánh thức,

Dương Thần không khỏi vui vẻ xoa đầu con gái nhỏ: mai ta sẽ dạy mẹ con con tu luyện.

Lại nghĩ đến ngọc dịch hẳn là giờ đã thẩm thấu hết trong cơ thể 2 người.

Tít tít tít...

Sao?... Được rồi ta lập tức liền đi

2 Người đi chơi công ty có việc ta cần về sử lý gấp: mang theo thanh âm vội vàng Mạn Thiên Âm dặn dò.

Để ta cùng đi 1 chỗ đi, Dương Thần có chút lo lắng,có thể ta cũng có khả năng giúp

Mạn Thiên Âm có chút đỏ mặt, để Dương Thần đi cùng... Công ty cũng không biết nàng đã có chồng con, nếu để người khác biết.. À nàng cũng chưa từng nghĩ đến..

Thấy vẻ mặt Dương Thần nên cũng đành cho 2 người cùng đi.

Dương Thần được nhiên không biết trong lòng cô bé nghĩ gì.

Đến công ty.

Thấy một đống người lộn xộn ngay ngoài cổng.

Hỏi thăm một phen Mạn Thiên Âm biết có người thuê người đến gây rối,ở Đông Hải dám đến công ty Mạn gia cũng chỉ có 2 nhà tập đoàn lớn đứng cùng hàng với Mạn gia mà thôi, mãi suy nghĩ rốt cục nhà ai thì:

- Hừ hôm nay không để cho lão tử 1 cái công đạo,lão tử liền đánh chết các ngươi, Mở miệng là tên cầm đầu, niên kỉ không lớn khoảng 25 26 tuổi, Tay cầm gậy sắt, mắt diều hâu, tóc để đầu đinh nhuộm xanh lè, Đúng kiểu con vẹt biết nói.

-Ngươi muốn cái gì công đạo: mở miệng là Mạn Thiên Âm giờ này khác với lúc ở nhà Khuôn mặt tràn đầy băng lãnh cùng uy nghiêm.



-Ngươi hẳn là Tổng Giám Đốc,ân.. không sai Xinh đẹp lạnh lùng, đánh giá 1 phen miệng không ngừng chảy dãi,

lau sạch miệng, rốt cục mở miệng nói.

-Người của công ty ngươi bán thuốc kém chất lượng, huynh đệ ta mua về chả những bệnh không hết, giờ vẫn đang nằm viện, ta đến đây vừa lúc bị bảo an đánh,Ngươi nghĩ bồi, Cũng được bồi ta 100vạn truyện này coi như xong.

-100vạn?? Sao ngươi không đi cướp, à không đúng, hiện tại ngươi cũng đang chơi trò ăn cướp rồi, Còn bị bảo an đánh,nhìn lại mặt đất vài tên bảo an không ngừng kêu rên,hết lí do nói dối.Bất quá ta khẳng định 1 xu cũng không có, Mạn Thiên Âm trực tiếp đánh mặt luôn.

- ui choa.. Nói vậy là ngươi không đưa rồi, Cũng được Mạn gia tập toàn bán dược liệu kém chất lượng, người phục dụng không những bệnh tiêu trừ càng thêm phát bệnh, đã vậy không chịu bồi thường, haha truyền đi khẳng định Mạn gia tập đoàn càng thêm nổi tiếng.

Vài tên thanh niên cười đắc ý, Như tiểu nhân đạt mục đích đồng dạng.Đúng lúc này lại một thanh âm vang lên.

Uy.. các ngươi đứng đây làm gì, Một người thanh niên khác đến ăn mặc lịch sự, thanh âm không lớn lắm nhưng đủ mọi người tập chung thấy.

Là Long thị tập đoàn, Tổng giám đốc Long Cường có vài tiếng kinh hô.

Long thị tập đoàn 1 trong 3 công ty đứng đầu Đông Hải thành phố,

-Nguyên lai Cường ca, xấu hổ xấu hổ, chỉ là công ty đây làm ăn bất lương cũng khồn biết giảng đạo lý, lại là tên "Vẹt con" mở miệng.

-Hừ công ty mạn gia làm ăn bao lâu nay, há lại có thể lừa đảo, các ngươi hẳn là bị người khác ám toán đi, cho ta 1 bộ mặt chuyện này thôi thế nào.Long Cường một bộ nhân sĩ cao thượng mở miệng nói, miệng cũng phun đầy hoa sen, quá là thanh cao rồi.

- Đương nhiên, đương nhiên Cường ca mở miệng ai dám không đáp ứng chứ, " Vẹt con" tươi cười, lại quay ra nhìn Mạn Thiên Âm: Lần này coi như có Cường Ca tha cho các ngươi 1 lần, không có lần sau, hừ.

Thằng ngu cũng biết đây là chuẩn bài Vua vẽ tranh thái giám tô mực.Bất quá mọi người cũng không ai dám nói gì cả.

Mạn Thiên Âm sắc mặt cực kì âm trầm, chuyện này rốt cục là do Long gia làm,đến vừa hỏng uy tín của Mạn gia lại vừa nâng cao độ vô sỉ à không độ tin cậy của mọi người, miên man một lục Long Cường lại tiến đến về phía mình.

Thiên Âm ngươi không sao chứ, yên tâm có ta tại bọn họ không dám làm gì, vỗ ngực đôm đốp Long Cường tươi cười vẻ mặt đương nhiên bộ dáng.Nói xong lại rút từ trong ngực áo khoác 1 đóa hoa như ảo thuật đồng dạng, Tối ngươi có thể cùng ta ăn cơm được chứ.

Xung quanh nữ nhân vẻ mặt ước ao, có người trực tiếp hét lên như mình là người trong cuộc đồng dạng. Bất quá Mạn Thiên Âm mặt vẫn duy trì lạnh lùng.

- Đừng xưng hô như kiểu rất quen đồng dạng, ta tên đầy đủ Mạn Thiên Âm,hơn nữa ta có gia đình, ngươi bớt suy nghĩ nhiều đi thôi.

Oác oác...Trong không gian phảng phấp như im lặng hết thảy chỉ còn tiếng quá kêu.

Ngươi có gia đình, lúc nào có?? không đúng ngươi lại lừa gạt ta rồi, ta biết ngươi ngại nhưng không sao, ngươi suy nghĩ kĩ rồi trả lời sau cũng được.

Mụ mụ.. con đói, nhảy thoát từ cổ Dương Thần xuống chạy đến bên cạnh Mạn Thiên Âm tiểu Tuyết bốc chốc trở thành tiêu điểm của mọi người.

Ta thao, mẹ nó quả thật có con.Nữ thần a... có bao nhiêu Trưởng phòng nhân viên nhìn thấy cảnh này 1 khắc tất cả mọi người như bệnh điên phát tác đồng dạng, Mẹ nó là giả... Nữ Thần của ta... có những người không tin tưởng sự thật, tát tai đến ba ba ba, mong rằng đây là giấc mơ.

Long Cường cũng trực tiếp mộng rồi, Vốn dĩ cât công chuẩn bị kế hoạch nhất tiễn xong điêu, Vừa giảm uy tín vừa hẹn được người đẹp cùng 1 chỗ ăn cơm, không cẩn thận lại được...

Mạn Thiên Âm cũng không để ý mọi người xung quanh, cúi xuống bế tiểu Tuyết lên lại nhìn về Dương Thần, Dương Thần cũng không nhìn lại chỉ đằm đằm vào đám đông, nhìn nhiều mấy tên du côn đó.

Ba Ba mấy người đó làm khó mụ mụ đấy, tiểu Tuyết phình má giận dữ gọi Dương Thần.

Báp báp.. lại như cái tát vang dội quât vào mặt tất cả mọi người...Mọi người lại bật chế độ camera về phía Dương Thần gắt gao không rời,

Cảm nhận được ánh mắt tràn đầy ghen tức mọi người nhìn mình Dương Thần bất đắc dĩ nhún vai, chậm rãi đi về " Vẹt con"

Nói nhảm cũng chả muốn nói nhiều 1 cái tát tai vang dội vào mặt "vẹt con" răng máu lẫn lộn tất cả bay ra, trực tiếp bất tỉnh nhân sự, cả quá trình nhìn như rất chậm nhưng phát sinh không đến 1 giây.

làm xong hết thảy Dương Thần nhẹ nhàng nói:

- Miệng tiện không nên mọc răng, Vốn dĩ định móc mắt ngươi vì dám nhìn vợ ta bằng ánh mắt bẩn thỉu đấy, nhưng nghĩ lại thôi dù sao cũng chỉ là con rối bị dật giây.

Nói xong lại tiếp tục tiến đến Long Cường

Vỗ nhẹ nhẹ vào má Long Cường lại nói:

- Ngu Dốt thì không nên đùa nghịch tiểu thông minh,dám có ý đồ với vợ ta liền không cần giữ lại, lại lấy ngón tay dí vào đỉnh đầu Long Cường 1 luồng tiên lực thẩm thấu xuống, trực tiếp phế đi điểu của hắn, tất nhiên Long Cường không hề hay biết giờ này hắn sợ, trực tiếp ngất đi.

Làm xong mọi việc, mặc kệ bao ánh mắt nhìn Dương Thần đến cạnh 2 người cười cười như 1 truyện bé nhỏ không đáng kể,

tiểu Tuyết thì ánh mắt nhanh phát sáng rồi, hôn chụt lên mặt Dương Thần dơ ngón tay cái lên: Ba Ba hảo uy vũ.