Bốn mùa luân chuyển. Mùa xuân đã sang. Những ngọn núi khoác lớp áo trắng bạc bắt đầu trở lại diện mạo vốn có, lúc băng tuyết tan thành muôn ngàn dòng nước ngoằn ngoèo như bầy rắn, bò cuồn cuộn đổ mau xuống dưới chân núi. Trường Bạch sơn, khung cảnh này báo hiệu một cuộc sống mới đầy sinh khí đã về. Những người săn bắn, đào sâm, cắt cỏ ô lạp sửa soạn họp đoàn, kết nhóm tiến vào trong núi.
Đúng thế, ai cũng biết da điêu thử, nhân sâm, cỏ ô lạp là những đặc sản quý báu ở Trường Bạch sơn và trong ba thứ ấy, da điêu quý nhất. Vì vậy cư dân ở vùng núi này cũng có rất nhiều thợ săn, có thể nói gần như toàn bộ trang tráng mới lớn không ai không lấy nghề đi săn làm sinh kế. Chỉ có những người lớn tuổi hay một số ít người chậm chạp, thân thể yếu ớt phải đi cắt cỏ ô lạp hoặc đào than đá để sống qua ngày. Săn thú dữ cần phải can đảm cùng may mắn, thú dữ nhất ở đây là cọp và những con cọp già ngược lại là thứ hung dữ bậc nhất. Tuy ở núi Trường Bạch vốn ít thấy và da của nó không quý bằng da điêu thử, thế nhưng người thợ săn phải đem cả tính mạng mình ra mới hạ được. Tác giả đã xây dựng cốt truyện với những tình huống đan xen nhau, cách gỡ rối và cái cách phát sinh cao trào cùng việc giải quyết tình huống thực làm người đọc không thể rời mắt. Đọc truyện hẳn bạn sẽ có nhiều thắc mắc, nhưng khi thực sự đi theo từng chương bạn sẽ thấy được câu trả lời.