[DBSK Fanfic] – Vương Phi Của Ta Là Chấp Sự

Chương 9




17.

Jaejoong vừa đi vừa nghĩ không biết hôm nay có ai chăm Jaejae không, phải dặn dò Eun Young một chút mới được (Eun Young là nữ giúp việc trong cung Thái tử), nhưng đi đến một góc thì nghe chấp sự mới của Jung Kyung Ho thấp giọng nói chuyện điện thoại, đang muốn lướt qua thì bị nội dung của cuộc nói chuyện làm đứng lại…

“Vâng, hai tên chấp sự bên cạnh hắn đều đã rời đi, chỉ cần hắn uống ly rượu trên tay cô gái kia, ngày mai trên khắp các mặt báo sẽ có scandal của Thái tử…” Nghe như vậy Jaejoong lập tức suy nghĩ, ký ức quay về tiệc rượu ban nãy, sau khi Kyung Ho và Dong Wook nhìn thấy cậu, khách sáo chào vài câu cũng không nhiều lời, Yunho và Changmin đều nghĩ đây là tiệc gia đình, hẳn là Kyung Ho không dám giở trò, tuy rằng trực giác thấy hai người họ là kẻ xấu, hơn nữa vị chấp sự bên cạnh Kyung Ho, Jaejoong cảm thấy có chút quen mắt nhưng lại không có ấn tượng rõ ràng, hơn nữa uống quá nhiều rượu, suy nghĩ có chút mơ hồ nên cũng không thèm để ý. Giờ mới nhớ, kẻ kia chính là người lúc mình học ở học viện chấp sự đã tỏ tình nhưng bị mình cự tuyệt sao, ánh mắt hắn khi nãy rõ ràng rất giống lúc bị cậu từ chối đã hét lên một câu “Tôi sẽ khiến em thành người của tôi!”, hình như gọi là Dong Wook thì phải? Lần tỏ tình đó cũng là lần đầu tiên Jaejoong thấy hắn, sau đó nghe nói hắn đã rời khỏi học viện, cậu rất nhanh cũng quên luôn chuyện đó. Dù sao lúc học ở học viện, chuyện được tỏ tình cũng thường thôi, hiện tại nhớ đến ánh mắt kia của Dong Wook, tự nhiên cảm thấy lạnh cả người.

Jaejoong nhanh chóng quay về sảnh tiệc, Yunho và Bo Young đã không còn đứng ở chỗ cũ, cũng không thấy Changmin đâu, Jaejoong gấp đến độ trán rịnh một lớp mồ hôi mỏng, đột nhiên tầm mắt quét về phía hai thân ảnh đang đứng ở góc trái, Bo Young tươi cười đưa cái gì đó cho Yunho, đáng tiếc Yunho đưa lưng về phía Jaejoong, chặn mất tầm mắt cậu nên cậu vội vã đi về hướng ấy, bước chân thật áp lực, vừa may trước khi Yunho cầm ly rượu đã cầm lấy trước anh. Không thể tỏ ra vô ý đụng trúng ly, như vậy sẽ khiến nhiều người chú ý, Jaejoong nhanh chóng động não nhưng lại chẳng thể nghĩ ra cách giải quyết nào tốt đẹp, cuối cùng cậu ngửa đầu uống sạch ly rượu đó, sau đó lộ ra nụ cười nhã nhặn “Park tiểu thư, thật xin lỗi, thân thể điện hạ không khỏe, hôm nay không thể uống rượu nữa, Jaejoong thân là chấp sự của Thái tử, thay Thái tử cảm ơn Park tiểu thư, xin Park tiểu thư thông cảm.” Tuy rằng không biết người nữ mà Dong Wook nói là ai nhưng chỉ cần chắc chắn đêm nay Yunho không hề đụng tới ly rượu nào nữa là được.”

“Haha, không biết thân thể Yunho tiền bối không khỏe, là tôi sai, Kim chấp sự không cần giải thích.” Park Bo Young cứng đờ cười gượng hai tiếng, uống ly rượu của mình che đi xấu hổ.

Yunho bất ngờ nhìn Jaejoong, rõ ràng đối với hành động của cậu ngạc nhiên vô cùng. Changmin khi nãy thấy bước chân vôi vã của Jaejoong không ổn cũng đi đến, Jaejoong âm thầm nháy mắt với Yunho và Changmin, Changmin nhanh ý: “Điện hạ, Hoàng Thượng cho mời.”

“Park tiểu thư, thật có lỗi, không thể tiếp chuyện với cô.” Yunho hơi cúi người chào, sau đó ba người xoay người rời đi, Park Bo Young nhìn theo mà ánh mắt sâu thẳm.

18.

Ba người đi đến một chỗ không có người, Jaejoong nói qua chuyện đó một lần cho Yunho và Changmin nghe. Yunho nhíu mày, vẻ mặt không còn thoải mái như khi nãy, tựa hồ nhớ đến chuyện gì….

Changmin tức giận đập tay vào tường: “CMN, Jung Kyung Ho này có lúc nào chịu làm người không vậy. Yunho hyung, em sẽ cho người đi thăm dò trước, Jaejoong hyung vẫn nên về nghỉ ngơi trước, không biết ly rượu vừa rồi có vấn đề gì không.”

“Ừ, gọi bác sĩ Han đến, Jaejoong cậu đợi kiểm tra chút nhé. Tiệc tối còn khoảng một tiếng nữa thì kết thúc, tôi phải chờ kết thúc mới có thể rời đi.” Yunho nhìn Jaejoong, trong mắt là tia lo lắng mà kể cả bản thân anh cũng không biết.

“Điện hạ, thần không sao, thần sẽ ở đây để phục vụ ngài, Changmin em đi trước đi.” Trải qua chuyện vừa rồi, Jaejoong đã hoàn toàn tỉnh táo, ngay khi cậu quyết định làm chấp sự của Thái tử cũng hạ quyết tâm làm tốt mọi thứ, hôm nay chính là dịp để thử thách bản thân.

“….” Yunho còn muốn nói điều gì, nhưng nhìn thoáng qua ánh mắt kiên quyết của Jaejoong cũng thôi không nói.

Việc này tạm thời Yunho không muốn cho Hoàng Thượng và Hoàng hậu biết, tránh cho họ lo lắng quá độ, Yunho nghĩ trước phải đi tìm Il Woo dặn dò chút chuyện, có lẽ anh ấy sẽ giúp được gì chăng. Nhưng đúng lúc này người MC cầm mic đứng trên sân khấu khuấy động không khí, đèn tắt, nhạc lên, nam nữ dắt tay nhau ra sàn nhảy. Vừa rồi quá khẩn trương nên đã quên mất phần tiếp theo của buổi tiệc là khiêu vũ, trước buổi tiệc Yunho đã đọc diễn văn rồi, lúc kết thúc sẽ do Hoàng thượng và Hoàng hậu chủ trì, cho nên hiện tại Thái tử rời đi cũng sẽ không có ai để ý. Yunho nhắn tin cho Il Woo, hẹn Il Woo lên sân thượng của điện Thái tử để gặp mặt. Thừa dịp mọi người còn đang đắm chìm trong vũ khúc, Jaejoong và Yunho trực tiếp chuồn khỏi sảnh lớn tổ chức tiệc, đi đến tầng thượng. Tiệc rượu hôm nay chính là tổ chức tại đại sảnh của chính điện, từ chính điện đến điện Thái tử chỉ cách 5 phút đi bộ.

Yunho và Jaejoong cẩn thận tránh đi đám người theo dõi mình, đi ra cửa, nào ngờ va phải một người bồi bàn, Yunho đi phía trước ướt nhẹp từ mặt đến ngực, đang phiền phức gặp tình huống trên Yunho suýt chút nữa thì nổi lửa, nhưng vì tránh tai mắt kẻ khác anh phải cố kiềm chế cơn giận, bồi bàn này khuôn mặt rất lạ, hẳn là từ cung khác điều qua, thấy mình va phải Thái tử thì cả người run rẩy, cúi đầu chờ Yunho trừng phạt. Jaejoong nhanh chóng lấy khăn tay lau cho Yunho, liếc cái bảng tên trước ngực tên bồi bàn, bảo hắn nhanh chóng rời đi, may mà lúc này đèn tối nên cũng không mấy người để ý, Jaejoong nhanh chóng đưa Yunho rời khỏi đại sảnh.

“Điện hạ, hay là ngài về tắm một chút đi, nói Il Woo điện hạ chờ ngài trong phòng làm việc?”

“Không sao, chút rượu thôi mà, phải nói chuyện này cho Il Woo hyung biết đã.”

Tất cả mọi người chìm đắm trong dạ tiệc, không ai hay biết Jaejoong và Yunho đã rời khỏi và đang nhanh chóng tiến về điện Thái tử. Khi tới điện Thái Tử, phát hiện có dáng ai như Il Woo đã đợi ở đó.

“Hôm nay đến sớm nhỉ.” Yunho vội đi về hướng đó, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng kêu khẽ của Jaejoong, Yunho cảnh giác quay đầu thì thấy Dong Wook một tay kiềm chế Jaejoong, một tay chụp khăn lên mặt cậu, Jaejoong dần mất đi ý thức. Yunho còn chưa kịp phản ứng, liền thấy trước mắt hiện ra một khuôn mặt quen thuộc, sau đó một chút ý thức cũng không còn…