Đây Là Nông Trường, Không Phải Vườn Bách Thú

Chương 106




Người đàn ông suýt nữa sụp đổ, cảm thấy linh hồn của chính mình đều đã dơ bẩn. Anh ta đòi vườn bách thú bồi thường, may mắn thay, nơi xảy ra sự việc có CCTV. Anh ta không chỉ bị vườn bách thú đưa vào danh sách đen, mà còn bị cảnh sát đưa đi vì nghi ngờ bắt giữ động vật hoang dã trái phép, cuối cùng còn bị phạt tiền cảnh cáo.

Đây là việc phát sinh ngoài ý muốn đầu tiên kể từ khi vườn bách thú khai trương đến nay.

Xét thấy những việc tương tự là không thể tránh khỏi, Lương Cẩm Tú và tất cả các loài động vật đã mở hội nghị. Không thể tránh khỏi, cũng không thể để động vật đánh trả, vì vậy đã thêm một quy định thế này, trên cơ sở không làm hại ai, đánh thế nào thì tùy.

Nhóm fans tiếp tục đi dọc theo con đường về phía trước, chưa được vài bước, đã thấy rất nhiều du khách đang giơ điện thoại chụp ảnh.

Đã đến khu vực của bé cú mèo thứ tư.

Làm người khởi xướng sớm nhất, nó đã lớn thành một con cú mèo lớn. Nó không còn dễ thương nữa, dù đôi mắt vẫn cứ phát sáng, nhưng phần lớn du khách đều không có ấn tượng tốt về cú mèo.

Điều này không làm khó được nó.

Sau khi xem rất nhiều video trong và ngoài nước, nó đã đổi nghề thành công. Nó nhờ Lương Cẩm Tú in bưu thiếp có hình nó khi còn nhỏ, giá không đắt, chỉ mười tệ một tấm. Điểm bán hàng chủ yếu thể hiện ở móng vuốt chữ tự ký của nó – hộp mực đóng dấu được buộc vào cành cây, mua ngay thì ấn ngay.

Bên cạnh đó còn có một dịch vụ đắt tiền hơn là chuyển phát thư.

Linh cảm đến từ Harry Potter, phạm vi giới hạn trong thành phố này. Có thể tưởng tượng, một con cú mèo đậu trên bệ cửa sổ nhà bạn, chân buộc một lá thư, quả là quá huyền diệu.

Công việc này được vô số thanh niên ưa chuộng. Từ khi khai trương đến nay, đã có hàng trăm bức thư tình được gửi đi.

Lại đi về phía trước, trên một cây óc chó, một đàn chim trĩ nhiều màu sắc sặc sỡ đứng đó. Như thể hiểu rõ du khách muốn xem cái gì, chúng nó giống như chia lớp, lần lượt từng con bay lên không trung, với chiếc đuôi dài như ngọn lửa, tư thế đẹp đẽ, đẹp đến mức khiến người ta cảm giác như lạc vào thế giới thần thoại.

Ngắm miễn phí, nhưng chụp ảnh chung phải trả phí.

Tất nhiên là người ta đẹp thì họ khoe sắc, còn mình không có sắc thì dùng cách khác thôi.

Ví dụ như có một con lợn rừng cơ thể béo trơn, lưng lắp yên như yên ngựa, như thể một chiếc xe tham quan trong vườn bách thú. Có thể cưỡi, giá dựa trên cân nặng, trẻ em tính nửa giá, phụ nữ giá bình thường, đàn ông, đặc biệt là những người đàn ông nặng, ít nhất tăng gấp đôi.

Nhóm fans cảm thấy thật sự mở rộng tầm mắt.

Một fans bỗng nhiên nhỏ giọng nói: “Mọi người có nhận ra vấn đề không? Không có mùi hôi.”

Cô vừa nói như vậy, mọi người mới nhớ ra rằng ở vườn bách thú bình thường, cho dù vệ sinh tốt đến đâu cũng không thể tránh khỏi mùi hôi thối. Vì hình dáng cơ thể động vật quá lớn, phân cũng to, nhất là vào mùa hè, bạn có thể ngửi thấy mùi hôi thối từ rất xa.

Bọn họ một đường đi tới, chỉ có thể ngửi thấy mùi hương thơm mát của cây cối trộn lẫn.

Tiểu Bạch suy đoán: “Có thể có nhà vệ sinh chuyên biệt cố định cho động vật đó.”

Vừa dứt lời, một con lợn rừng cõng một đứa bé đi tới. Chắc là nghĩ đến đứa trẻ nên bước đi rất chậm, khi đi ngang qua một bụi hoa, nó đột nhiên dừng lại, kêu ỉn ỉn với phụ huynh đi theo phía sau.

Chờ phụ huynh bế đứa trẻ lên, lợn rừng chầm chậm đi vào chỗ sâu trong bụi hoa, hai chân tách ra.

Lúc này mọi người mới chú ý đến, bên cạnh bụi hoa dựng một tấm biển nhỏ: Nhà vệ sinh động vật, xin đừng đến gần.

Thế này chưa tính là gì, sau khi lợn rừng ị xong, nó giống y như mèo, còn lấp lại.

Các fans: “…”

Cảm giác rất kì diệu.

Vừa giải quyết vấn đề vệ sinh, còn tận dụng một cách tốt nhất biến nó thành phân bón hóa học tự nhiên.

Một âm thanh tựa như ngồi tàu lượn siêu tốc, tiếng hét vừa sợ hãi vừa phấn khích truyền đến từ đỉnh đầu, toàn bộ du khách ngẩng đầu là có thể nhìn thấy.

Dưới bầu trời xanh nhạt, cô nàng đại bàng vàng dang rộng đôi cánh, dưới móng vuốt của nó, tha một cô gái trẻ tuổi.

Chuyến bay tha người của chị đại bàng vàng, mỗi lần xuất hiện trong video ngắn đều có thể thu được lượng lớn lượt truy cập, đã trở thành tiết mục át chủ bài của vườn bách thú.

Đệm bông dày được buộc trên vai cô gái, cô ấy bay đến gần ngọn cây, nét mặt nhăn nhó vì phấn khích: “Á á á á.”

Chị đại bàng vàng cúi đầu nhìn một cái, phát ra tiếng huýt sáo ngắn. Căn cứ theo những du khách đã từng đi, đây là hỏi thăm có sợ không, có muốn thấp hơn chút hay không.

Cô gái trẻ lắc đầu thật mạnh, hét to hết sức: “Không, chị đại bàng vàng! Em muốn cao hơn chút nữa.”

Chị đại bàng vàng đã có thể hiểu được những cuộc trò chuyện đơn giản giữa lúc làm việc. Tất nhiên nó có sự chắc chắn, sẽ không coi con người như con mồi giống lần đầu, tiềm thức luôn nghĩ nếu thả chân ra sẽ ngã chết.

Một trận cuồng phong lớn thổi tán cây hơi lay động, chị đại bàng vàng dùng sức vẫy cánh, bay lên tại chỗ. Độ cao của nó từ cao hơn ngọn cây một chút, trở thành cao bằng hai cái cây.

Trong mắt mọi người tràn đầy hâm mộ.

Có rất nhiều cách có thể hoàn thành trò giải trí này, và còn có nhiều thứ thú vị hơn thế này nữa, nhưng đó đều là máy móc. Huống chi, hiện tại chị đại bàng vàng là người có địa vị cao nhất trong vườn bách thú, muốn cùng nó chụp ảnh chung chỉ có một cách duy nhất, là sau khi nó tha bay lên.

Ai không có ước mơ trở thành đại hiệp bay lượn?

Chị đại bàng vàng tha người bay lên, so với việc đến phòng khám chuyên gia còn khó hơn. Đầu tiên là chỉ dành cho phụ nữ, thứ hai là có giới hạn về cân nặng, thứ ba, giá cả khá cao.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Dù vậy, vẫn cứ không xếp lịch được. Không phải mỗi ngày chị đại bàng vàng đều ở vườn bách thú, mỗi tháng nhiều nhất có thể đến vườn bách thú hai, ba lần. Khi đến cũng không phải làm việc cả ngày, cũng không biết nó vội vàng làm cái gì, có tin đồn rằng, nếu không ở vườn bách thú, có thể là đi giúp cảnh sát phá án.

Không biết là thật hay giả.

Nhìn cô gái trẻ may mắn hét chói tai rồi biến mất, nhóm fans tiếp tục đi về phía trước, mục đích chuyến đi này của họ, chủ yếu là để xem Cát Tường.

Dựa theo thông tin đã biết trước đó, Lương Cẩm Tú lo lắng rằng nó sợ tiếng ồn do tuổi già, nên đặc biệt sắp xếp một khu vực trống ở bên ngoài, nơi đó có thể nối liền đến rừng rậm phía sau.

Loa phát thanh vang lên không hề báo trước: “Các vị du khách xin hãy chú ý, mười lăm phút sau, ở ao trung tâm vườn bách thú bắt đầu có động vật biểu diễn. Báo cho mọi người một tin vui, hôm nay có khách mời trọng lượng biểu diễn – Quốc bảo của chúng ta, mẹ anh hùng gấu trúc Cát Tường.”

“Đây là lần đầu tiên nó lên sân khấu biểu diễn, mọi người đừng bỏ lỡ nhé.”

Nhóm fans: “...”

Sau sự kinh ngạc là phẫn nộ.

Mặc dù một đường đi tới đã nhìn thấy vô số động vật kiếm tiền theo cách riêng, cũng biết chúng nó kiếm tiền rồi tự mình cầm, nhưng Cát Tường thì khác, nó là quốc bảo, còn lớn tuổi như vậy nữa.

Nó tương đương với một người độ bảy mươi tuổi mà đi ra bán nghệ?

Tiểu Bạch giơ tay lên, nghiêm nghị nói: “Bình tĩnh, trước tiên xem một chút chuyện gì xảy ra.”

“Làm sao mà bình tĩnh được, Cát Tường muốn gì thì có thể nói với quốc gia.” Một fans tức giận nói: “Vườn bách thú cần lượt tương tác, lừa dối Cát Tường của chúng ta.”

Gấu trúc khác với loài động vật khác, đồ ăn chủ yếu là cây trúc. Căn cứ nuôi dưỡng từng bảo đảm, đến chỗ này, có người chăn nuôi chuyên môn, và trúc tươi được giao mỗi ngày.

Một fans yếu ớt nói: “Hình như vườn bách thú không cần lượt tương tác, đều đặt trước nửa năm rồi.”

Fans phẫn nộ trừng mắt liếc cô ấy một cái: “Vậy cậu nói xem, vì sao phải biểu diễn? Nếu là cậu, quốc gia nuôi, có ăn có uống, sẽ nghĩ không thoáng đi ra làm việc sao?”

Fans nghiêm túc suy nghĩ: “Chắc thế, cả ngày ngồi ăn chờ chết nhàm chán lắm.”

Fans kia tức đến giậm chân: “Vậy lại giả thiết, năm nay cậu chín mươi...”

“Đừng làm ồn.” Tiểu Bạch thấp giọng quát: “Có chuyện gì muốn nói thì nén lại trong bụng cho tớ. Chờ đến khi xác nhận là Cát Tường bị ép buộc, nghe thấy chưa?”

Thực ra cô ấy cũng nghi ngờ, mặt khác, lại cảm thấy Lương Cẩm Tú không phải người như vậy.

Hồ chứa nước vốn dùng để tưới vườn cây ăn quả, từ lâu đã được mở rộng thành ao. Trải qua nửa năm lăn lộn của hải ly nhỏ, hệ sinh thái trong hồ cực kỳ tốt, chất lượng nước trong vắt, hoa súng còn chưa vào mùa, nở lẻ tẻ rải rác.

Bên bờ, thiên nga Nhị Hóa nhìn hàng chục sắc son trong hộp trang điểm trước mặt, chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế phát tác.

Cát Tường nhìn đoàn người đến không ngừng, thúc giục: “Nhanh lên đi, không kịp nữa rồi. Vẽ bừa đi.”

“Vậy thì không được. Đây là show đầu tiên của cô, cũng không thể tùy tiện.” Thiên nga Nhị Hóa sốt ruột xoay quanh, cuối cùng nhìn về phía Lương Cẩm Tú: “Cô có đề xuất gì không?”

Lương Cẩm Tú nhìn thời gian, chân thành cho đề xuất: “Còn mười hai phút, nếu không thì điểm binh điểm tướng đi, điểm vào số màu nào thì tính cái đó.”

Muốn để cô nói thật, hóa trang gì chứ, màu đen trắng của quốc bảo là đẹp nhất. Nhưng địa vị của thiên nga Nhị Hóa - thầy Tony này ở vườn bách thú đặc thù, dựa theo cách nói của bé cú mèo thứ tư, động vật hiểu động vật nhất.

“Cô thật không đáng tin cậy, khó trách cô ế nhiều năm.” Thiên nga Nhị Hóa rất không hài lòng với câu trả lời này, trợn trắng mắt rồi có quyết định: “Dùng mẫu màu cam đỏ chói vừa mới đưa ra thị trường này đi. Bà lớn tuổi, dùng màu sắc tươi sáng để trông trẻ hơn.”

Lương Cẩm Tú cảm thấy như không thể nhìn được nữa.

Tính thẩm mỹ của Nhị Hóa như cái tên của nó, đối với phối màu rất “nhị”. Lần trước chị đại bàng vàng phối hợp cùng cảnh sát bắt một nhóm buôn ma túy ở nước ngoài, vì cho rằng chuyến đi này rất nguy hiểm và lo lắng nó không thể quay lại. Trước khi rời đi, thiên nga Nhị Hóa đã chủ động xin ra trận, biến miệng của chị đại bàng vàng vốn vàng óng thành màu đen kim loại chết chóc.

“Vành mắt cũng vẽ đi, màu đen quá xấu xí, trông mệt mỏi không có tinh thần.” Nhị Hóa Thiên Nga lúc bắt đầu làm việc nghiêm túc và dịu dàng, không lộng hành, sẽ trưng cầu ý kiến của đối phương: “Ngực có nhiều khoảng trắng quá, tôi vẽ hình trái tim cho bà nhé. Khi buổi biểu diễn kết thúc, bà nhớ đứng dậy, hướng ngực về phía du khách, đảm bảo sẽ làm họ kinh ngạc đến phát ngốc.”

“Tôi nghĩ một chút, lại thêm tý má hồng đi. Tôi thấy rất nhiều con người lớn tuổi đều vẽ.”

“Tạm thời đừng cử động đầu, quay đầu chọn mũ đi.”

“...”

Năm phút, hoàn hảo kết thúc công việc.

Nhị Hóa kéo Cát Tường đi đến rìa ao, nhìn bóng phản chiếu trên mặt nước, giọng nói mê hoặc: “Mỹ nhân già thân mến, yên tâm đi nào. Bà sẽ mê hoặc chết bọn họ!”

Lương Cẩm Tú yên lặng trợn trắng mắt.

Chẳng qua cũng tốt, Cát Tường luôn cho rằng mình lớn tuổi nên hơi tự ti, đối với việc lên sân khấu biểu diễn không quá tự tin.

Sức ảnh hưởng của quốc bảo không có động vật nào sánh bằng. Trước mọi người chỉ biết có con gấu trúc, nhưng rất ít người từng thấy. Phần lớn thời gian Cát Tường đều ngủ, tỉnh dậy thì ra phía sau rừng rậm đi bộ. Đây là lần đầu tiên nó biểu diễn, cũng là lần đầu tiên đối mặt với du khách.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Người càng ngày càng nhiều.

Trừ thời tiết cực kỳ xấu, mỗi ngày vườn bách thú đều có biểu diễn miễn phí, có thể xem cái gì, tất cả phụ thuộc vào động vật nào muốn lên sân khấu.

Hôm nay, hải ly nhỏ là con vật đầu tiên xuất hiện.

Không có nhân viên thuần hóa thú vật, không có bất cứ nhân viên nào, theo âm nhạc nổi lên, đầu của nó trồi lên mặt nước, quay một vòng quanh ao. Nó thỉnh thoảng dừng lại để giao lưu với du khách, đặc biệt là trẻ em, nó sẽ cố ý dừng lại vài giây, khơi lên một trận hò hét vui sướng.

Ngay sau đó, nó chui vào đáy nước, đợi khi ngoi lên trở lại, xuất hiện ở hoa súng giữa ao, nơi đó, có một quả bóng cao su.

Sư tử biển với bóng cao su xem như là động vật biểu diễn khá tiêu biểu, hải ly nhỏ có hai chiếc móng vuốt ngắn, linh hoạt hơn sư tử biển.

Quả bóng được ném lên cao, hải ly nhỏ lại lần nữa chui xuống nước, sau đó, nhảy lên cao khỏi mặt nước như một con quái vật, bọt nước văng khắp nơi, bóng cao su đang dừng trên đỉnh đầu nó.

Khán giả vỗ tay bạt mạng.

Lương Cẩm Tú không có hứng thú, ngày nào cũng xem, sớm đã ngán. Ánh mắt cô tùy ý nhìn về phía đám người, hôm nay hình như có nhiều phụ nữ đến hơn.

Cùng lúc đó, Tiểu Bạch cũng nhìn về phía cô.

Lương Cẩm Tú sửng sốt một chút, sau đó vội vàng đi tới, cười nói: “Cuối cùng các cô cũng đến thăm Cát Tường.”

Tiểu Bạch đột nhiên có loại cảm giác được xem trọng. Hơn nửa năm, streamer lớn như vậy, thế mà lại có thể nhận ra mình. Cô ấy dè dặt gật đầu, một câu hai ý: “Công việc kinh doanh của cô quá hot, suýt chút nữa không hẹn trước được.”

Lương Cẩm Tú không nghĩ nhiều. Cô có thể nhận ra Tiểu Bạch, bởi vì đến từ sự ngưỡng mộ người giỏi giao tiếp, nhìn các fans phía sau cô ấy, thấp giọng nói: “Mọi người tới thật trùng hợp, đợi lát nữa sẽ đến lượt Cát Tường lên sân khấu biểu diễn.”

Vị fans vừa rồi phẫn nộ kia gắng gượng kiềm chế cảm xúc: “Vì sao Cát Tường phải biểu diễn?”

Lương Cẩm Tú cho rằng đó là phản ứng bình thường, dù không hỏi cô cũng muốn nói, thở dài bảo: “Việc này nói ra thì rất dài.”

Sự xuất hiện của Cát Tường, không chỉ chấn động internet, mà cũng gây chấn động cho các loài động vật ban đầu, đặc biệt là hải ly nhỏ. Đó chính là quốc bảo, tất cả bọn nó gộp lại cũng không cao quý bằng đối phương.

Tất nhiên còn bởi vì tuổi tác của Cát Tường.

Các loài động vật cẩn thận từng li từng tí, sợ làm không tốt chỗ nào đó.

Lương Cẩm Tú cũng có ý này, hy vọng Cát Tường dưỡng lão thật tốt. Ngày thường khi vào rừng, bé cú mèo thứ tư hoặc chị đại bàng vàng sẽ đi theo, còn đặc biệt lắp đặt định vị theo dõi, sợ gặp phải nguy hiểm.

Cát Tường lớn tuổi, đối với sự tiến bộ hăng hái kiếm tiền của các con vật cũng không cảm thấy quá hứng thú. Cho đến một lần nó ra khỏi rừng rậm, thấy một chiếc xe rất lớn, bé cú mèo thứ tư phấn khích bay theo một hồi lâu, nói cho nó đó gọi là xe RV.

Gần đây bé cú mèo thứ tư ít xem phim truyền hình hơn, thay vào đó là lướt video ngắn, trong đó có theo dõi blogger về RV.

Không ngờ rằng, Cát Tường xem ngây ngẩn cả người.

Rời khỏi vườn bách thú, tự do tự tại, phạm vi hoạt động trở nên vô cùng lớn, nhưng mà chân cẳng của nó từ lâu đã không còn linh hoạt. Nó bảo đi vào rừng rậm, thực ra cùng lắm đi hai, ba cây số đã mệt thở hồng hộc. Nó muốn đi xem thế giới lớn hơn nữa, phong cảnh nhiều hơn nữa.

Thế mà lại có chiếc xe như vậy?

Các fans: “...”

Cát Tường mà các cô yêu quả nhiên không giống người thường!

Lương Cẩm Tú nhún vai: “Chỗ này của tôi có lẽ không bao lâu nữa sẽ đóng cửa.”

Gần như trong một đêm, đi du lịch trên xe RV không chỉ là ước mơ của mỗi Cát Tường, còn có lợn nhỏ hồng phấn xinh đẹp. Hai đứa bọn nó đều có tính cách dịu dàng, có chủ đề chung, chiếc RV mà họ nhìn trúng có giá hơn một tỷ tệ. Chúng nó còn định thuê một tài xế chuyên nghiệp, cộng thêm các khoản chi phí lung tung,... cũng khoảng hơn hai tỷ.

Lấy lực ảnh hưởng của Cát Tường, e rằng không dùng được lâu lắm.

Các fans: “...”

Hải ly nhỏ kết thúc buổi biểu diễn, âm nhạc chuyển thành một bài hát với nhịp điệu sôi động, khiến mọi người không khỏi lắc lư theo ca khúc.

Đó là điệu múa thần khúc đầu quảng trường.

Cát Tường xinh như hoa lắc lư cơ thể lên sân khấu, miệng nó có một vòng màu vỏ quýt sáng rõ, quầng thâm mắt lớn biến thành màu xanh lá đậm.

Các fans: “...”

Trước hết không nói về tạo hình kỳ quặc, rõ ràng Cát Tường đã béo lên, tinh thần cũng tốt, đặc biệt là lông, như thể cỏ dại khô héo, chuyển sang màu vàng vào mùa đông, cuối cùng cũng chịu đựng qua mùa đông và có được chút sức sống.

Lương Cẩm Tú khẽ giải thích: “Tôi đã hỏi chuyên gia, động tác của điệu nhảy quảng trường không quá kịch liệt, giống như con người, thích hợp để hoạt động, có thể phòng ngừa lão hóa.”

Đương nhiên Cát Tường không thể xin quốc gia một chiếc RV, nó quyết định kiếm tiền.

Đường đường là quốc bảo hiển nhiên không cần tài nghệ gì, ngồi ở kia tạo dáng đáng yêu là được.

Nhưng phí chụp ảnh không cao hơn bao nhiêu, cạnh tranh cũng khốc liệt. Đặc biệt là hai chị em Ông Chủ Than Đá và Công Chúa Than Đá, chiếm vị trí đắc địa ngay cổng vườn bách thú, bản thân còn người gặp người yêu, muốn kiếm đủ tiền không biết khi nào. Vì thế, nó lấy năm bảy mươi tuổi debut, ngoại trừ hôm nay miễn phí, về sau muốn xem nó nhảy điệu quảng trường, phải mua vé vào cửa.